Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắc y đệ tử sững sờ, khó hiểu nói:
- Thánh Nữ, ngươi không phải tin nàng ta thật đó chứ? U La Điện có cấm lệnh đấy, nàng rõ ràng đang nói xạo!
Tần Như Yên lắc đầu, dự cảm không tốt trong nội tâm càng ngày càng mạnh.
Lệnh cấm của U La Điện ai ai đều biết, thường nhân tuyệt đối sẽ không nói ra những lời nói dối cấp thấp như này.
Trừ phi, nàng nói là sự thật!
Mắt thấy A Thấm sắp rời đi, hắc y đệ tử kiềm chế không được thò tay bắt qua phía nàng:
- Hay là trước bắt lại, báo cáo tông chủ rồi quyết định tiếp!
Tần Như Yên lạnh lùng nói:
- Dừng tay…
Lời còn chưa dứt, một luồng ánh sáng hiện ra trước mắt.
Vù!
Từ nơi bả vai hắc y đệ tử chụp vào A Thấm trực tiếp bị chém đứt!
Thẳng đến khi thấy cánh tay rơi trên mặt đất, hắn ta mới kịp phản ứng, che bả vai kêu thảm thiết:
- Ah Ah Ah, Cánh tay của ta...
Vù!
Lại là một luồng ánh sáng bạc, tiếng thét chói tai dừng lại.
Chỉ thấy hắn ta đứng ngốc nguyên tại chỗ, trên cổ xuất hiện một đường tơ máu, đầu hắn ta chậm rãi rơi xuống đất.
- Ai?
- Có kẻ địch!
Đám đệ tử còn lại phát ra tiếng kinh hô!
Tần Như Yên nhìn xem nam nhân đối diện chậm rãi đi tới, trái tim giống như bị bàn tay lớn bóp chặt, trong mắt hiện lên vẻ hoảng sợ.
Xong rồi, thật là Lý Nhiên!
- Thánh Tử đại nhân!
A Thấm chạy qua, bám lấy cánh tay của hắn, nước mắt lộp bộp lộp bộp rơi xuống đất.
Nàng chưa bao giờ trải qua chiến đấu, vừa nãy nàng cực kỳ sợ hãi, chỉ là vẫn cố nén lấy mà thôi. Bây giờ gặp Lý Nhiên, cảm xúc rốt cuộc không đè nén được nữa rồi.
- Đừng sợ, không có việc gì rồi.
Lý Nhiên vỗ nhè nhẹ phía sau lưng của nàng.
Ngẩng đầu, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Tần Như Yên.
Chỉ là đi ra ngoài mua chút đồ, quay lại thế mà đã có người dám động người của hắn!
Cuống họng Tần Như Yên phát khô, vội vàng giải thích nói:
- Lý Thánh Tử, đó là một hiểu lầm, bọn họ không biết rõ đây là người của ngài!
- Hiểu lầm?
Lý Nhiên nhíu mày:
- A Thấm, đây là hiểu lầm sao?
A Thấm cắn môi không có lên tiếng. Lý Nhiên nói ra:
- Không cần lo lắng sẽ gây phiền phức cho ta, ăn ngay nói thật.
A Thấm xoa xoa nước mắt, ủy khuất nói:
- Ta, ta nói ra U La Điện, còn nói Thánh Tử đại nhân rất nhanh sẽ trở về, nhưng mà bọn họ còn nói muốn bắt ta về song tu, may mắn ta chạy trốn nhanh...
Vài tên đệ tử Hợp Hoan Tông như rớt vào hầm băng. A Thấm xác thực không có nói dối, cũng đã nhắc nhở bọn họ qua, chỉ là bọn họ không tin...
- Song tu...
Con ngươi Lý Nhiên càng lạnh hơn một phần, thản nhiên nói:
- Rất tốt, các ngươi có thể chết rồi.
- Chờ một chút!
Lời Tần Như Yên còn chưa dứt, ánh sáng bạc trước mắt bùng lên, Vô Chú Thương Ý tại bên người mãnh liệt tàn sát bừa bãi.
Cũng chỉ qua thời gian một cái nháy mắt, Lý Nhiên đã về tới tại chỗ, giống như chưa bao giờ di động. Mà các hắc y đệ tử giống như tượng điêu khắc đứng đấy, tơ máu hiển hiện trên cổ.
Một hồi gió nhẹ mây bay.
Đầu lâu lăn đều, máu tươi phun tung toé!
- Ah ah ah ah!
Chung quanh vang lên tiếng thét lên chói tai, người đi đường bị một màn này dọa chạy trốn tứ tán. Lý Nhiên chán ghét lắc lắc ngân thương, ánh mắt nhìn về Tần Như Yên.
Không che dấu sát ý trong mắt chút nào!
Tần Như Yên phảng phất như bị Hoang Cổ Thú theo dõi, trong lòng sợ hãi không thôi!
Phía sau lưng nàng ta mồ hôi lạnh chảy ròng ròng:
- Lý Thánh Tử, ta là Hợp Hoan Tông - Tần Như Yên, là phụng mệnh tông chủ đến tặng lễ cho Lãnh chưởng môn. Chuyện này thật sự là hiểu lầm!
Ngay lúc đó, ngón tay nàng ta lặng lẽ niết Pháp Ấn, tùy thời chuẩn bị đốt máu trốn chạy khỏi chết! Nàng không có lòng tin có thể cứng rắn với Lý Nhiên!
Lúc này A Thấm lôi kéo quần áo Lý Nhiên, thấp giọng nói:
- Thánh Tử đại nhân, quả thực không liên quan tới nàng ấy. Vừa rồi nàng còn nói thả ta đi kia mà...
Lý Nhiên đi rồi, để lại đằng sau thi thể chất đầy trên đất.
Tần Như Yên đứng giữa đống thi thể, không dám động kể cả một cử động nhỏ.
Ước chừng đã qua một phút đồng hồ, sau khi xác định Lý Nhiên sẽ không trở lại, nàng ta mới thu hồi Pháp Ấn, triệt để nhẹ nhàng thở ra.
Thân là Thánh Nữ Hợp Hoan Tông, nàng ta xếp thứ ba tại bảng bài danh Thiên Ma, gần bằng với tên biến thái Lý Nhiên và Sát Ngưu Ngục kia. Nàng ta trời sinh mị cốt, là nhân vật tuổi trẻ chạm tay có thể bị bỏng của Ma Môn. Nhưng ở lúc đối mặt với Lý Nhiên, nàng ta đã có cảm giác vô lực sâu sắc.
Đây chính là Nguyên Anh.
Là một thiên tài Nguyên Anh trong ngàn vạn có một!
Lúc đối mặt với con ngươi lạnh lùng kia, trong nội tâm nàng ta nổi lên sợ hãi thấu xương.
Tại một khắc này, nàng ta cuối cùng cũng hiểu rõ cảm thụ của Lâm Lang Nguyệt.
Nếu như không phải cô nương kia nói sự thật ra, Tần Như Yên rất khẳng định, Lý Nhiên nhất định sẽ hạ sát thủ đối với nàng ta.
- Mặc dù ta rất tò mò về hắn, nhưng không nghĩ tới sẽ gặp mặt hắn bằng cái cách này đâu!
Vẻ mặt Tần Như Yên cay đắng. Mấy cái tên đệ tử Hợp Hoan Tông chết cũng đã chết rồi.