Xin Chào Đối Tượng Xem Mắt Của Tôi!

Chương 2

Các bạn đang đọc truyện [H VĂN] Xin Chào Đối Tượng Xem Mắt Của Tôi! – Chương 2: miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************

Chương 2

[==Edit & Post by ngontinhhay.com ==]

“Xin chào! Chúc Già!”

“Đường Nguyên.”

Khi cô vừa nói dứt lời thì trong đôi mắt đen láy của người đàn ông hiện lên một tia giễu cợt, anh nhướng mày: “Bánh trôi nước?”

Chúc Già, Đường Nguyên, bánh trôi nước…

Quan hệ của hai người bỗng chốc vì lời nói này của anh mà trở nên mập mờ. Nếu là bình thường thì Đường Nguyên nhất định sẽ mắng một câu ‘Đồ lưu manh’ rồi sau đó đấm cho anh một đấm.

Nhưng đối với người có khuôn mặt dễ nhìn như vậy thì nhất thời cô lại có phần trầm mặc.

“Không phải là bánh trôi nước, là bộ  ba chấm thuỷ, Nguyên trong Nguyên Giang.”

(Bánh trôi nước: 汤圆 và tên của Đường Nguyên: 汤沅 đều đọc là ‘tāngyuán’)

“Ừ.”

Người đàn ông gật đầu: “Ngồi đi.”

“Cô muốn ăn gì?” Anh đưa menu qua cho cô.

[==Edit & Post by ngontinhhay.com ==]

Từ trước đến nay Đường Nguyên là “động vật ăn thịt”. Công việc của cô vận động mạnh, cần nhiều năng lượng, ăn nhiều tiêu hoá cũng rất nhanh. Hai người vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm với nhau.

Đây là lần thứ hai đi xem mắt trong cuộc đời của Đường Nguyên. Người đang ngồi trước mặt cô theo như lời mẹ cô nói chính là một tác giả. Đường Nguyên cũng có đọc tiểu thuyết, nhưng phần lớn là tiểu thuyết trinh thám các loại. Đối với thị trường đa dạng hiện nay mà nói, thể loại đó chỉ chiếm một phần vô cùng nhỏ.

 

Chúc Già có vai rộng chân dài, ngũ quan tinh xảo, so với thân phận tác giả thì trông anh càng giống với người mẫu nam hơn. Cô cũng không biết anh viết về thể loại gì.

 

Thế là cô nhịn không được mà hỏi: “Tiểu thuyết anh viết tên gì thế?”

“Cái này…” Người đàn ông trầm ngâm.

“Không thể nói sao?”

“Cũng không phải là không thể.” Anh cười rồi nói một cách nghiêm túc: “Nhưng mà điều này chỉ có thể nói cho bạn gái tương lai của tôi nghe mà thôi.”

“Khụ khụ…” Đường Nguyên lập tức bị đồ uống làm cho sặc.

“Ăn từ từ thôi.”

[==Edit & Post by ngontinhhay.com ==]

Người đàn ông đưa khăn tay cho cô với vẻ quan tâm. Anh nhìn thấy vành tai của cô dường như đang đỏ lên vì thẹn thùng, anh cười khẽ:

“Lúc nãy tay nghề bắt trộm của cô không tệ nha.”

“Anh thấy à?”

“Ừ.”

Công việc của anh khiến cho anh có thói quen luôn quan sát mọi việc xung quanh mình. Ngã tư đường là một chỗ tốt, người đến người đi. Mỗi người mang một sắc thái khác nhau, ẩn chứa những chuyện khác nhau.

Trước đó, người mai mối có gửi ảnh của cô cho anh xem. Cô là một cô gái có nụ cười dịu dàng, trong sáng. Anh nào có biết được trên thực tế lại là một cô nàng vội vàng, hấp tấp. Nhưng dù sao thì cũng rất thú vị.

Ăn cơm xong, Chúc Già đề nghị: “Tôi đã mua vé xem phim, chúng ta cùng nhau đi nhé?”

“…Được.”

Có lẽ là vì cân nhắc đến thân phận của cô nên anh chọn một bộ phim tội phạm buôn ma tuý vừa mới được công chiếu. Nam nữ diễn viên chính là những ngôi sao nhỏ mới nổi tiếng, kỹ thuật diễn xuất bình thường nhưng kịch bản cũng không tệ.

Nói là xem phim nhưng dường như Đường Nguyên không hề quan tâm chút nào.

[==Edit & Post by ngontinhhay.com ==]

Cô trả lời tin nhắn của mẹ cô, sau đó lại nhắn tin cho nhóm chị em

thân thiết: [Đối tượng hẹn hò siêu cấp đẹp trai, hơi động lòng rồi, làm sao bây

giờ?]

[Hay lắm! Nhào đến ngay.]

[Chụp ảnh lại xem nào.]

[Đi thuê phòng khách sạn đi!]

Một đám thục nữ lâu năm chỉ vì cô nhóc “xử nữ” này mà mất hết liêm sỉ.

“Khụ khụ…” Đường Nguyên bị sặc một chút.

[==Edit & Post by ngontinhhay.com ==]

Cô đã độc thân hai mươi sáu năm, thật sự cô cũng muốn yêu đương một chút. Người trước mặt này thì lại không có điểm nào có thể chê bai được. Cô không cần nghĩ đến kết hôn, chỉ đơn giản là hẹn hò yêu đương cũng là sự lựa chọn không tệ rồi.

Đã nghĩ đến thì muốn nhanh chóng hành động, nhưng mà dù sao cô cũng là cảnh sát, có phải cô cũng nên rụt rè một chút không?

Đang lúc rầu rĩ suy nghĩ, đột nhiên có một bàn tay đưa ra trước mắt cô. Trong ánh sáng lờ mờ hiện ra những ngón tay của người đàn ông thật sự quá đẹp đẽ.

“Tập trung chút đi.” Anh bấm tắt màn hình điện thoại của cô, đôi môi ghé sát vào vành tai của cô mà nói khẽ.

Trong rạp chiếu phim, việc anh kề sát lại gần bên cô như vậy rõ ràng rất bình thường. Nhưng mà lúc anh thở, tất cả hơi thở nóng bỏng của anh đều phả vào bên tai của Đường Nguyên.

“Vâng…”

[==Edit & Post by ngontinhhay.com ==]

Đường đường là một nữ cảnh sát của đội điều tra hình sự, từ trước đến giờ Đường Nguyên là một nữ cảnh sát anh hùng không hề thua kém bất kì giới mày râu nào mà nay chỉ bởi vì động tác đơn giản này của anh đã khiến cho cả người cô mềm nhũn.

Cô…cô…cô… Đang bị làm sao vậy?

Động tác của cô tuy nhỏ nhưng cũng đủ khiến Chúc Già nhìn thấy tất cả. Trong bóng tối, khóe miệng anh hơi cong lên, đáy mắt hiện lên một tia sáng.

Bỗng nhiên cánh tay thon dài của anh dịch chuyển, kéo tay vịn ghế ngăn giữa hai người lên. Sau đó anh cúi đầu xuống, vào lúc cô gái bên cạnh không hề đề phòng mà hôn xuống đôi môi đỏ mọng của cô.

Thình thịch, thình thịch…

Âm thanh của bộ phim đang chiếu bỗng nhiên trở nên xa vời, bên tai của cô chỉ còn lại tiếng tim đập giống như đánh trống. Dường như sẽ lập tức nổ tung chỉ sau một giây nữa.

Nụ hôn của người đàn ông này hoàn toàn tương phản với vẻ ngoài đẹp trai tao nhã của anh, nó tràn đầy sự chiếm hữu. Vừa lúc mới chạm vào môi cô thì tranh thủ lúc cô đang giật mình lo lắng mà cạy răng của cô ra, sau đó ngậm lấy chiếc lưỡi thơm tho của cô mà mút.

Là mùi vị ngọt ngào như trong tưởng tượng.

Thơm, mềm lại còn vừa ngọt ngào vừa ẩm ướt.

Trong nháy mắt, nơi nào đó dưới người Chúc Già liền trở nên ‘cứng rắn’.

[==Edit & Post by ngontinhhay.com ==]

 

 

 

Bình Luận (0)
Comment