Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 107 - Chương 107. Làm Ra Vẻ Sẽ Bị Sét Đánh (2)

Chương 107. Làm ra vẻ sẽ bị sét đánh (2) Chương 107. Làm ra vẻ sẽ bị sét đánh (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lý Nhiên quay đầu lại, chỉ thấy Lâm Lang Nguyệt đang hờ hững nhìn hắn.

- Ta không biết ngươi làm như vậy là có ý gì, nhưng vẫn nên dừng ở đây thôi!

Giọng nói của nàng ta nhẹ nhàng như có như không, giống như đến từ bên ngoài Cửu Thiên.

Lý Nhiên khinh thường mỉm cười, .

- Quá giả tạo, không phải sao? Người cũng đã đánh xong rồi mà giờ ngươi mới chịu đứng ra sao?

Diện tích phóng ra của U Ảnh Ngục quá rộng, chỉ có thể bao vây Luyện Khí và Trúc Cơ, không có tác dụng lớn với Kim Đan cảnh lắm.

Ngay cả Trần Trục Thiên cũng có thể tránh thoát, sao Lâm Lang Nguyệt không thể thoát khỏi sự trói buộc này được chứ?

Vẻ mặt Lâm Lang Nguyệt thản nhiên.

- Trước khi cứu người khác thì trước tiên phải đảm bảo sự an toàn cho đệ tử của tông môn ta trước đã.

Phía sau nàng ta không có một bóng người

Thì ra dựa vào bản lĩnh vừa rồi, nàng ta đã đưa tất cả đệ tử Thiên Xu viện đi rồi.

- Có đạo lý.

Lý Nhiên gật đầu.

Hắn nhìn về phía Lâm Lang Nguyệt, đột nhiên nói.

- Ngươi biết không, nghe nói ngươi đến, ta thực sự rất vui vẻ.

Giọng điệu này giống như một lời bày tỏ, khiến cho nàng ta khẽ nhíu mày.

- Lời này là có ý gì đây?

Lý Nhiên nói.

- Bởi vì như vậy, ta có thể hoàn thành lời hứa hẹn với người khác.

- Lời hứa hẹn gì?

Lâm Lang Nguyệt có chút khó hiểu.

Lý Nhiên hoạt động gân cốt một chút, phát ra tiếng kêu giòn giã "Lạch cạch lạch cạch ", nụ cười vô cùng xán lạn.

- Đánh ngươi một chập.

Vừa dứt lời.

Hắn giống như ma quỷ xuất hiện ở sau lưng Lâm Lang Nguyệt, nắm đấm mang theo tiếng gió gào thét lao về phía nàng ta!

Đồng thời thôi động Linh Áp bí ẩn, để cho nàng ta căn bản không thể động đậy!

Mắt thấy nắm đấm sắp nện trên mặt nàng ta, cả người nàng ta giống như bọt biển mà tiêu tan.

Một quyền đập vào khoảng không.

Lý Nhiên bỗng nhiên quay đầu, chỉ thấy nàng ta lơ lửng giữa không trung, bạch y tung bay, giống như một vầng minh nguyệt.

- Cảnh giới như nhau, mặc kệ ngươi có loại thần thông gì, cũng không thể đánh tới ta.

Lâm Lang Nguyệt thản nhiên nói.

- Cái này, chính là đạo pháp của Thiên Xu Viện.

Giọng nói mặc dù bình tĩnh, nhưng lại vô cùng tự tin.

- Thật sao?

Lý Nhiên bước về phía trước một bước, sắc trời đột nhiên u ám, mây đen to lớn ngưng tụ ở trên không.

Lông mày Lâm Lang Nguyệt khẽ nhíu lại.

- Loại người có dáng vẻ siêu phàm thoát tục như ngươi, quả thực khiến người ta chán ghét!

Theo lời nói của Lý Nhiên, khí tức Bách Cổ Hồng Hoang dâng tràn lan ra, khiến cho trái tim người khách đập thình thịch.

Lâm Lang Nguyệt bị thiên địa uy áp cuồn cuộn áp bách, chậm rãi rơi ở trên mặt đất, chỉ cảm thấy di chuyển một cái cũng rất khó.

- Đạo pháp của ngươi là gì.

Lông mày của nàng ta càng nhíu càng chặt.

Lý Nhiên nhếch mép, nụ cười lãnh khốc.

- Chiêu thức của ta, gọi là đừng có làm ra vẻ, làm ra vẻ sẽ bị sét đánh!

Mây đen áp thành, thành sắp bị phá!

Lôi quang ngưng tụ trong vòng xoay mây đen, một tiếng lôi đình ầm ầm kéo tới!

Thiên địa uy áp tầm địch, Cửu Thiên Thần Lôi tru diệt.

- Đây rốt cuộc là...

Đôi mắt Lâm Lang Nguyệt không chút gợn sóng, nổi lên kinh đào hãi lãng!

Ầm!

Lôi Quang bắn ra, vạn vật diệt vong!

...

Bên kia, Hạng Trạch và Phó Thành Chủ khí thế hùng hổ vội vàng đi qua đây.

- Con bà nó, ta xem ai dám ở Thanh Châu Thành của ta diễu võ dương oai nào?

Hạng Trạch tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Phó Thành Chủ cũng vén tay áo.

- Giết chết hắn!

Ầm!

Trong tiếng nổ thật to, hai người dừng bước.

Nhìn Lôi Mang kinh khủng trước mặt, cổ họng bọn họ có chút căng lên.

- Đây là... Thiên Phạt ?

- Không phải là có người đang Độ Kiếp chứ ? Mé!

Lý Nhiên ghét nhất hai loại người.

Một loại là đẹp trai hơn hắn.

Đương nhiên, người như thế cho đến tận bây giờ hắn vẫn gặp được, trên đời có tồn tại hay không còn phải nghiên cứu thêm.

Loại thứ hai, chính là ngụy quân tử.

Người như vậy cũng rất nhiều.

Tống Thanh Tùng, Trần Trục Thiên, cùng với những người tới tham gia Trừ Ma Đại Hội lần này, đều là ví dụ rõ ràng.

Rõ ràng nội tâm âm u u ám hơn bất kỳ ai, nhưng vẫn bày ra vẻ đạo mạo nghiêm trang, tự khoe là Danh Môn Chính Phái, lại bánh màn thầu dính máu người.

Khoác lớp áo giúp đỡ chính nghĩa, mánh khóe làm bè lũ xu nịnh.

Nhất là Lâm Lang Nguyệt.

Bộ dạng không tranh quyền thế, dáng dấp siêu phàm thoát tục, trong thực tế trong lòng lại ham công danh lợi lộc, nếu không... sao lại tới tham gia Đại Hội chó má này chứ?

Còn không phải là vì danh tiếng sao?

Theo Lý Nhiên, người như thế quả thực dối trá tới cực điểm.

Đúng lúc hắn có ước định với Lý Vô Thường, mà Lâm Lang Nguyệt lại là thân truyền thứ mười sáu của chưởng môn Thiên Xu Viện. Lý Nhiên cảm thấy đánh nàng ta một trận là vô cùng hợp lý.

- Vừa lúc, xem xem đại tỷ nhất bảng này có bao nhiêu lợi hại!

...

Rầm rầm rầm!

Thiên lôi mang theo khí tức đến từ Mãng Hoang, không ngừng đánh thẳng vào mặt đất, cả con đường đất rung núi chuyển!

Từng tia sét đánh bắn nhanh tản ra bốn phía, đệ tử chính đạo xung quanh bị đánh trúng đau đến kêu cha gọi mẹ.

Nhất là Trần Trục Thiên ở khoảng cách gần nhất, hai mắt trợn trắng dã miệng sùi bọt mép, run rẩy.

Bình Luận (0)
Comment