Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân

Chương 792

Chương 792:

 

“Không hề.” Hoắc Thiệu Hằng cười lắc đầu, “Ba của Tạ Thanh Ảnh và nhà của anh họ tôi đã cách nhiều đời, thật ra thì không còn qua lại nhiều nữa. Chỉ là quan niệm gia tộc của nhà họ Tạ rất sâu nên mọi người vẫn có cùng một gia phả, cũng xem như họ hàng thân thích thôi.”

 

“Hả? Chẳng lẽ phía bên anh họ anh cũng không biết chuyện của Cố Điềm sao?”

 

“Lúc họ kết hôn vào hai mươi năm trước, nhà anh họ tôi cũng đến dự theo lễ nghĩa, có chút ấn tượng với Cố Điềm. Họ chỉ biết là sức khỏe bà ấy không tốt, sau khi sinh con một tháng thì bệnh rồi qua đời.” Hoắc Thiệu Hằng kết luận kết quả điều tra của mình. “Cho nên bây giờ manh mối duy nhất của chúng ta chính là ba của Tạ Thanh Ảnh, Tạ Đức Chiêu.”

 

“Tạ Đức Chiêu lấy Cố Điềm, vậy chắc chắn ông ta biết rất rõ về nhà họ Cố.” Trần Liệt thở dài, “Cuối cùng cũng tìm thấy rồi.”

 

Trần Liệt dừng lại một lúc, rồi lại nói: “Vậy có phải là nhà họ Cố không ở trong nước không?”

 

“Ừ, anh họ tôi nói Tạ Đức Chiêu và người vợ đầu tiên quen biết và kết hôn ở nước ngoài. Từ nhỏ hai người đều sinh ra và lớn lên ở nước ngoài.” Hoắc Thiệu Hằng nói đến đây thì khựng lại một lúc, đôi mày khẽ nhướng lên.

 

Trần Liệt nhạy cảm phát hiện ra được, xoay đầu hỏi anh: “Sao thế? Có vấn đề gì à?”

 

“Tôi đang đang suy nghĩ, nếu Niệm Chi thật sự là con gái nhà họ Cố, vậy cô ấy… chắc hẳn không phải người Hoa Hạ rồi.” Hoắc Thiệu Hằng như đang suy nghĩ điều gì đó, anh đưa mắt nhìn tập tài liệu điều tra, “Cô ấy xuất hiện ở nước ta, có lẽ do lúc người nhà đưa cô ấy về nước du lịch hoặc đi thăm người thân bạn bè thì xảy ra chuyện. Nhưng nhiều năm như vậy, tại sao không có ai đi tìm cô ấy chứ?”

 

“Đúng vậy, năm đó chúng ta đã điều tra ghi chép báo án của những vụ mất tích.” Trần Liệt gật đầu, “Hoàn toàn không có vụ án nào tương tự như trường hợp của Cố Niệm Chi.”

 

Người thân của cô ấy đang ở đâu?

 

Biết rõ cô ấy mất tích rồi, tại sao không đi tìm cô ấy?

 

Với sự thông hiểu và kiểm soát của Hoắc Thiệu Hằng đối với việc quản lý người xuất nhập cảnh ở Đế Quốc Hoa Hạ, nếu như thật sự có người nhập cảnh…

 

“Tôi quên điều tra một nơi.” Vẻ mặt của Hoắc Thiệu Hằng thay đổi, “Nếu như Niệm Chi là người nước ngoài, vậy thì chắc chắn phòng Quản lý xuất nhập cảnh sẽ có ghi chép xuất nhập cảnh của cô ấy! Lúc đầu chúng ta chỉ điều tra ghi chép báo án ở các đồn công an toàn quốc, không hề tìm tên cô ấy trong ghi chép xuất nhập cảnh.”

 

“Năm ấy ai mà biết được cô ấy là người nước ngoài chứ?” Trần Liệt cười khổ, “Tôi còn nhớ dáng vẻ cô ấy lúc đó, giống như động vật nhỏ đang sợ hãi vậy, không nói không rằng mãi. Nhưng hễ nói chuyện thì tiếng Trung của cô ấy rất trôi chảy, không có dấu hiệu nói ngôn ngữ của một quốc gia khác.”

 

Hoắc Thiệu Hằng lập tức đứng bật dậy, “Cậu xét nghiệm lại một lần nữa đi, hy vọng vẫn ra kết quả như vậy, tôi đi tìm Tiểu Trạch.”

 

Hoắc Thiệu Hằng vội vàng rời khỏi phòng thực nghiệm của Trần Liệt, trở về phòng làm việc của mình, nói với Triệu Lương Trạch đang chờ ở đó: “Cậu lập tức điều tra toàn diện ghi chép xuất nhập của hải quan trước khi Cố Niệm Chi xuất hiện vào sáu năm trước, tìm thử xem có người nào tên là ‘Cố Niệm Chi’ không.”

 

Triệu Lương Trạch hít ngược vào một hơi lạnh, đứng bật dậy: “Hoắc thiếu! Anh tìm được người nhà của Niệm Chi rồi sao?!”

 

“Vẫn chưa. Nhưng tôi hy vọng là sắp.” Hoắc Thiệu Hằng đi đến trước mặt anh ta, “Điều tra tỉ mỉ một chút, đừng bỏ sót điều gì. Tôi phải xem thử xem năm đó rốt cuộc là ai đưa cô ấy nhập cảnh.”

 

Sáu năm trước Cố Niệm Chi mới mười hai tuổi, khả năng nhập cảnh một mình không cao. Cho dù cô ấy nhập cảnh một mình thì chắc chắn phải có giấy ủy quyền của người nhà, giao phó cho tiếp viên hàng không chăm sóc, chuyện này cũng có chứng cứ có thể kiểm tra được.

 

Triệu Lương Trạch trở nên kϊƈɦ động, “Tôi lập tức đi điều tra ngay!”

 

Anh ta có phần mềm đặc biệt, có thể kiểm tra tên người trong biển số liệu rộng lớn, tốc độ lại nhanh, không bỏ sót điều gì, nhanh chóng và chuẩn xác hơn người ta đi tìm rất nhiều.

 

Triệu Lương Trạch và Trần Liệt đều cùng nhau bắt tay vào làm, Hoắc Thiệu Hằng đứng ở giữa điều hành, cho dù cần sự giúp đỡ gì anh đều lập tức bật đèn xanh.

 

Từ phòng Quản lý xuất nhập cảnh của hải quan tới chỗ đăng ký của nhân viên cơ quan quản lý quốc tịch nước ngoài tạm thời, họ cần dữ liệu gì thì cung cấp dữ liệu đó.

 

Nếu như đối phương có dấu hiệu đùn đẩy trách nhiệm, Hoắc Thiệu Hằng sẽ đích thân gọi điện thoại cho lãnh đạo của họ.

 

Từng tầng đèn xanh được bật lên như thế này, tiến độ công việc của mọi người tiến triển vô cùng nhanh chóng.

 

Thậm chí Triệu Lương Trạch còn điều tra tìm hiểu đến năm Cố Niệm Chi ra đời, không hề bỏ sót một manh mối có khả năng nào.

Bình Luận (0)
Comment