Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ngay sau đó, hắn ta nhìn về phía một vị nữ tử kiều mị quyến rũ khác, hiếu kỳ nói:
- Vậy còn vị cô nương này là...
Tần Như Yên nhu thuận ngồi đó, nhẹ giọng nói:
- Vãn bối Tần Như Yên, bái kiến Lý bá phụ.
- Ồ, hóa ra là Tần cô nương... Đợi đã, ngươi là Tần Như Yên? Thánh nữ Tần Như Yên của Hợp Hoan Tông?
Lý Đạo Duyên trợn tròn mắt nhìn, Tần Như Yên xấu hổ gật đầu:
- Bá phụ nói không sai, vãn bối đúng là thánh nữ của Hợp Hoan Tông.
- ...
Cổ họng của Lý Đạo Duyên hơi nghẹn lại. Một Vạn Kiếm Các còn chưa đủ, lại còn có một Hợp Hoan Tông? Thế mà đều là đệ tử của thủ tịch nữa. Một người là đệ nhị thiên kiêu, một là nhân vật xếp thứ ba trong bảng Thiên Ma!
Lý Đạo Duyên nhìn về phía Lý Nhiên, âm thanh run rẩy:
- Tiểu tử, ngươi định mở tiệc nữa à!
Lý Đạo Duyên mặt mày u sầu. Trái lại cũng không phải là hắn không muốn gặp hai vị cô nương này, mà là lai lịch của các nàng quá lớn, lập trường cũng quá đặc thù. Mặc dù Lý gia là danh môn vọng tộc, nhưng cũng không chịu được sự đấu đá của hai tông môn đỉnh cấp đâu.
Mà Lý Nhiên thấy thế thì chỉ cười cười:
- Bình tĩnh đi phụ thân, đừng lo. Đây có là gì đâu.
Lý Đạo Duyên lắc đầu nói:
- Ngươi ôm đệ tử thủ tịch của người ta thì đã đành, thế mà lại còn ôm một phát hai ngươi, vậy mà có là gì đâu?
- ...
Hai nàng nghe vậy thì xấu hổ cúi đầu. Lúc đầu Lý Nhiên còn muốn nói, thật ra hắn cũng chỉ ôm có một người thôi, nhưng lại không biết nên bắt đầu từ đâu, đơn giản cũng là lười giải thích. Tần Như Yên thấy hắn dường như đang ngầm chấp nhận, đáy mắt xuất hiện một tia ngượng ngùng kèm theo vui vẻ.
Lý Đạo Duyên lại nói:
- Tạm thời không đề cập tới Vạn Kiếm Các cùng Hợp Hoan Tông, lỡ việc này bị sư tôn của ngươi phát hiện, vậy ngươi dự định giải thích như thế nào đây?
Lãnh Vô Yên nổi tiếng thiết diện vô tình. Mà lệnh cấm nam nữ có tư tình lại là một trong những lệnh cấm mà nàng kiêng kị nhất.
Ngược lại, Lý Nhiên chỉ nhún nhún vai:
- Sư tôn đã biết rồi.
- Đã biết rồi?
Lý Đạo Duyên lập tức căng thẳng:
- Sau đó thì sao, có đuổi ngươi ra khỏi sư môn không?
- Đương nhiên không có, sư tôn chỉ bảo ta tự mình trở về tông môn đi, cho nên ta mới tiện đường về nhà một chuyến.
Lý Nhiên nói rõ.
Lý Đạo Duyên sửng sốt:
- Chỉ đơn giản như vậy?
Đây không giống tính cách của Lãnh ma nữ chút nào. Mà hắn ta nào biết, quy củ này đã thành thứ quy củ thùng rỗng kêu to... Mặc dù có chút khó hiểu, nhưng tốt xấu gì cũng khiến hắn ta yên tâm tâm đi không ít.
Lý Nhiên hỏi.
- Đúng rồi, bây giờ Thanh Ca đang ở đâu ạ?
Lý Đạo Duyên nói:
- Từ sau khi ngươi đi mất, Thanh Ca hầu như ngày nào cũng tới bí địa tu hành với lão tổ, nhưng ngày hôm nay vẫn chưa tới đây, chắc là ở Tiêu phủ rồi.
Lý Nhiên gật đầu:
- Tốt, lát nữa ta sẽ tới tìm nàng ấy.
Đã lâu không gặp nha đầu kia rồi, trong lòng cũng có chút nhớ nhung đấy.
Hắn đưa hai cô nương rời khỏi phòng. Vì để tránh làm người khác chú ý, Lý Nhiên sắp xếp các nàng vào sương phòng tương đối vắng vẻ, sau đó sai sử hạ nhân thân cận hầu hạ các nàng.
...
Trong phòng, Nhạc Kiếm Ly tựa như loài gấu túi, ôm lấy hắn không chịu buông tay.
- Được rồi, đang ban ngày, cũng không biết xấu hổ hử.
Lý Nhiên đưa tay nhéo một cái lên mũi của nàng. Nhạc Kiếm Ly bĩu cái miệng nhỏ nhắn:
- Chúng ta đã là loại quan hệ đó rồi, người ta còn gì mà xấu hổ chứ?
- ...
Khuôn mặt vốn anh khí vô song, lúc này lại có ánh mắt ẩm ướt, hai gò má ửng hồng, thoạt nhìn vô cùng đáng yêu. Nhớ lại đủ chuyện đã qua giữa hai người, thiếu nữ cầm kiếm vừa hét vừa đòi chém giết, bây giờ lại vì hắn mà trở nên mềm yếu, trong lòng Lý Nhiên tràn đầy sự ấm áp. Hắn cười nói:
- Vậy nếu không chúng ta bàn luận về cuộc sống trước đi?
- Hay là không nói nữa.
Nhạc Kiếm Ly đỏ mặt quay đầu đi:
- Huynh đi tìm Tiêu Thanh Ca trước đi.
- Kiếm Ly?
Lý Nhiên không khỏi hơi sững sờ. Nhạc Kiếm Ly đặt tay lên lồng ngực hắn mà vuốt ve, nhẹ giọng nói:
- Huynh và Tiêu Thanh Ca đã sớm có hôn ước, mà ta mới là sau này, lại cùng huynh trước... Việc này là ta có lỗi với nàng ấy. Lần trước ta đánh nàng ấy tàn nhẫn như vậy, quả thật là có hơi kích động, huynh thay ta nói lời xin lỗi với nàng ấy nha.
Lý Nhiên cười cười:
- Vậy sao muội không tự mình đi?
Nhạc Kiếm Ly kiêu ngạo nói:
- Hứ, tốt xấu gì thì ta cũng là thủ tịch của Vạn Kiếm Các, làm sao có thể tự mình xin lỗi nàng ấy được.
Nhìn ánh mắt Lý Nhiên cười như không cười, nàng cúi đầu, bất đắc dĩ nói:
- Được rồi, người ta ngại mà…
- Được rồi, yên tâm đi.
Lý Nhiên xoa xoa đầu nàng:
- Ta sẽ nói rõ với Thanh Ca.
- Ừm.
Nhạc Kiếm Ly đỏ mặt, tiếng như muỗi kêu:
- Đêm nay ta không khóa cửa, chờ huynh trở về...
Lý Nhiên nhìn dáng vẻ nàng e lệ mà không chịu nổi, nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt. Thật vất vả mới có thể ra khỏi phòng, hắn không khỏi lắc đầu thở dài:
- Ôn nhu hương là mộ anh hùng, cổ nhân nói không sai mà.