Hắc bào Trần Uẩn Đạo phần phật, sắc mặt cực kỳ âm trầm.
- Đến cùng đã xảy ra chuyện gì ?
Ánh mắt hắn trở nên tức giận, trong lòng động chân hỏa.
Cho dù thiên phú tâm tính Phùng Vạn Giang không tính là tuyệt hảo, nhưng dù sao đó cũng là đồ đệ của Trần Uẩn Đạo hắn!
Đây là đang khiêu khích hắn.
Tay áo Trần Uẩn Đạo vung lên, đệ tử vừa trả lời vấn đề bị trực tiếp hút ở trong tay.
- Chưởng, chưởng môn...
Tên đệ tử này có chút sợ hãi.
Trần Uẩn Đạo lạnh lùng nói:
- Ngươi vừa mới nói, nhìn thấy Phùng Vạn Giang và một gã hộ pháp rời khỏi tông môn sao ?
Tên đệ tử gật đầu nói:
- Vâng.
Trần Uẩn Đạo hỏi:
- Tên hộ pháp kia là ai ? Có từng trở về không ?
Đệ tử trả lời:
- Người nọ họ Tôn, là hộ pháp Thái Vi Đường, cảnh giới Hợp Đạo Cảnh trung kỳ, còn về hay không... mấy ngày nay đệ tử đều không thấy hắn.
- Thái Vi Đường ?
Trần Uẩn Đạo vung tay lên, tên đệ tử kia ngã vào trong đám người.
Sau đó hắn vươn một ngón tay ra, trực tiếp xé rách hư không, thò tay phải vào trong bóng tối, kéo một lão giả râu bạc trắng ra ngoài!
Lão giả lộ vẻ ngơ ngác, nghi ngờ nói:
- Chưởng môn ? Ngài có chuyện tìm lão hủ sao ?
Trần Uẩn Đạo hỏi:
- Ngươi đang quản lý Thái Vi Đường sao ?
Lão giả gật đầu nói:
- Không sai, vẫn luôn do lão hủ phụ trách.
Trần Uẩn Đạo lại hỏi:
- Thủ hạ của ngươi có một tên hộ pháp họ Tôn, ngày hôm trước cùng Phùng Vạn Giang rời khỏi tông môn, ngươi có biết việc này không ?
- Hả?
Ánh mắt lão giả có chút bối rối:
- Còn, còn có loại chuyện này...
Ánh mắt Trần Uẩn Đạo hơi nheo lại, túm lấy cổ hắn.
- Không muốn biến thành người ngu ngốc, thì buông lỏng thần thức ra cho bổn tọa!
Hồn lực cuồn cuộn mãnh liệt xâm lấn, bắt đầu kiểm tra trí nhớ của hắn, cả người lão giả run rẩy, ánh mắt đều có chút trắng dã.
Các đệ tử nhìn thấy một màn này, cũng có chút sợ choáng váng.
Một lời không hợp liền điều tra ký ức, đây là chưởng môn nho nhã hiền hòa trong ấn tượng sao?
Một lát sau, Trần Uẩn Đạo buông tay ra, lão giả vô lực co quắp trên mặt đất.
Hô hấp của hắn trở nên dồn dập, mặt như giấy vàng, ngay cả thần hồn cũng có chút bất ổn.
Hộ pháp chỉ phục vụ tông môn, cho dù là đệ tử thủ tịch cũng không thể đơn giản điều động, Phùng Vạn Giang đồng ý chỗ tốt không nhỏ, Tôn hộ pháp mới miễn cưỡng đồng ý.
Lão giả kia biết chuyện này.
Nhưng bình thường quan hệ với Phùng Vạn Giang không tệ, nên mở một con mắt nhắm một con mắt cho qua.
- Đông Hải bí cảnh, Sát Sinh Ngục ? Chẳng lẽ Vạn Giang bị Bạch Tương Dạ giết chết ?
- Xem ra Thần Đạo Cung an tĩnh quá lâu rồi, đều cho rằng bổn tọa dễ bắt nạt sao!
Mặt Trần Uẩn Đạo như phủ băng, trực tiếp đạp phá hư không, thân hình tiêu tán ở trên đài cao.
Trong đại điện hoàn toàn tĩnh mịch.
Hồi lâu sau, lão giả mới hồi phục lại tinh thần, trong lúc nhất thời đầu đau như muốn nứt ra.
Cho dù vừa rồi hắn không phản kháng, thì ở dưới thủ đoạn thô bạo của Trần Uẩn Đạo, thần hồn cũng bị tổn thương không nhẹ.
Hắn xoa mi tâm, thanh âm khàn khàn nói:
- Rốt cuộc chuyện này là như thế nào ? Tại sao đột nhiên chưởng môn lại nổi giận như vậy?
Phía dưới an tĩnh một lát, chấp sự mới nhỏ giọng nói:
- Bởi vì Phùng thủ tịch chết rồi...
- Cái gì ? !
Sắc mặt lão giả cứng ngắc, trong mắt tràn đầy sợ hãi.
Có hộ pháp Hợp Đạo Cảnh đi cùng, không ngờ Phùng Vạn Giang lại chết rồi? !
Nhớ lại dáng dấp giận dữ vừa rồi của chưởng môn, cổ họng hắn nhất thời có chút căng lên.
Việc này sẽ không dính líu đến mình chứ !!
...
Cực tây Hạo Thổ.
Đoạn Hồn Nhai.
Ma Môn Sát Sinh Ngục, ẩn giấu ở bên trong tầng tầng sương mù này.
Cung điện phía trên vô cùng xa hoa.
Lưu ly kim đỉnh, lầu các mái cong, quả nhiên khí tượng vô cùng.
Đây là nơi đệ tử Sát Sinh Ngục đều hướng tới.
Đệ nhất ngục.
Lúc này, trong cung điện.
Bạch Tương Dạ ngồi trên ghế, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, ngón tay không kiềm chế được nhẹ nhàng run rẩy.
Ngồi đối diện hắn là một nam nhân mặc hắc bào.
Đầu đội mũ trùm, không thấy rõ khuôn mặt, áo choàng đen nhánh chất chứa văn lộ đỏ sậm.
Hắn chính là chưởng môn Sát Sinh Ngục, họ Thân, tên chỉ có một chữ Đồ.
Thân Đồ trầm giọng nói:
- Ngươi nói, Trình hộ pháp chết rồi?
- Chết rồi.
Bạch Tương Dạ gật đầu nói:
- Chết ở trong tay Lý Thiết Trụ.
Thân Đồ nghi ngờ nói:
- Nói như thế nào Trình hộ pháp cũng là Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong, tên Lý Thiết Trụ kia vừa mới gia nhập Vạn Kiếm Các, làm sao có được thực lực như vậy ?
Con ngươi Bạch Tương Dạ khẽ run lên, dường như nhớ ra chuyện đáng sợ gì đó.
Hắn nuốt một ngụm nước bọt, thấp giọng nói:
- Tên Lý Thiết Trụ kia tuyệt đối không phải phàm nhân! Không chỉ có kiếm khí hóa long, trảm sát yêu ma Hợp Đạo Cảnh. Mà hồn lực cũng cường đại đến đáng sợ!
- Trình hộ pháp ở trước mặt nàng, căn bản không có sức đánh trả chút nào, trong nháy mắt đã bị trảm sát!