Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 522 - Chương 522. Sát Sinh Đạo Nhân Bá Đạo! (2)

Chương 522. Sát Sinh Đạo Nhân bá đạo! (2) Chương 522. Sát Sinh Đạo Nhân bá đạo! (2)

Mùi máu tươi dần dần tràn ngập ra, trong không khí mơ hồ truyền đến tiếng kêu rên, khiến người ta cảm thấy như rơi vào bên trong luyện ngục!

Ánh mắt Trần Uẩn Đạo càng phát ra vẻ băng lãnh:

- Xem ra lâu rồi bổn toạ không xuất thủ, nên Thân chưởng môn đã quên vết sẹo rồi.

Tuy không nhìn thấy biểu tình của Thân Đồ, nhưng cánh tay đặt ở sau lưng lại lặng yên siết chặt.

- Thật sự cho rằng ta sợ ngươi sao ? Giả sử liều mạng tranh đấu, ai sống ai chết còn chưa biết được!

Sát Sinh Ngục chứng là Sát Phạt Chi Đạo, giết người là cuộc sống của bọn hắn.

Tuy Trần Uẩn Đạo rất mạnh, nhưng thật sự đánh nhau, Thân Đồ cũng không ngại.

Trần Uẩn Đạo lạnh lùng nói:

- Vậy thử xem ?

Thời điểm hai bên sắp giương cung bạt kiếm, Bạch Tương Dạ khó nhọc nói:

- Phùng thủ tịch không phải do ta giết, thời điểm ta chạy trối chết, hắn vẫn còn sống!

- Chạy trối chết ?

Trần Uẩn Đạo nhướng mày:

- Lời này của ngươi là có ý gì ?

Bạch Tương Dạ thở hổn hển, đơn giản tóm tắt lại chuyện lúc đó một lần.

- Sau khi Trình hộ pháp tông ta chết, ta lập tức dùng Huyết Nha thoát khỏi bí cảnh, còn Phùng thủ tịch chết như thế nào, ta căn bản không biết!

Chân mày Trần Uẩn Đạo càng nhíu sâu hơn.

- Ngươi nói Lý Thiết Trụ, dùng công kích thần hồn, chém giết cường giả Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong ?

- Chuyện này quá hoang đường đi!

- Tên Lý Thiết Trụ kia là đệ tử vừa vào tông, hơn nữa còn là một phàm nhân chưa tu luyện, coi như hấp thu kiếm khí Đế cấp, cũng không có khả năng có thần hồn cường đại như vậy!

Huống hồ công kích thần hồn, không phải là sở trường của Vạn Kiếm Các.

Bạch Tương Dạ lộ vẻ khổ sở nói:

- Ta nói đều là sự thật, tên Lý Thiết Trụ kia... ít nhất ... cũng là một cao thủ Độ Kiếp Kỳ! Ngay cả Nhạc Kiếm Ly cũng phải nhìn ánh mắt nàng hành sự, làm sao lại là một phàm nhân ?

Trần Uẩn Đạo lắc đầu nói:

- Bổn toạ không thể nghe lời nói một bên của ngươi, nếu ngươi không thẹn với lương tâm, để bổn toạ nhìn trí nhớ của ngươi, tự nhiên sự tình sẽ được hiểu rõ.

Bạch Tương Dạ âm thầm cắn răng.

Một lời không hợp liền muốn xem ký ức người khác, tên Trần Uẩn Đạo này cũng quá ngang ngược đi!

Quả thực so với ma đạo còn không phân rõ phải trái hơn!

- Đồ đệ ngươi chết thì sao, có quan hệ gì với chúng ta ?

Thân Đồ đè nén lửa giận:

- Ngươi không cần nhắc đến chuyện dò xét ký ức nữa, ta tuyệt đối sẽ không đồng ý! Lời nói đã đủ rõ ràng, Trần đạo trưởng cứ chậm rãi rời đi không tiễn!

- Từ khi nào mà bổn toạ làm việc cần sự đồng ý của ngươi?

Trần Uẩn Đạo thản nhiên nói:

- Ngươi thử xem, có thể đưa bổn toạ đi hay không?

Trong lòng hắn cũng rất khó chịu.

Khoảng thời gian này, Thần Đạo Cung gặp đủ loại đả kích, quả thực so với mấy trăm năm trước đó cộng lại đều nhiều hơn!

Đệ tử chân truyền Tống Thanh Tùng chết, Hạo Nguyệt tôn giả lại vội vã bế quan trăm năm.

Đệ tử ở thú triều lâm trận bỏ chạy, khiến danh vọng tông môn sụt giảm.

Đại trưởng lão Vũ Thành Không bị đánh trọng thương, đến nay vẫn còn ở Vô Đạo Nhai suy nghĩ.

Một gã trưởng lão làm Dịch Thanh Lam tức giận, bị chém đứt tiên lộ ngay tại chỗ, trở thành phế nhân...

Bây giờ chưa qua vài ngày, đệ tử thủ tịch Phùng Vạn Giang lại chết!

Điều này làm cho Trần Uẩn Đạo uất ức tới cực điểm!

Cùng với việc đòi lại công đạo cho đệ tử, không bằng nói chuyện này là mồi dẫn lửa, triệt để đốt lên lửa giận của hắn!

- Các ngươi oan ức sao ?

- Vậy bổn toạ đi đâu nói rõ lí lẽ đây? !

Trần Uẩn Đạo đã quyết định.

Nếu Phùng Vạn Giang thật sự chết bởi khảo nghiệm của bí cảnh, vậy cũng thôi, dù sao thực lực mình không đủ, cũng chẳng trách người khác được.

Nhưng nếu bởi vì người khác mà chết, như vậy nhất định phải có lời giải thích!

Nếu không... các tông môn trong thiên hạ, sẽ coi Thần Đạo Cung là quả hồng mềm!

- Thân Đồ, ngày hôm nay bổn toạ để lại lời này, nhất định phải tra ra manh mối của chuyện này!

- Nếu như trong lòng ngươi không phục, có thể khoa tay múa chân cùng bổn toạ!

- Nhưng nơi này là Sát Sinh Ngục, không cẩn thận phá hủy mười tám tầng sát ngục, cũng đừng trách bần đạo không nhắc nhở!

Giọng nói Trần Uẩn Đạo băng lãnh, mang theo uy nghiêm không cho cự tuyệt.

Quanh người Thân Đồ tràn ngập sát khí, huyết khí như thật:

- Trần Uẩn Đạo, ngươi đừng khinh người quá đáng! Chẳng lẽ ngươi muốn khai chiến cùng Sát Sinh Ngục hay sao?

Trần Uẩn Đạo không nhường một bước:

- Khai chiến thì sao ? Bổn toạ nói, chuyện này phải điều tra rõ ràng!

- Ngươi!

Thân Đồ vô cùng tức giận.

Thái độ cứng rắn này, quả thực không cho hắn nửa phần đường lui!

Thế nhưng có một chuyện, Trần Uẩn Đạo nói không sai.

Nếu ở bên ngoài sơn môn, hắn không cần bó tay bó chân như vậy, nhưng động thủ ở Đoạn Hồn Nhai, rất có thể sẽ chôn vùi toàn bộ tông môn vào!

Nhưng không thể thật sự giao Bạch Tương Dạ cho đối phương được ?

Như thế mặt mình còn để ở đâu ?

Bình Luận (0)
Comment