Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 960 - Chương 960: Chỉ Bằng Một Cái Lật Tay (1)

Chương 960: Chỉ bằng một cái lật tay (1)

Mi tâm Diệp Thanh Vũ hiện lên văn vân, hẳn là đã vận dụng thần thông Vân Triện rồi.

Nàng duỗi ngón tay phải ra, lưu vân ở phía chân trời lập tức biến thành tuấn mã, thành sư tử uy phong, thành hổ dữ, thành sói đói...

Số Vân thú xông lên nhiều đến mức đếm không xuể, dường như khiến Vân Du Ông bị nhấn chìm chỉ trong nháy mắt.

Triện giả, ấn dã.

Ổ cổ đại, có người sẽ dùng Vân Triện Nhất Từ để thay cho bùa chú Đạo gia. Nhưng thần thông Vân Triện chân chính là "lấy mây làm ấn, định đoạt bầu trời!"

Nói một cách đơn giản, trong một trường hợp cụ thể, nó có khả năng rút ngắn hoặc xóa đi bấm quyết thời gian, bởi vì bản thân thần thông Vân Triện đã thay thế cho ấn quyết.

Ấn quyết Tật giải (1) của Trọng Huyền Thắng có thể đạt được hiệu quả như "Ngụy Thuấn Phát" trong thời gian nhất định.

Nhưng về bản chất thì đây là quá trình bấm quyết gia tốc.

(1) Cách ấn quyết nhanh.

Mà không gian để ứng dụng thần thông Vân Triện lớn hơn, hiệu quả của thần thông Vân Triện cũng càng tỉnh diệu hơn. Bản chất của Vân Triện là "lệnh ấn", mà biểu hiện của Vân Triện lại là 'thay thế".

Tu phù lục Đạo gia đến trình độ cao thâm thì triệu thần hàng quỷ, trấn ma trừ yêu là bản lĩnh cao cấp nhất. Sau khi thần thông Vân Triện thuần thục thì sẽ không đáng kể.

Sở dĩ có người ở cổ đại dùng Vân Triện Nhất Từ để thay cho bùa chú Đạo gia, là vì khi tu luyện thần thông Vân Triện đến giai đoạn cao siêu thì thậm chí còn có thể thay thế cho bùa chú!

Mấy trăm năm qua đi, thần thông Vân Triện lại xuất hiện lần nữa.

Diệp Thành Vũ dùng tay phải điều khiển vân thú vây đánh Vân Du Ông, sau đó dùng tay trái để dẫn dắt cờ màu xanh. Thất Sắc Kỳ Vân Xa đột nhiên tăng tốc, nỗ lực thoát khỏi đao của Đấu Miễn. Sau đó cờ màu vàng cũng động, ngay ở đỉnh Trì Vân Sơn này, vốn người đá cao lớn loạng choạng đứng lên, tiếng xé gió vang vọng, dũng cảm không sợ chết đánh về phía Đấu Miễn!

Cái trò thi thuật này đúng là khiến người ta hoa cả mắt, Vân Triện thay thế hết thảy ấn quyết.

Thế đao của Đấu Miễn vẫn không thay đổi, như cá bơi dưới nước mà ung dung vùng vẫy. Chỉ hơi lướt qua một chút mà thân xác tan rã, bốn người đá cao lớn sụp đổ chỉ trong nháy mắt.

Đúng lúc này, ở giữa không trung truyền đến giọng nói căm ghét đến phát điên của Vân Du Ông.

"Thần thông này quả là..."

Vô tận quang vũ lấy gã làm trung tâm mà nổ tung, trong nháy mắt quét sạch những vân thú đang vây công gã.

Gã đứng trong quang ảnh lừng lẫy với vẻ mặt dữ tợn.

"Vậy mà ngươi lại ăn được Vân Triện!"

Vân Du Ông ghen ghét như muốn phát điên.

Nếu gã mà biết quả Thần Thông này còn có thể dưỡng ra thần thông Vân Triện, thì sao mà gã phải cố gắng sớm vượt qua Ngoại Lâu? Làm sao lại phải tiêu hao cấm pháp, từ bỏ tám mươi năm tuổi thọ?

Gã mà biết thì đã bất chấp tất cả, tìm cơ hội để đoạt được quả Thần Thông này là đủ rồi!

Cái kia chính là thần thông Vân Triện!

Là thần thông cường đại tiếng tăm lừng lẫy.

Hiển nhiên Vân Du Ông không biết, điều kiện tiên quyết để có được thần thông Vân Triện chính là trên tay không dính nhân quả báo ứng sinh tử, chưa từng hại chết người. So với Diệp Lăng Tiêu, thì hiểu biết của gã về Trì Vân Sơn vẫn còn kém rất nhiều.

Nhưng chuyện này cũng không hề ảnh hưởng đến sự căm ghét của gã.

Vân Du Ông cảm giác rằng nội tâm của mình đã có chút vặn veo, không cam lòng, bất mãn, không phục!

Vì sao chuyện tốt đều không đến lượt mình? Vì sao thứ tốt đều luôn thuộc về người khác?

Cái tên Đấu Miễn kia có xuất thân hiển hách, thiếu niên thiên tài, chưa tới hai mươi tuổi đã đạt được thần thông Nội Phủ, lấy được Đấu Chiến Kim Thân! Lật tay mà tới, lại cướp mất Linh Không Điện mà gã mơ ước từ lâu.

Còn Diệp Thanh Vũ này, dung mạo vô cùng xinh đẹp, gia thế lại phi phàm, là công chúa duy nhất trên thực tế của Vân quốc, cha nàng là chân nhân uy danh hiển hách đương thời. Muốn tiền tài có tiền tài, muốn thế lực có thế lực.

Nữ nhân này mới vào Trì Vân Sơn một chuyến, rõ ràng chẳng làm gì cả, không biết một cái gì, vậy mà lại ăn được thần thông Vân Triện!

Mà gã cố gắng như vậy, từ nhỏ đã nỗ lực như vậy. Từng bước từng bước đi về phía trước, mới giành được chút tín nhiệm, trở thành Vân Du Ông. Chuyến hành trình đến Trì Vân Sơn lần này, gã gần như là đã bày mưu tính kế bằng mọi giá, gần như là đánh cược tất cả.

Gã cảm thấy mình đang đánh cược với vận mệnh, là một dũng sĩ đọ sức với gió vật lộn với sóng, là đấu sĩ chống lại sự bất công của thế đạo. Tuy nhiên đến hiện tại, dù đã đặt cược tất cả nhưng vẫn là không thu hoạch được gì!

Gã thanh trừ sạch sẽ vân thú xong, thì trực tiếp đánh về phía Diệp Thanh Vũ, hận không thể xé nát Nội Phủ của nàng rồi lấy Hạt giống thần thông ra. Đương nhiên đây là chuyện bất khả thị, tu sĩ Nội Phủ cảnh, một khi chết rồi thì Hạt giống Thần Thông cũng sẽ tan vỡ.

Bên này Vân Du Ông mang hận mà đến, bên kia Đấu Miễn cũng xách đao đến gần, Thiên Dã Đao trực tiếp chọn Thất Sắc Kỳ Vân Xa.

Diệp Thanh Vũ mới lấy được thần thông, tuy rằng có Thất Sắc Kỳ Vân Xa trợ giúp, nhưng cũng khó mà ứng phó được với hai đối thủ mạnh mẽ như vậy.

Nhưng mà vào giờ phút này, Đấu Miễn và Vân Du Ông đều đồng loạt quay đầu lại!

Bỗng nhiên có một bóng người đang bay xuống từ bầu trời trên đỉnh Trì Vân Sơn.

Đó là một người có dung mạo thanh tú cùng với dáng người rắn rồi. Hắn để cho thân thể rơi xuống một cách tùy ý, ở trong tiếng gió gào thét toát ra một loại tự tin bình tĩnh. Có vẻ như hắn đã quan sát hết cuộc đấu xảy ra ở Trì Vân Sơn, sau đó dùng ánh mắt kiên định nhìn về phía Diệp Thanh Vũ, giống như đang nói...

Không cần sợ.

Sự xuất hiện của hắn giống như nhảy đến từ một thời không khác, không có một dấu hiệu nào mà đã xuất hiện rồi.

Là cái tên Độc Cô Vô Địch kia!

Vân Du Ông nắm quyết thành ấn, còn Đấu Miễn thì quay đao xông lên.

Gần như hai người thay đổi phương hướng cùng một lúc, đồng lời lao về phía Khương Vọng.

Giết một Diệp Thanh Vũ thì có thể có được cái gì, đánh võ Thất Sắc Kỳ Vân Xa thì có thể thu hoạch được cái gì? Giết chết cái tên Độc Cô Vô Địch này mới gọi là thu hoạch!

Hạt giống thần thông sẽ tan vỡ, nhưng Vân Đỉnh Tiên Cung sẽ không "chết" theo hắn!

Bình Luận (0)
Comment