Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân

Chương 695

Chương 695:

 

“Nếu không thì anh nghĩ tại sao tôi lại chạy đến đây nhỉ?”

 

Cố Niệm Chi hơi nghiêng đầu, khẽ mỉm cười, trong lòng lại thầm nghĩ, đến lúc rồi.

 

Giống như cô hoàn toàn không để trong lòng, nhưng thật ra bây giờ mới chính thức tiến vào trạng thái chiến đấu.

 

Áp lực với chương Bảo Thần lúc nãy chỉ là món điểm tâm thôi.

 

“Vậy thì để tôi nói lại lần nữa, Công ty trách nhiệm hữu hạn Đạt Thành Thực Nghiệp là Công ty có trách nhiệm hữu hạn, nếu việc kinh doanh của Đạt Thành Thực Nghiệp có vấn đề, dẫn đến việc không trả được nợ phải giải thể thì giải thể Công ty là được rồi, không được phép kiểm kê tài sản riêng của đương sự tôi.” Luật sư Kim chỉ vào tờ biên bản điều tra tài sản kia, “Cũng không được đóng băng tài sản cá nhân của đương sự của tôi, càng không được tịch thu tài sản của anh ấy. Đây là tài sản riêng của đương sự của tôi, không liên quan gì với Đạt Thành Thực Nghiệp cả.”

 

Nói cách khác, dù Đạt Thành Thực Nghiệp phá sản, chương Bảo Thần cũng chỉ mất năm phần trăm cổ phần mà thôi.

 

Hơn nữa, thật ra, ông ta không hề bỏ một đồng nào vào Đạt Thành Thực Nghiệp, cổ phần đều là cổ phần danh nghĩa Triệu Đạt tặng ông ta.

 

Nếu Đạt Thành Thực Nghiệp kiếm lời, ông ta sẽ được chia hoa hồng theo, nếu bị lỗ, nhiều nhất là ông ta sẽ không được chia hoa hồng, chứ không có trách nhiệm gì nữa.

 

“Đúng, Luật sư Kim nói không sai.” Luật sư mà Triệu Đạt đưa tới cũng phụ họa theo, cười nhạo Cố Niệm Chi một tiếng: “Đây là Luật Doanh nghiệp cơ bản nhất, không phải cô Cố không biết đấy chứ? Cô đã tốt nghiệp Đại học chưa? Có cần quay lại trường bổ sung một chút về Luật Doanh nghiệp không?”

 

“Vâng, hai vị nói không sai, tôi đồng ý về nội dung liên quan đến Luật Doanh nghiệp mà hai người nói.”

 

Cố Niệm Chi vỗ tay nhẹ, tỏ vẻ tán thành.

 

Luật sư của Triệu Đạt chưa từng tiếp xúc với Cố Niệm Chi, thấy bên mình mới chỉ vừa nói mấy câu mà nữ luật sư trẻ tuổi của Bộ Quốc phòng này đã bị bọn họ dắt mũi dẫn đi, hoàn toàn không có chút năng lực chiến đấu nào nên càng coi thường cô hơn.

 

Nhưng Kim Đại Trạng đã từng thua trong tay Cố Niệm Chi nên anh ta khá thận trọng.

 

Anh ta nghe ra hàm ý trong lời nói của Cố Niệm Chi, suy nghĩ một lúc rồi hỏi: “Chẳng lẽ những lời khác tôi nói không đúng ư? Hay là Bộ Quốc phòng các người định ỷ thế hϊế͙p͙ người, gạt pháp luật ra để chiếm đoạt tài sản của người ta?”

 

“Ồ? Luật sư Kim này, mới có mấy ngày không gặp mà anh đã học được kiểu chụp mũ rồi sao!” Hai tay Cố Niệm Chi khẽ chống lên mép bàn, lưng vươn thẳng hơn, “Việc này không tốt đâu, chúng ta là luật sư, phải dùng ngôn ngữ của pháp luật và logic để nói chuyện. Đừng học mấy người không hiểu pháp luật chỉ biết nói mò kia mà phát ngôn bừa bãi. Mỗi một câu nói của luật sư đều phải có bằng chứng.”

 

“Chẳng lẽ tôi nói sai sao?” Kim Đại Trạng cười lạnh, vẫn canh cánh trong lòng về thất bại lần trước trong tay Cố Niệm Chi, liền đập bàn một cái, đứng lên, ném chỗ tài liệu mình đã chuẩn bị tới trước mặt Cố Niệm Chi, gần như hét lên: “Tự cô nhìn đi! Đương sự của tôi chỉ có năm phần trăm cổ phần, hoàn toàn không dính dáng với các cấp quản lý việc kinh doanh của Đạt Thành Thực Nghiệp. Anh ấy chỉ là cổ đông thôi. Hơn nữa, là một cổ đông nhỏ, không cần phải chịu bất kỳ trách nhiệm nào khác với nợ nần của Đạt Thành Thực Nghiệp. Cô nghe hiểu chưa!”

 

Cố Niệm Chi dịch về sau, tránh né tiếng hét của Kim Đại Trạng, cũng đứng lên theo, “Anh nói xong chưa?” “Tôi nói xong rồi, cô nói thử xem cô có những lý do nào hợp lý và thỏa đáng để yêu cầu đương sự của tôi chịu trách nhiệm cho khoản nợ ngoài cổ phần cho một Công ty có trách nhiệm hữu hạn nào. Cô nhớ cho kỹ, phải hợp lý và thỏa đáng đấy! Đừng tưởng rằng cô ỷ vào thế lực của Bộ Quốc phòng là có thể một tay che trời. Cô có tin tôi có thể tố cáo cô với truyền thông không!”

 

Kim Đại Trạng vô cùng kɧօáϊ chí nói xong lý do của mình rồi ngồi xuống, miệng khô cả lại, vội uống một cốc nước.

 

“Được rồi, bây giờ đến lượt tôi nói.”

 

Cố Niệm Chi cũng lấy tài liệu mình đã chuẩn bị ra, ném lên bàn phòng họp.

 

“Điều Luật sư Kim mới vừa nói đúng là rất chính xác. Đối với Công ty có trách nhiệm hữu hạn, cổ đông không cần gánh chịu trách nhiệm ngoài cổ phần. Nếu Công ty giải thể đóng cửa, nhiều nhất là cổ đông bị mất toàn bộ cổ phần, không có tổn thất nào khác.”

 

“Cô đang nói thừa à? Vậy thì còn chuyện gì để nói đâu? Hai người có thể đi rồi!” Kim Đại Trạng bật cười ha ha một tiếng, “Cô lặp lại lời của tôi mà còn muốn đương sự của tôi ký tên sao?”

 

“Đương nhiên.” Giọng nói của Cố Niệm Chi trở nên lạnh lùng, “Luật sư Kim à, anh vẫn nóng vội như vậy sao? Không đợi tôi nói hết lời à?”

 

“Cô còn lời gì để nói nữa ư? Nếu cô vẫn lặp lại lời tôi vừa nói thì xin đừng lãng phí thời gian của tôi nữa.” Kim Đại Trạng có chút thiếu kiên nhẫn, “Đầu năm mới, tất cả mọi người đều không có thời gian đâu.”

 

Cố Niệm Chi khẽ nhíu mày, giọng nói lạnh lùng hơn: “Anh còn tiếp tục nói linh tinh nữa thì tôi có thể đến Liên đoàn Luật sư tố cáo anh không có đạo đức nghề nghiệp đấy.”

 

Lúc này Kim Đại Trạng mới ngậm miệng lại, nhưng khuôn mặt tràn đầy vẻ hời hợt, coi thường kiểu “Tôi biết cô còn non và xanh lắm”.

 

Cố Niệm Chi nhìn lướt qua một lượt khuôn mặt tất cả mọi người trong phòng họp, lại nhìn sang Triệu Lương Trạch vẫn một mực yên lặng không lên tiếng, nhưng đang rất lo lắng nhìn cô.

Bình Luận (0)
Comment