Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 125 - Chương 125. Ngủ Lại Ở Tẩm Cung, Hiếu Tâm Biến Chất! (1)

Chương 125. Ngủ lại ở tẩm cung, hiếu tâm biến chất! (1) Chương 125. Ngủ lại ở tẩm cung, hiếu tâm biến chất! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Trong nháy mắt kia, tinh thần của nàng đều chấn động.

Nếu không phải cuối cùng có một tia lý trí không chế, chỉ sợ đã vén đỉnh tẩm cung lên...

Tuy rằng nàng bảo thủ, nhưng cũng không phải là người bảo thủ.

Đối với việc đại hài hòa trong sinh mệnh cũng không mâu thuẫn như vậy.

Chỉ là cảm thấy phát triển như vậy có chút nhanh, dù sao thời gian hai ngươi chân chính ở cùng một chỗ quá ngắn…

Hẹn hò chỉ có một lần, tiếp xúc tay chân cũng giới hạn ở dắt tay, sao có thể trực tiếp nhảy đến bước cuối cùng được.

Xấu hổ và giận dữ qua đi, nàng dần dần bình tĩnh lại.

"Dù sao chúng ta là tình lữ, hơn nữa bầu không khí vừa rồi thân mật như vậy, Nhiên Nhi khó tránh khỏi suy nghĩ miên man."

"Vừa rồi có phải Bổn Tọa phản ứng quá kích rồi không?"

"Nhiên nhi sẽ không cảm thấy Bổn Tọa chán ghét hắn chứ?"

Lãnh Vô Yên có chút lo được lo mất.

Bộ dáng kia căn bản không giống như người đứng đầu tông môn, hoàn toàn chính là tiểu cô nương đang yêu đương.

"Nếu không... để cho Nhiên Nhi đi ra?

Lãnh Vô Yên chui từ trong chăn ra, kinh ngạc nhìn về hướng của bể tắm.

- Đây là…

Lý Nhiên khoanh chân ngồi trong bể, kim sắc cổ xưa lan ra toàn thân, nước xung quanh giống như nấu sôi.

Mực nước đã bị bốc hơi lên một nửa.

Hiện tại hắn có chút không rõ.

Lúc đầu chỉ là nhàn rỗi nhàm chán muốn tu luyện một chút, kết quả tinh thần trầm xuống nhập vào đan điền, Đoạt Thiên Công liền điên cuồng chuyển động.

Tử Thủy Tinh kia giống như tiểu nhân không ngừng hấp thu linh khí, Thần Văn trên người ngày càng sáng.

Nước trong ao Linh Hoa nháy mắt khô cạn, thậm chí linh lực bị hắn hấp thu trong không khí cuồn cuộn nổi lên, linh lực chen chúc rót vào người hắn.

Nhưng độ dày linh lực ở nơi này hoàn toàn không cản nổi tốc độ hấp thu của Đoạt Thiên Công.

Lý Nhiên tràn ngập khát vọng với linh lực.

Đột nhiên, một cỗ linh lực tràn đầy vọt tới, Lý Nhiên không cần nghĩ ngợi điên cuồng hấp thu.

Linh lực cuồn cuộn không dứt, không biết qua bao lâu, cuối cùng Đoạt Thiên Công cũng dừng lại.

Lý Nhiên vừa muốn thở phào đã bị một màn trước mắt dọa sợ ngây người.

Tiểu nhân màu tím ở trong đan điền của hắn kia, vậy mà ăn Kim Đan của hắn!

Nếu nói là ăn thà nói là luyện hóa.

Kim Đan ẩn chứa linh lực dồi dào, ở trong đan điền nổ thành một đoàn linh khí cực kỳ nồng đậm, sau đó hoàn toàn bị tiểu nhân hấp thu vào.

Toàn bộ kim quang trong đan điền thả qua, kim sắc cổ sáng đến độ chói mắt, giống như một vầng thái dương nóng rực.

Ngay tại giây tiếp theo, kim quang chợt thu lại, thế giới lâm vào yên lặng.

- Đây là?

Ngay tại lúc Lý Nhiên khó hiểu, linh lực bị phản hồi trở về.

Trong nháy mắt thân thể hắn bị nước xối lên đầu, cam lồ sái tâm*, một mảnh vân ảnh trời quang trong linh đài, vô số cảm ngộ xông lên đầu.

(*Khi các Phật tử tụng kinh Phổ Môn có câu: “ Nam mô thanh tịnh bình thùy dương liễu Quán Thế Âm Như Lai cam lồ sái tâm” là nước cam lồ của đức Quán Âm rưới lên tâm. Ý nghĩa hoàn chỉnh của cả câu kinh trên là bình thanh tịnh đựng nước Cam Lồ, nhờ cành dương liễu rưới khắp làm cho tâm người được mát mẻ.)

Thế giới trong nháy mắt thay đổi!

Lý Nhiên kinh ngạc đến ngây người.

Trong mắt hắn, tất cả mọi thứ đều đã thay đổi.

Không khí xung quanh trở nên tươi mới giống như hắn đã tiến vào thế giới kia.

Hắn có thể cảm nhận được mạch đập của đại địa, hơi thở của làn gió nhẹ, rõ ràng đang ở trong tẩm cung mà lại có thể chạm tới những bông hoa tuyết mềm mại ở bên ngoài.

Giống như Lý Nhiên đã vén được bức màn thế giới để thấy được bản chất của vạn vật.

Hắn giơ tay lên làm cho hơi nước bốc lên rồi ngưng tụ lại ở lòng bàn tay mà biến hóa thành các loại hình dạng, khi thì thành nước, khi thì kết băng.

Sự kiểm soát đối với nguyên tố đã kỳ diệu đạt đến đỉnh cao.

Mà biến hóa lớn nhất chính là cơ thể hắn.

Kim Đan ở bên trong Đan Điền đã biến mất.

Thay vào đó là một mảnh linh lực tạo thành hồ nước, bên trong mỗi một giọt nước đều ẩn chứa linh lực hùng vĩ.

Tiểu nhân kia đang ngồi xếp bằng ở giữa hồ, bay lơ lửng ở trên mặt nước mà tiếp tục tu luyện và hít thở không ngừng.

Thân thể càng lúc càng trở nên trong suốt như pha lê và dường như còn xuất hiện thêm một tia kim quang nữa.

Lý Nhiên vò đầu.

- Chẳng lẽ Đoạt Thiên Công đang biến hóa sao?

Lúc này một tiếng động nhỏ vang lên bên tai kéo hắn về thực tại.

Hắn chỉ thấy Lãnh Vô Yên đang đứng ở một bên rồi nhìn về phía hắn với ánh mắt có chút chấn động.

- Sư tôn, hình như đệ tử đã... Đột phá rồi?

Lý Nhiên vò đầu nói.

Lãnh Vô Yên xấu hổ quay đầu ra chỗ khác.

- Ngươi mặc y phục tử tế vào rồi hãy nói.

Lý Nhiên cúi đầu xuống, mặt hắn đột nhiên đỏ lên.

Nước tắm đã bị bốc hơi lên nên hầu như không còn lại mấy, mà hắn lại cứ trần trụi ngồi ở dưới đáy bể như vậy, dáng vẻ trông vô cùng xấu hổ.

Hắn vội vàng lấy y phục ra, tay chân luống cuống mặc vào.

Lãnh Vô Yên nhìn thấy dáng vẻ hốt hoảng của hắn thì nín cười quay người lại.

- Cùng đến đây với bổn tọa đi.

- Được.

Lý Nhiên lên tiếng rồi theo sau nàng.

...

Bình Luận (0)
Comment