Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 170 - Chương 170. Nhạc Kiếm Ly Khiến Người Ta Đau Lòng!

Chương 170. Nhạc Kiếm Ly khiến người ta đau lòng! Chương 170. Nhạc Kiếm Ly khiến người ta đau lòng!

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Nàng ta cũng không tự xưng bổn cung, xem ra đúng là trong lòng rất áy náy.

Lý Nhiên gật đầu.

- Được rồi, ta nhận lời xin lỗi này. Nếu không có chuyện gì thì ngươi trở về đi!

Thịnh Tri Hạ sửng sốt.

Chuyện này đã được chấp nhận rồi sao?

Đệ nhất thiên ma lại tốt như vậy sao?

Làm sao nàng ta có thể nghĩ đến việc trong thùng tắm vẫn còn ẩn giấu một người nữa chứ…

Thịnh Tri Hạ tiếp tục nói:

- Còn một việc nữa, cảm tạ Lý Thánh Tử đã xuất thủ ngăn cản Thú triều để bảo vệ Nam Phong Thành và mấy chục vạn bách tính Thịnh triều. Đây là một hành động tốt có ân đức rất lớn.

Nói xong nàng ta cúi đầu thật sâu một cái.

Lý Nhiên thản nhiên nói:

- Ta xuất thủ cũng vì Nhân Tộc chứ không liên quan gì đến thịnh hay không thịnh triều gì đó nên không cần ngươi tới cảm tạ ta đâu.

Ngữ khí của hắn cũng không khách khí nhưng Thịnh Tri Hạ lại không hề tức giận.

Ngược lại nàng ta còn cười nói:

- Xem ra lúc trước là do ta có thành kiến với Lý Thánh Tử, không ngờ rằng trong lòng ngài còn có đại nghĩa như vậy. Điều này làm cho người khác thật sự kính nể.

Sau khi nói xong, nàng ta lấy ra một cái hộp có linh khí hòa hợp rồi đặt lên trên cái bàn ở bên cạnh.

- Lần này ta tới vội vàng nên cũng không mang theo vật gì có giá trị cả mà chỉ có chút quà nhỏ bày tỏ lòng biết ơn, mong Lý Thánh Tử đừng ghét bỏ.

Lý Nhiên vừa định nói gì đó thì đột nhiên bắp đùi bị bấm một cái.

Biết là Nhạc Kiếm Ly không nhịn nổi nữa rồi.

Hắn giơ tay lên, một luồng linh lực hùng vĩ tuôn ra rồi trực tiếp ném Thịnh Tri Hạ ra ngoài.

- Lễ vật này ta nhận, Thịnh công chúa đi thong thả.

Sau đó cánh cửa phòng đóng sầm lại.

Thịnh Tri Hạ ngồi trên sàn nhà ở hành lang rồi nhìn cánh cửa phòng đóng chặt ở trước mặt, ánh mắt còn có chút khó hiểu.

- Hắn, hắn lại ngang nhiên ném bổn cung ra ngoài sao?

Thịnh Tri Hạ là dòng dõi hoàng thân quốc thích, mang trong mình dòng máu của hoàng tộc, là công chúa được Nhân Hoàng Thịnh Diệp yêu thương nhất.

Dùng dưới một người, trên vạn người để hình dung cũng không quá đáng.

Dòng máu cao quý cộng thêm thiên phú không tầm thường, khiến cho nàng ta được người dân Đại Thịnh vô cùng yêu mến

Đến đâu mà không phải là được ủng hộ rầm rộ, có vô số kẻ nịnh hót?

Nhưng vừa rồi lại bị Lý Nhiên trực tiếp ném ra khỏi phòng!

Hơn nữa nàng ta còn là đến để cảm ta đối phương!

Tại sao Thịnh Tri Hạ lại phải chịu đựng loại đãi ngộ như vậy chứ?

- Tại sao người này lại lỗ mãng như vậy!

Nàng ta tức giận đứng lên, chỉ muốn lao vào để nói lý lẽ với hắn, nhưng nàng ta chợt nghĩ ra điều gì đó, trong chốc lát dừng hành động lại.

Nàng ta đánh không lại Lý Nhiên.

Không sai.

Tuy rằng Thịnh Tri Hạ cũng là một thiếu nữ tài năng, tuổi còn trẻ mà đã đạt được thành tựu của Kim Đan.

Nhưng vẫn không thể so sánh được cùng với con quái vật Lý Nhiên.

Đấy chính là đệ nhất Thiên Ma đã đè bẹp vô số Thiên Kiêu.

- Nếu như bổn cung xông vào, hắn đánh ta thì phải làm sao?

Thịnh Tri Hạ nghiêm túc suy nghĩ.

Với tính cách vô lương tâm của Lý Nhiên, khả năng nàng ta bị đánh là cực kỳ cao.

Dù sao đó cũng là nam nhân đè ngã Lâm Lang Nguyệt xuống đất...

- Rất tốt.

Thịnh Tri Hạ gật đầu:

- Vậy thì tạm thời bổn cung sẽ nuốt cơn giận này xuống.

Nàng ta đã lựa chọn sáng suốt biết khó mà lui.

Ngay khi nàng ta định quay người rời đi, một giọng nói vang lên bên cạnh nàng ta:

- Thịnh công chúa, sao ngươi lại ở đây?

Thịnh Tri Hạ quay lại nhìn, chỉ thấy thấy Lâm Lang Nguyệt đang đi về phía mình.

- Là Lâm Tiên Tử sao, bổn cung tới đây để xin lỗi Lý Thánh Tử, dù sao lúc nãy tướng quân cũng đã đắc tội với hắn.

Loại phong thái này phải khiến cho Lâm Lang Nguyệt đánh giá cao.

Nàng ta cười nói:

- Thế nào rồi, đã tha thứ cho ngươi chưa?

- À cái này...

Thịnh Tri Hạ có chút xấu hổ:

- Ừm, hắn đã chấp nhận lời xin lỗi của bổn cung, còn nhiệt tình tiễn bổn cung ra ngoài.

Lâm Lang Nguyệt cũng không nghĩ nhiều, gật đầu nói:

- Vậy thì tốt rồi.

Thịnh Tri Hạ thắc mắc nói:

- Lâm Tiên Tử, ngươi cũng tới đây để tìm Lý Thánh Tử sao?

Nếu như nhớ không lầm, không phải hai người này có thù hận rất lớn sao?

Lâm Lang Nguyệt nhìn thấy nàng ta đang suy nghĩ điều gì đó, có chút ngượng ngùng nói:

- Dù sao hắn cũng đã cứu đệ tử ở Thiên Xu Viện của ta, ta cũng nên đến đây để nói lời cảm ơn.

Nàng ta biết được từ miệng đệ tử, nếu như không phải do Lý Nhiên xuất thủ thì bọn họ đã bị những con yêu quái xé nát rồi.

Tuy rằng giữa hai người có một mối liên hệ, nhưng ơn cứu mạng cũng là sự thật.

Nói xong, Lâm Lang Nguyệt chuẩn bị đưa tay ra gõ cửa.

Thịnh Tri Hạ vội vàng ngăn cản nàng ta lại:

- Lâm Tiên Tử, hay là ngươi đợi một lúc đi, Lý Thánh Tử đang tắm.

- Tắm?

Lâm Lang Nguyệt tò mò hỏi:

- Không phải ngươi vừa mới vào sao?

- Ừm...

Thịnh Tri Hạ chớp mắt, nói ra:

- Khi nãy hắn tiễn bổn cung ra ngoài, hắn nói rằng phải chuẩn bị đi tắm.

- Vậy sao?

Lâm Lang Nguyệt luôn cảm thấy có điều gì đó không đúng.

Lúc này Tần Như Yên đang chậm rãi đi xuống, không khỏi sững sờ khi nhìn thấy hai người bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment