Xin Chào! Thanh Xuân!

Chương 38


Mùa hè của Ngọc Ưu trôi qua là màu của Thủy Tinh Cầu, cơ bản ngày nào cũng có, Thủy Mộng đài trầm mặc, Ngọc Ưu độ hot bây giờ đứng top 2 chỉ sau Lộ Sắc Phương Hoa mà thôi.
Hơn nữa 2 người còn hay đánh chung nữa.

Tiền một đống.
Ngọc Ưu đôi khi sẽ qua xem live của Thiệu đội, Thiệu đội lâu không live nên phải mò một chút mới bật lên, một đám kêu gào tên chồng.
Fan của Ngọc Ưu ngồi nhìn con gái mình mê trai.

Sau đó 2 bên nhìn nhau, khung cảnh rất lỗi.
Thiệu Nhất Hàng theo thói quen vào live của Ngọc Ưu, màn hình 2 bên chạm nhau.
Ngọc Ưu đỏ mặt, em nhìn cái tên vàng chói lọi treo trên phòng mình là Thiệu Nhất Hàng vào xem.
Ngọc Ưu mỉm cười "Chào anh Thiệu đội".
Thiệu Nhất Hàng nhìn màn hình của Ngọc Ưu là live của mình, màn hình 2 bên đều là xuất hiện của nhau, anh xem em mà em xem anh.
Fan 2 nhà nhìn nhau rồi đi thêm chéo.

Thiệu Nhất Hàng nói "Đánh chung không?".
Ngọc Ưu nói "Dạ".
Không nói nhiều vào game, sau đó cả 2 thoát live của nhau ra.

Fan 2 bên hợp tác vui vẻ.

Ngọc Ưu và Thiệu Nhất Hàng vào tài khoản chính, sau đó chọn tướng.

Gặp phải đại thần Quách Hàm Lộc.
Cao Tiệm: Chào sư huynh, chào Tiểu Ưu.

Nguyệt Ảnh: Đại thần, anh đi mid đi, em đánh ad cho.
Cao Tiệm: Được rồi, mà khoan anh không phối hợp được với tên Thiệu Nhất Hàng.

truyện xuyên nhanh
Chiêu Dương:...
Sau đó vào trận, 2 đại thần 1 người lên 1 người xuống, sau đó ván đó thua thảm.
Có người quay clip lại ném vào nhóm liên minh tuyển thủ kèm dòng chữ tài liệu học tập của 2 đại thần.
Họ vào xem thử thì thấy trận diệt đoàn của 2 đại thần Thiệu Nhất Hàng và Quách Hàm Lộc, họ cảm khái, may mà 2 người không về 1 đội, bằng không cái đội kia còn không vào nổi vòng loại.
Ngọc Ưu gánh team đến thảm, phối hợp với Thiệu Nhất Hàng xong cũng bị hố bay màu.
Ưu Ưu thở dài, sau đó Thiệu Nhất Hàng gõ chữ "Đợi 5 phút".
Bên kia "Đợi 3 phút đi, gặp âm binh nữa thì chịu".
2 bên cuối không gặp nhau nữa, Ngọc Ưu uống ngụm sữa, phối hợp với Thiệu Nhất Hàng giành thắng lợi liên tục 4 ván.
Nguyệt Ảnh: Thiệu đội, em off nhé.
Chiêu Dương: Ừm, uống sữa xong chưa?
Nguyệt Ảnh:...!Uống xong rồi ^ Cáo từ.
Thiệu Nhất Hàng cười 1 tiếng, Ngọc Ưu thoát ra coi live của Thiệu Nhất Hàng.

Fan mama nghi hoặc, con gái biết yêu sao?
Ngọc Ưu coi 1 chút, sau đó thoát ra, em nói "Ngồi chơi Đại Sư Tiết Tấu đi".
Ngọc Ưu lấy Ipad mới mua ra ngồi chơi, kênh live có xuất hiện màn hình, tốc độ tay của Ngọc Ưu rất nhanh, bạo phát lên rất ổn, lấy được SS của game lục tinh.
Lúc này có tiếng "Ngọc Ưu, ra mở cửa, cha mẹ em say rồi này".
Ngọc Ưu nhíu mày, em rũ mi xuống, mắt phượng có 1 tia sát khí, Cận Yến Thời nhìn thấy, anh không hiểu.
Ngọc Ưu lấy ra trâm cài và điện thoại, em nói "Cha mẹ tui đi khỏi rồi, tui ở nhà 1 mình, đối phương âm điệu là nam ước chừng tầm 30, nên nói chính là mẹ sẽ về chung với cha, vì thế đối phương là người lạ, biết tên là vì đã điều tra".
Ngọc Ưu khoá cửa, em điềm tĩnh gọi cho cha mẹ, số không gọi được, chậc.

Em gọi số khác "Alo Luân Sách à, nhờ cậu chút được không? Có người lạ qua nhà tớ, cậu gọi cho chú Phương qua được không?".

Ngọc Ưu mỉm cười "Theo tiếng bước chân là có 2 người".

Ngọc Ưu gọi cho mấy hàng xóm.

Em rũ mi xuống "Con gái vẫn là nguy hiểm mà".

Ngọc Ưu cười cười, sau đó khoá cửa từng phòng ngủ, em mở khí ga ra, điềm tĩnh đeo khẩu trang rồi về phòng mình, nhà rất kín, nếu như chúng phá cửa sẽ bị khí ga làm ngạt đi.

Ngọc Ưu cầm lấy lọ dầu gió, đổ vào bình xịt kính của mình, nhẹ nhàng lắc lắc "Mọi người nghĩ họ có dao không?".

[Tiểu Ưu, báo cảnh đi]
[Đúng vây báo cảnh đi]
[Cận Yến Thời V: Anh báo cảnh không thành, haiz]
Ngọc Ưu gật đầu "Dạ, thấy máu là không tốt đâu nhỉ?".

Em tìm trong phòng mình có 1 cái vợt cầu lông, nếu quật thì không đau lắm nhưng cái gậy gỗ thì được.


Quả nhiên cửa tôn bị đập phá rầm rầm, Ngọc Ưu phát hiện cửa sổ bị cạy, em cầm bình xịt, cửa mở ra liền trực tiếp xịt vào, đối phương la hét kêu gào ngã xuống xuống.

Ngọc Ưu nói "Ngốc như vậy? Đòi làm trộm sao?".

Cửa phòng bị cạy khoá, Ngọc Ưu mở cửa và đối phương cầm tay em muốn lôi em ra, Ngọc Ưu á, xịt cay vào mắt đối phương sau đó dùng gậy gỗ đập.

Đây là phòng vệ chính đáng.

Fan: "..." Tiểu Ưu, em là phần tử nguy hiểm vậy sao?
Ngọc Ưu nói "Ở ngoài chắc không có chết người đâu, cũng có 2m mà thôi, nên không chết được, gãy cổ thì xui thôi, nhưng quán tính không sao đâu, định giết người cướp của? Cười".

Phương Luân Sách và chú Phương, hàng xóm qua bắt cướp.

Fan gửi 1 đống 666.

Streamer trâu bò nhất là em rồi đó Tiểu Ưu à.

Nhìn em mềm manh như thế, không nghĩ em ác vậy đâu.

Cận Yến Thời nhớ lại lúc Ngọc Ưu bị cướp túi cũng phản xạ nhanh đem đối phương gạt ngã, ờm...!em trâu hơn anh nghĩ.

Một đống quà được gửi qua.

Thiệu Nhất Hàng nghe fan mama khi nãy nên bỏ phiếu đầu hàng rồi xem live.

Anh hoảng sợ vô cùng.

Ngọc Ưu nói "Tắt live nhé, cảm ơn mọi người, hôm nay tới đây thôi".

Ngọc Ưu ra ngoài, sau 1 hồi cha mẹ Diệp quay về, báo cảnh sát rồi, Ngọc Ưu lên đồn ngồi 1 chút, nói ra tình hình ban nãy, 2 tên trộm không chối được vì có clip, Ngọc Ưu cắt 1 đoạn mà tên trộm siết tay muốn tổn thương em.


Bằng chứng có đủ, em là tự vệ chính đáng.

2 tên trộm là bạn của anh Ngọc Ưu, Ngọc Ưu lạnh lùng nhìn, sau đó đền tiền, lập biên bản rồi thả đi.

Ngọc Ưu nhìn cha mẹ đối phương muốn nói, em lạnh lùng nói "Con của bác muốn trộm cắp thì đừng có đi nói chuyện với cháu, cháu chưa đánh gãy tay của con bác là đủ lắm rồi".

Ngọc Ưu quay về với cha mẹ, cha mẹ Diệp lo lắng, may mà không sao cả, họ cũng trầm mặc vì con cả, ra tù cũng nửa năm rồi nhưng bạn bè lại manh động vậy sao?
Cảnh sát lấy lời khai, động cơ muốn là cưỡng hiếp cùng trộm cắp.

Ngọc Ưu quay về, em khoá cửa phòng đi ngủ.
Có mấy cuộc gọi nhỡ trong máy.

Ngọc Ưu gọi lại cho Thiệu đội.

Thiệu Nhất Hàng nói "Alo, ổn chứ?".

Ngọc Ưu nói "Giải quyết hết rồi, là bạn của anh trai em, ừm...!anh cả của em là cùng cha khác mẹ, từng đi tù bây giờ ra tù rồi, có lẽ vết nhơ này sẽ ảnh hưởng đến em".
Thiệu Nhất Hàng nhìn clip ban nãy, anh nói "Đừng lo lắng, anh sẽ bảo vệ em, mọi người cũng vậy, Tiểu Ưu, em cũng hoảng sợ rồi nhỉ? Ngủ đi".

Ngọc Ưu nói "Em biết rồi ạ, anh ngủ ngon".

Thiệu Nhất Hàng nói "Được, ngủ ngon"..

Bình Luận (0)
Comment