Các bạn đang đọc truyện [H VĂN] Xin Chào Đối Tượng Xem Mắt Của Tôi! – Chương 6: miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 6
[==Edit & Post by ngontinhhay.com ==]
Đường Nguyên nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Trương Đào thì biết anh ta đã hiểu lầm. Cô muốn mở miệng giải thích nhưng không biết bắt đầu nói từ đâu. Cô đã không nghỉ ngơi gần bốn mươi tiếng đồng hồ và dạ dày của cô khó chịu. Lúc này tâm trí cô thật sự rất rối.
Hồi lâu, cô mới buông xuống một câu: “Tôi về trước nhé”. Rồi nhanh chóng xuống xe.
So với sự bối rối của cô thì Chúc Già lại bình tĩnh hơn. Anh gật đầu với Trương Đào, rồi nhận lấy túi xách của Đường Nguyên. Sau đó anh ôm eo cô một cách rất tự nhiên và đi về phía trước.
“Sao anh lại đến đây thế?”
“Anh xem tin tức và lo cho em.”
Ba vụ giết người liên tiếp thực sự là một tin tức lớn gần đây.
“Em không sao.”
Tuy nói như vậy, nhưng khi nghe được ba chữ “lo cho em” khiến cô cảm thấy cũng không tệ. Thì ra yêu đương là thế này, chả trách bạn bè cô luôn “trọng sắc khinh bạn”.
Về đến nhà, Đường Nguyên bật đèn lên. Sau khi cô nhìn thấy trong phòng bừa bộn, cô thầm hối hận rằng vì sao sáng hôm qua cô không dọn dẹp sạch sẽ trước khi đi ra ngoài.
Điều này không thể trách cô được. Ai mà biết rằng cô có thể tìm thấy bạn trai của mình chỉ trong một buổi hẹn xem mắt và người bạn trai này sẽ đến nhà cô vào ngày hôm sau chứ?
[==Edit & Post by ngontinhhay.com ==]
“Ừm, thực xin lỗi, trong nhà bừa bộn quá. Ừm, hay là anh về trước đi, đã muộn rồi.”
Nghe vậy, Chúc Già nhíu mày. Anh không nói lời nào, bình tĩnh nhướng mắt nhìn lướt qua ngôi nhà trước mặt.
Đây là một căn hộ bình thường gồm một phòng ngủ và một phòng khách. Quần áo và đồ ăn vặt chất thành đống, bên cạnh kệ giày, dép lê và giày thể thao bị vứt lộn xộn. Những nơi khác cũng không khá hơn là bao nhiêu. Có lẽ trong bếp còn có bát đĩa chưa rửa.
Anh cúi đầu nhìn cô gái đang thu dọn trước mặt. Diện mạo của cô gái mặt tròn trong trí nhớ của anh sớm đã thay đổi.Tóc dài được buộc đuôi ngựa đơn giản ở phía sau đầu, hai má vẫn phúng phính nhưng đường nét khuôn mặt cân đối, dù không trang điểm cũng rất ưa nhìn.
Anh đã nhìn thấy và chạm vào cơ thể của cô. Cô có bộ ngực đầy đặn, vòng eo săn chắc, và hai chân thon dài, chắc khỏe. Khác với những cô gái chỉ dựa vào chế độ ăn kiêng để giữ dáng, đường cong của cô săn chắc do tập luyện trong thời gian dài, thậm chí cô còn có cơ bụng trên eo. Đây chính là dáng vẻ đẹp đẽ của sự khỏe khoắn và trẻ trung.
[==Edit & Post by ngontinhhay.com ==]
Chỉ là sự mệt mỏi trên khuôn mặt và bộ quần áo của cô vẫn chưa thay từ hôm qua cho thấy bây giờ sức khỏe của cô không được tốt. Sự đau lòng lướt qua đáy mắt đã bị anh che giấu. Chúc Già nắm lấy tay cô gái vẫn đang thu dọn, khẽ nói:
“Em đừng lo lắng về chuyện này, em có mệt không? Em đi tắm trước đi. Một lát nữa anh sẽ về.”
“Nhưng mà…”
Cho dù thế nào thì anh cũng là khách, như vậy thật sự không phù hợp lắm? Mặc dù Đường Nguyên có tính cách hơi vô tư từ nhỏ, nhưng hoàn cảnh gia đình của cô rất tốt, cho nên tất cả các phép lịch sự cô đều hiểu rõ.
“Anh là bạn trai của em, không phải người ngoài.”
“…”
Lần này đến lượt Đường Nguyên thật sự không biết trả lời như thế nào, nên cô nhanh chóng trốn vào nhà vệ sinh. Cô dùng tốc độ nhanh nhất để tắm. Sau khi cô tắm xong đi ra thì thấy ghế sô pha đã được dọn dẹp sạch sẽ, Chúc Già đứng trong phòng bếp nhỏ của nhà cô không biết đang làm cái gì.
Anh dường như nghe thấy tiếng động của cô, nhưng không hề quay đầu nhìn lại, anh cất giọng:
“Em ngủ đi, anh nấu chút cháo cho em.”
Giọng điệu không chấp nhận sự từ chối và ngập tràn sự lo lắng.
[==Edit & Post by ngontinhhay.com ==]
Trong lòng Đường Nguyên cảm thấy ấm áp. Sau khi tắm xong thoải mái, cô cảm thấy buồn ngủ, cũng không còn sức để tỏ ra khách sáo với anh nên đã trở về phòng và đổ nhào lên giường.
Mười mấy phút sau, Chúc Già đi đến xem thử và quả nhiên là cô đã thật sự ngủ thiếp đi. Anh cười khẽ, điều chỉnh lại nhiệt độ điều hòa. Sau đó anh giúp cô đắp chăn lại rồi cũng tự mình leo lên giường.
Lần này Đường Nguyên ngủ rất ngon.
Lúc tỉnh dậy cô đã đi ra ngoài làm việc, đường đi rất thuận lợi, chỉ còn băng qua con hẻm này thì cô sắp tới đồn cảnh sát. Lúc sắp đến nơi đột nhiên cô bị ai đó đứng sau lưng bịt mũi và miệng lại.
Khi cô tỉnh dậy lần nữa, cô thấy một người đàn ông đội mũ trùm kín mặt đang nằm trên người cô, gặm nhấm bầu ngực non nớt của cô. Cô không thấy được dung mạo của người đàn ông, chỉ lộ ra đôi mắt điên cuồng, lạnh lùng, bệnh hoạn. Chiếc lưỡi của hắn như lưỡi của một con rắn độc, khiến cho người ta vô cùng hoảng sợ.
Đường Nguyên muốn đẩy hắn ta ra nhưng tay chân của cô trở nên mềm nhũn, chân tay không còn chút sức lực, hoàn toàn không nghe theo ý muốn của cô.
Trong phút chốc, đầu óc của cô trở nên trống rỗng. Cô nhớ lại cái chết khủng khiếp của ba cô gái trước đó và cô bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.
“Không … đừng chạm vào tôi…”
Người đàn ông phớt lờ cô.
[==Edit & Post by ngontinhhay.com ==]
Anh ta bắt đầu cởi quần, vừa nhìn thấy bộ phận sinh dục xấu xí chuẩn bị lộ diện muốn tấn công cô thì lúc này cổ tay của cô đột nhiên bị nắm lấy, có người thì thầm bên tai cô:
“Đừng sợ, em chỉ đang nằm mơ thôi.”
“Mơ?”
Đột nhiên, Đường Nguyên mở mắt ra.
Đôi mắt cô hơi ướt, trên mặt lộ rõ vẻ kinh hãi. Nhưng mà kinh nghiệm nhiều năm làm nghề đã khiến sức chịu đựng tâm lý của cô vượt xa những cô gái bình thường. Sau khi nhìn thấy khung cảnh quen thuộc xung quanh cô đã nhanh chóng ổn định lại.
Chỉ là người trước mặt…
[==Edit & Post by ngontinhhay.com ==]