Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 114 - Chương 114. Chưởng Môn, Thánh Tử Đã Trở Về! (1)

Chương 114. Chưởng môn, Thánh Tử đã trở về! (1) Chương 114. Chưởng môn, Thánh Tử đã trở về! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Nói.

- Thiên Xu viện chiêu cáo thiên hạ rằng liệt Thánh Tử Lý Nhiên vào danh sách đại địch của môn phái, nếu trưởng lão và đệ tử gặp được hắn, bọn họ sẽ trực tiếp giết hắn! Những người khác nếu có thể lấy đầu của Lý Nhiên sẽ được thưởng ba cái Linh Bảo, tiền tài vô hạn!

Oanh!

Trong phút chốc, cả tẩm cung đều run lên, lạnh như có một lớp băng bao phủ toàn bộ núi La Sát.

Ánh Vệ run rẩy quỳ trên đất, một ngón tay cũng không dám động đậy!

Một lát sau, giọng nói khốc liệt của Lãnh Vô Yên vang lên:

- Truyền khẩu dụ của Bổn Tọa, cả phái tiến vào trạng thái chiến tranh, liệt đệ tử của Thiên Xu viện trong toàn bộ Hạo Thổ vào danh sách phải giết! Từ trưởng lão của ba đến sáu sơn, từ Bạch Vân Phong sơn môn, xuất hiện một người giết một người!

- Dạ!

Ảnh Vệ trong lòng kinh sợ.

Xong rồi, chưởng môn lúc này là thật nổi đóa.

Vô Ương Thành, phủ đệ của Lý gia.

- Ha ha ha ha ha!

Tiếng cười của Lý Vô Thường truyền ra từ trong bí địa, quanh quẩn bên trong toàn bộ phủ đệ.

Vẻ mặt của đám người Lý gia đều ngơ ngác hết cả.

- Lão Tổ đây là xảy ra chuyện gì vậy? Đã cười cả ngày nay rồi đó…

- Ta cũng không biết nữa, ta cũng không dám hỏi!

- Lão Tổ đã đợi ở bí địa hơn trăm năm rồi, có phải là bị nghẹn đến điên rồi hay không?

- Nghe nói Lão Tổ đã lớn tuổi rồi, sẽ không bị bệnh ngốc của người già giống như Đông Thành Ngô Lão Nhị đó chứ?

- Lão Tổ có bị vấn đề gì hay không thì ta không biết… Nhưng còn các ngươi thì chán sống rồi có phải không?

Lý Đạo Duyên cũng mang vẻ mặt cực kỳ lo lắng.

Lão Tổ sẽ không mắc bệnh thật đó chứ? Đó cũng không phải là tin tức tốt gì đối với Lý gia đâu.

Mà lúc này, ở bên trong bí địa, gương mặt mo của Lý Vô Thường cũng cười thành cây hoa cúc luôn rồi.

- Tôn tử ngoan, thật đúng là tôn tử ngoan của ta mà!

- Ta chỉ bảo hắn tùy tiện đánh chưởng môn thân truyền một trận thôi, thế mà hắn lại trực tiếp ra tay với đệ tử của thủ tịch luôn!

- Lần này chắc Dịch Thanh Lam tức muốn chết rồi nhỉ? Ha ha, ai bảo ban đầu ngươi lại đoạt đi cơ duyên của lão phu, lúc này đệ tử bị tử tôn của Lý gia ta đánh, thật đúng là hả giận mà!

Hồi tưởng lại Lý Nhiên, Lý Vô Thường gật đầu đầy tán thưởng.

- Tuy tiểu tử kia có hơi vô sỉ một chút, da mặt cũng rất dày, nhưng quả thực là hết lòng tuân thủ lời hứa!

- Vậy chuyện mà ta đồng ý với hắn tất nhiên ta cũng sẽ làm được!

- Tiêu Thanh Ca, ta đảm bảo!

Mà Lý Nhiên nào biết, chẳng qua hắn chỉ hứng thú quá độ mà đánh một trận, kết quả lại tạo thành ảnh hưởng to lớn như vậy.

Hắn ăn no uống say ở Thành Chủ Phủ, nghỉ ngơi đủ rồi thì mới chuẩn bị lên đường trở về tông môn.

Trước cửa Thanh Châu Thành.

Hạng Trạch và Phó Thành Chủ tươi cười đầy mặt.

- Thánh Tử đi thong thả nha, lần sau lại đến chơi!

- Được rồi, trở về đi.

Lý Nhiên khoát khoát tay.

Sau đó, tâm thần hắn khẽ động, một chiếc Cự Thái Long Liễn xuất hiện ở bên cạnh hắn.

Sáu con tuấn mã màu trắng hí lên vang trời, trên sườn của nó có một đôi cánh, đầu có sừng, trên người lóe ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt.

Thoạt nhìn cực kỳ thần dị.

Dị mã cưỡi một chiếc xe kéo, trên thân xe có khảm bảo thạch và trân châu, điêu khắc thành hình Long Phượng, phục trang đẹp đẽ, vô cùng tôn quý.

Trên xe kéo còn có một cái kiệu bằng vàng to lớn, gió nhẹ hiu hiu làm lục lạc lay động, phát ra âm thanh tươi đẹp cứ như tiếng hót của chim loan minh vậy.

Đây là phần thưởng nhiệm vụ mà hắn đạt được từ buổi Trừ Ma Đại Hội.

Long Liễn Loan Giá.

Đây là một pháp bảo thuộc loại phi hành.

Bình thường nó là mô hình giống như bản mini vậy, nhưng chỉ cần rót linh lực vào trong đó là sẽ có thể biến thành một bộ xe kéo.

Chỉ cần kích hoạt thì Long Liễn sẽ có thể phi hành dựa theo tâm ý của người sử dụng, tuấn mã vĩnh viễn cũng sẽ không mệt mỏi.

Trận pháp được điêu khắc lên trên thân xe sẽ tự động thu nạp linh lực, không mảy may tiêu hao của Lý Nhiên một chút nào.

Đồng thời, pháp bảo này còn sở hữu năng lực phòng ngự nhất định.

Dựa theo lời giới thiệu của hệ thống, nó có thể ngăn cản đòn công kích của Kim Đan Cảnh.

Mặc dù không phải là quá mạnh mẽ, nhưng có chút ít còn hơn không có.

Lý Nhiên leo lên xe kéo rồi ngồi vào bên trong chiếc kiệu xa hoa.

Sáu con tuấn mã nhấc chân lên rồi hí dài, hai chiếc cánh đập mạnh, kéo theo xe kéo mà bay lên không trung.

Người chung quanh đều phát ra từng trận tiếng kinh hô, thậm chí còn có người quỳ rạp xuống, dập đầu, cứ tưởng như là Nhân Hoàng giáng lâm vậy.

Đám người Hạng Trạch dùng tay che bớt ánh nắng rồi đưa mắt nhìn Long Liễn dần dần biến thành một chấm nhỏ.

- Thật là xa xỉ, không hổ là Thánh Tử của U La Điện, xuất hành mà cũng ngang tàng như vậy nữa.

Hạng Trạch cảm thán nói.

Phó Thành Chủ nghi ngờ nói:

- Chỉ có hoàng tộc mới có thể sử dụng Loan Giá, đây có phải là có hơi kiêu ngạo rồi hay không?

Hạng Trạch liếc mắt nhìn hắn.

- Người ta có vốn để kiêu ngạo, ngươi quản được à? Ngược lại là ngươi đó, thế mà lại dám nói Lý Nhiên cuồng vọng, có phải ngươi cũng quá kiêu ngạo rồi hay không?

Phó Thành Chủ:

- …

Bình Luận (0)
Comment