Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 154 - Chương 154. Nhạc Kiếm Ly Khẩu Thị Tâm Phi!

Chương 154. Nhạc Kiếm Ly khẩu thị tâm phi! Chương 154. Nhạc Kiếm Ly khẩu thị tâm phi!

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Trước mặt Tiên Duyên, làm gì còn có cái gọi là ranh giới cuối cùng nữa đâu chứ? Nhỡ đâu mà thật sự có người vào núi trước thì mọi người sẽ bị tổn thất rất lớn!

Lâm Lang Nguyệt lắc đầu.

- Ta chỉ là đưa ra đề nghị mà thôi, nếu như các ngươi muốn đi ngay bây giờ thì cũng có thể lập tức lên đường. Thế nhưng Thiên Xu Viện sẽ đợi đến sáng ngày mai.

...

Ánh mắt của Tần Như Yên lóe lên tia u ám, nàng ta đưa mắt nhìn về phía Lý Nhiên.

- Lý Thánh Tử, ý của ngài thế nào?

Lý Nhiên đứng dậy rồi duỗi người một cái.

- Đi thôi.

Tần Như Yên sửng sốt.

- Ngài muốn vào núi ngay bây giờ sao?

Trong mắt Nhạc Kiếm Ly lóe lên vẻ khẩn trương.

Bây giờ mà vào núi thật sự là rất nguy hiểm!

Lý Nhiên ngáp một cái:

- Vào cái gì mà vào, hôm nay bổn Thánh Tử mệt mỏi, đi thuê phòng ngủ một giấc đã.

- …

Vẻ mặt của đám người đều im thin thít mà nhìn hắn.

Rốt cuộc người này có đặt Tiên Duyên vào trong mắt hay không vậy?

Tần Như Yên hé miệng cười, nàng ta cũng yêu kiều mà đứng lên.

- Vậy ta cũng đi ngủ đây.

Nói xong, nàng ta lắc lư thân thể vài cái rồi thước tha rời khỏi nơi này.

Nhạc Kiếm Ly nhìn bóng lưng của hai người, bàn tay siết chặt lấy trường kiếm, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

“Loảng xoảng ” một tiếng, nàng ta đụng ngã cái ghế rồi bước nhanh đi ra ngoài.

Lâm Lang Nguyệt nhíu mày.

- Nhạc thủ tịch, ngươi đi đâu đó?

Nhạc Kiếm Ly cũng không thèm quay đầu lại.

- Thuê phòng! Ngủ!

- …

...

Những chuyện như thuê phòng đều đã được các đệ tử đi theo sắp xếp xong hết cả rồi, bọn họ thuê cho Lý Nhiên một gian phòng hảo hạng nằm ở tầng cao nhất, hướng về phía Bắc, vừa lúc nằm ở ngay vị trí trung tâm.

Hắn cầm chìa khóa đi tới tầng cao nhất, còn chưa mở cửa vào phòng thì chỉ thấy Tần Như Yên đã đi đến từ bên kia, sau đó mở cánh cửa phòng bên trái hắn ra.

- Thật đúng là trùng hợp mà. Lý Thánh Tử, xem ra đêm nay chúng ta là hàng xóm rồi hả?

Tần Như Yên vừa cười vừa nói.

- Đúng là rất trùng hợp…

Lý Nhiên còn chưa dứt lời thì bên cạnh đã truyền đến một hồi tiếng ho khan.

Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Nhạc Kiếm Ly đang mở cánh cửa phòng bên phải hắn.

- …

Lý Nhiên nghi ngờ nói:

- Không phải ngươi cũng sẽ ở sát vách với ta đó chứ?

Đây cũng quá là trùng hợp rồi đó!

Nhạc Kiếm Ly hừ lạnh một tiếng.

- Làm sao? Sợ ta ảnh hưởng đến các ngươi à?

Lý Nhiên sửng sốt.

- Hả?

Nhạc Kiếm Ly nhìn Tần Như Yên một cái rồi cắn răng nói:

- Yên tâm đi, các ngươi cứ tùy ý phát huy, ta ngủ tương đối sâu, nhiều động tĩnh lớn cũng không nghe thấy được đâu!

Nói xong, nàng ta cũng đi vào gian phòng của mình rồi đóng cửa phòng lại phát ra một tiếng “ầm” vang vọng.

Lý Nhiên:

- …

- Hôm nay nàng ta ăn phải thuốc nổ rồi hả?

Hắn quay đầu nhìn về phía Tần Như Yên.

- Hay là ngươi chọc giận nàng ta rồi?

Vẻ mặt Tần Như Yên cực kỳ vô tội.

- Ta và Nhạc thủ tịch còn chưa từng nói với nhau một lời nào nữa là…

- Kỳ quái, có lẽ là mỗi tháng luôn luôn có vài ngày như vậy…

Lý Nhiên lắc đầu, mở cửa đi vào phòng

Tần Như Yên đứng ở hành lang, nàng ta xoa cằm, ánh mắt có chút nghiền ngẫm.

- Nhạc thủ tịch này, dường như có hơi thú vị…

Lý Nhiên ăn cơm tối xong thì sắc trời cũng đã dần dần tối mịt.

Hắn bảo tiểu nhị của khách điếm đi pha nước nóng cho mình, chuyển thùng nước tắm vào gian phòng, sau đó thích ý mà ngâm mình trong nước.

Tuy thùng nước được làm bằng gỗ sồi bình thường nhất, nước cũng chỉ là nước lọc đã được nấu sôi, nhưng nó vẫn có thể giúp người ta xua tan đi mệt mỏi, khiến cho tâm thần được thả lỏng.

Hồi tưởng lại trạng thái lúc ban ngày của Lâm Lang Nguyệt, trong lòng Lý Nhiên loáng thoáng cảm thấy có chút kỳ quái.

Chuyện tu vi thì cũng chẳng có gì đáng nói cả, mỗi một cá nhân đều có mỗi kỳ ngộ riêng của mình, chẳng lẽ chỉ cho phép hắn đột phá mà không cho phép người khác trở nên mạnh mẽ hay sao?

Nhưng điều làm cho hắn cảm thấy kỳ quái chính là sự thay đổi trong tính cách của đối phương.

Lần trước, khi gặp Lâm Lang Nguyệt thì nàng ta vẫn còn là một đạo cô nhìn như thanh tâm quả dục, mà lần này trở về lại chủ động đứng ra chủ trì đại cuộc.

Cứ giống như là đang muốn tranh đoạt quyền phát ngôn với hắn vậy, ánh mắt khi nàng ta nhìn về phía Lý Nhiên cũng tràn đầy lòng háo thắng.

- Xem ra nàng ta không chỉ muốn thắng được ta mà còn muốn chèn ép ta trước mặt mọi người nữa.

Lý Nhiên lắc đầu.

Lâm Lang Nguyệt làm như vậy, ngược lại thể hiện ra bộ dạng nhỏ nhen.

Công pháp của Thiên Xu Viện chú trọng đến Thái Thượng Vong Tình, mà Vong Tình này không đơn thuần chỉ là ái tình thôi mà là không bị ảnh hưởng bởi cảm xúc cá nhân, không bị tình cảm quấy nhiễu.

Thiên chi chí tư, dùng chi chí công (*).

(*) 天之至私用之至公: Thiên đạo thời vô tượng, vô hình, coi muôn loài là một; cho nên chí tư. Bốn mùa vần xoay, làm cho vận vật nảy sinh, cho nên chí công. Chỉ dùng một khí mà cầm giữ, kiềm chế muôn vật, làm cho vạn vật từ Nhất Bản tán vạn thù, rồi lại từ Vạn thù qui nhất Bản. Nên thực ra không có gì là Công, không có gì là Tư. Chỉ có một khí tuần hoàn mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment