Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 361 - Chương 361. Dịch Thanh Lam: Đời Này Nàng Ta Chưa Bao Giờ Vô Sỉ Như Vậy!

Chương 361. Dịch Thanh Lam: Đời này nàng ta chưa bao giờ vô sỉ như vậy! Chương 361. Dịch Thanh Lam: Đời này nàng ta chưa bao giờ vô sỉ như vậy!

Chân mày của Dịch Thanh Lam co quắp một trận.

Vô liêm sỉ?

Cho tới bây giờ, không một ai từng đánh giá nàng ta như thế cả.

Vẻ mặt nàng ta vô cùng phức tạp mà nói:

- Việc này quả thật là không dễ nghe, nhưng cũng không đến mức phải dùng đến vô sỉ để hình dung chứ?

Lâm Lang Nguyệt lắc đầu.

- Quan hệ sư đồ hẳn là một thứ rất thuần túy, nếu như đã vấy nhiễm những cảm xúc khác rồi, vậy phần hiếu tâm này chẳng phải cũng đã biến chất rồi sao?

- Sư đồ biến thành tình lữ, điều này không chỉ sẽ ảnh hưởng đến danh dự của tông môn, hơn nữa bảo các đệ tử đồng tông với xử sự như thế nào đây?

Người mà Lâm Lang Nguyệt kính trọng nhất chính là sư tôn.

Trong lòng của nàng ta, hai chữ sư tôn vừa cao thượng mà lại thánh khiết, không thể chấp nhận được một chút vấy bẩn nào cả. Thế cho nên nàng ta mới có loại phản ứng như thế này.

- ...

Dịch Thanh Lam cúi thấp đầu xuống

Mặc dù nàng ta không quan tâm đến ánh mắt của thế tục, nhưng bị đệ tử của mình phê phán như vậy, ít nhiều gì thì cũng có chút lúng túng.

- Cũng may là chỉ dò xét trước một chút thôi, không nghĩ tới Lang Nguyệt lại có ác cảm đối với chuyện này như vậy.

Nàng ta do dự một chút rồi nó.

- Nhưng bần đạo nghe nói, tên đệ tử kia cũng không hề bái vào môn hạ mà là tư truyền của vị chưởng đó, điều này chắc là sẽ không ảnh hưởng đến tông môn chứ?

- Tư nhân truyền?

Lâm Lang Nguyệt suy nghĩ một chút.

- Nếu là như vậy, vậy chuyện đó quả thật là chẳng có ảnh hưởng gì đến tông môn cả.

Dịch Thanh Lam thở phào nhẹ nhõm, nàng ta gật đầu mà nói:

- Vi sư cũng cho là như vậy.

Chân mày thanh tú của Lâm Lang Nguyệt hơi nhíu lại, nàng ta khó hiểu nói:

- Nhưng nếu như hai người bọn họ yêu nhau thật lòng, vậy thì trực tiếp làm tình lữ là được rồi, tại sao cứ phải trở thành sư đồ cơ chứ? Quan hệ này cứ luôn cảm giác kỳ quái thế nào ấy.

Dịch Thanh Lam sửng sốt một chốc, trong mắt nàng ta lóe ra chút phức tạp.

Đủ loại cảm giác xông lên trên đầu, nàng ta không khỏi thở dài.

- Ngươi nói đúng… nhưng hồng trần hung mãnh như vậy, chuyện cảm tình căn bản không nói đạo lý, ai có thể dự liệu trước điều đó đâu chứ?

Lâm Lang Nguyệt bỗng nhìn chằm chằm vào nàng ta.

- Sư tôn?

Sóng mắt của Dịch Thanh Lam đầy sương mù, nàng ta nhẹ giọng nói: “

- Vị chưởng môn kia vẫn luôn sống một mình, nàng ta cũng cực kỳ hưởng thụ sự cô độc này, cho đến khi nàng ta gặp phải người đệ tử kia. Khi người đó xuất hiện đã khiến cho thế giới của nàng ta có lên màu sắc, làm cho nàng ta hiểu rõ được tư vị của tình ái như thế nào, cũng để cho nàng ta không còn cách nào chịu đựng được sư cô đơn kia nữa.

- Nàng ta biết sự lựa chọn của mình sẽ mang đến ảnh hưởng rất không tốt, nhưng so sánh tất cả những thứ này với đối phương đều có vẻ như vậy bé nhỏ không đáng kể. Nàng ta tình nguyện gánh vác toàn bộ danh tiếng xấu cũng không muốn buông tay đối phương.

Con ngươi Dịch Thanh Lam xuyên qua làn hơi nước mù mịt mà nhìn về phía Lâm Lang Nguyệt.

- Vậy ngươi có còn cảm thấy nàng ta vô liêm sỉ không?

- ...

Lâm Lang Nguyệt giật mình.

Giọng nói của sư tôn luôn hồi, ẩn chứa tình cảm chân thành, phút chốc đã đánh vào trong trái tim của nàng ta.

Sau một chốc trầm mặc qua đi, nàng ta xoa xoa viền mắt phiếm hồng của mình.

- Vừa rồi là do đệ tử lỗ mãng. Một người coi trọng tình cảm như vậy, làm sao có thể nói là vô sỉ được chứ?

Nàng ta vốn là Cực Tình Chi Đạo.

Loại tình cảm bất chấp tất cả cũng phải nắm chặt đối phương này đã làm cho nàng ta xúc động sâu sắc.

Tảng đá lớn trong lòng Dịch Thanh Lam rơi xuống đất.

Xem ra chỉ cần nói đơn giản một chút là Lang Nguyệt vẫn có thể chấp nhận.

- Vậy bây giờ có phải ngả bài luôn hay không đây?

Để cho an toàn, Dịch Thanh Lam quyết định vẫn là dò xét thêm một lần nữa.

- Chỉ có điều, vi sư nghe nói, trước khi hai người bọn họ xác định quan hệ thì vị đệ tử kia đã có chút ràng buộc đối với sư tôn của hắn rồi…

Lâm Lang Nguyệt nghe thấy vậy thì sửng sốt.

- Vị chưởng môn kia có biết chuyện đó trước khi xảy ra quan hệ của hai người không?

Dịch Thanh Lam thấp giọng nói:

- Biết.

Lâm Lang Nguyệt nhướng mày.

- Như vậy không phải đã thành chen chân vào chuyện tình cảm của người khác rồi sao?

- Chen… chen chân?

Gò má của Dịch Thanh Lam đỏ lên.

- Không đến mức đó chứ?

Chát!

Lâm Lang Nguyệt vỗ lên mặt nước rồi tức giận nói:

- Hóa ra thật sự đúng là một tên vô sỉ!

- ...

Dịch Thanh Lam che kín khuôn mặt của mình.

Cứ như vậy một hồi, nàng ta đã vô sỉ tới ba bốn lần rồi.

Đời này, cho tới bây giờ nàng ta chưa từng vô sỉ như vậy bao giờ.

Lâm Lang Nguyệt lắc đầu nói:

- Vốn còn tưởng rằng là một người coi trọng tình nghĩa, không nghĩ tới lại đi phá hủy cảm tình của hai vị đệ tử, làm sao tốt được như sư tôn chứ!

- Khụ khụ…

Bình Luận (0)
Comment