Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 533 - Chương 533. Đạo Đãi Khách Của Vạn Kiếm Các!

Chương 533. Đạo đãi khách của Vạn Kiếm Các! Chương 533. Đạo đãi khách của Vạn Kiếm Các!

Đúng lúc này, Thẩm Nịnh nũng nịu nói:

- Sư tôn, tại sao hôm nay không thấy ca ca vậy.

- Đúng vậy, cả ngày đều không thấy bóng dáng.

Sở Linh Xuyên phục hồi lại tinh thần, dùng thần thức đảo qua cả hòn đảo nhỏ, cũng không tìm được bóng dáng Lý Nhiên.

- Không ở trên đảo ? Vậy gia hỏa này chạy đi nơi nào...

Đột nhiên, nàng như nhận ra cái gì, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía hư không, mày liễu gắt gao nhăn lại.

- Sao đám người này lại tới đây ?

Cùng lúc đó, trên Đông Hải có mấy bóng người đứng lơ lửng giữa không trung, tản ra khí tức kinh người.

Mặt biển cuồn cuộn cũng trở nên ôn thuận yên tĩnh, ngay cả đường chân trời cũng bị giảm thấp xuống mấy tấc!

Thanh âm lạnh lùng của Trần Uẩn Đạo, vang vọng toàn bộ Vân Kiếm Đảo.

- Sở Kiếm Thủ, Thần Đạo Cung Trần Uẩn Đạo, đến đây bái kiến!

Đông!

Tiếng chuông Vạn Kiếm Các trầm bổng.

- Đông!

Theo tiếng chuông trầm bổng vang lên, toàn bộ Vạn Kiếm Các đều bị kinh động.

Các đệ tử đình chỉ tu luyện, nhóm chấp sự ngừng bước, các trưởng lão dồn dập từ trong động phủ đi ra, tất cả đều ngẩng đầu nhìn về phía không trung.

Kinh Long Chung vang vọng, quý khách đăng môn.

Đã mấy trăm năm tiếng chuông Vạn Kiếm Các không có vang lên.

Chỉ thấy trong hư không, xuất hiện gần mười bóng người đứng lơ lửng giữa không trung, khí tràng cường đại mà lạnh lẽo giống như mây đen.

- Ai tới ?

- Người nào có thể kinh động Kinh Long Chung ?

- Tiếng chuông vừa vang lên, khách quý đăng môn, không phải là địch nhân chứ ?

- Nhìn điệu bộ này, không giống như là khách nhân tới cửa bái kiến.

Các đệ tử thấp giọng bàn luận.

Mấy vị trưởng lão nhìn khí tức uyên thâm kia, ánh mắt hơi có chút ngưng trọng.

- Đây là...!

Một lát sau, thanh âm lang lãng vang vọng Kiếm Đảo:

- Thần Đạo Cung Trần Uẩn Đạo, Vô An Tự Minh Kính Thượng Nhân, đến đây bái tông!

Vân Kiếm Đảo an tĩnh một khắc, sau đó nhấc lên sóng to gió lớn!

- Trần Uẩn Đạo ? Còn có Minh Kính Thượng Nhân nữa.

- Trời đất quỷ thần thiên địa hột vịt lộn ơi, người tới lại là cường giả Đế cấp? Không trách được Kinh Long Chung lại vang lên!

- Đây chính là chưởng môn Thần Đạo Cung, và thượng toạ thánh tăng Vô Vọng Tự!

- Tứ đại tông môn chính đạo, không ngờ một lần đi ra là hai cái!

- Cường giả Đế cấp sẽ không dễ dàng lộ diện, vì sao bọn họ lại đột nhiên đến thăm Vạn Kiếm Các ?

Các đệ tử lộ vẻ sợ hãi, xôn xao bàn luận.

Các trưởng lão cau mày, vẻ mặt càng trở nên ngưng trọng.

Các tông môn muốn bái tông, cần thông báo bằng ngọc giản trước, nhưng bọn họ lại không có một chút tin tức đột nhiên đến đây.

Hơn nữa ngoài bọn họ ra, khí tràng của những người khác cũng vô cùng thâm hậu, hiển nhiên đều là trưởng lão cung phụng hai tông!

Dùng chiến lực mạnh nhất đến Vân Kiếm Đảo, hiển nhiên có hành động bất thiện!

Trần Uẩn Đạo chắp tay đứng ở trong hư không.

Tuy phía dưới là một mảnh đại hải trống rỗng, nhưng ánh mắt hắn lại xuyên thấu hộ tông đại trận, quét mắt toàn bộ Vân Kiếm Đảo.

Bên cạnh là một hòa thượng mặc cà sa, mặt trắng không râu, vẻ mặt ôn thuần.

Tướng mạo nhìn như trung niên, nhưng đôi mắt lại hết sức tang thương, giống như đã nhìn thấu thế sự vậy.

Hắn chính là thượng toạ thánh tăng, phương trượng Vô An Tự, Minh Kính Thượng Nhân.

Minh Kính nhìn mặt biển yên tĩnh, nhẹ giọng nói:

- A Di Đà Phật, Trần đạo trưởng đã chuẩn bị tốt tâm lý chưa?

Trần Uẩn Đạo liếc mắt nhìn hắn:

- Thượng nhân nói vậy là có ý gì? Chuyến này bổn toạ đòi lại công đạo cho đệ tử, còn cần phải chuẩn bị gì ?

Minh Kính lắc đầu nói:

- Trần đạo trưởng hiểu sai ý tứ của bần tăng rồi, không phải ai cũng giảng đạo lý, dù sao đối phương cũng là Sở Linh Xuyên.

Ý tứ rất rõ ràng.

Sở Linh Xuyên căn bản không phải là một người phân rõ phải trái!

Trần Uẩn Đạo gật đầu nói:

- Bổn toạ biết, cho nên mới mời Minh Kính Thượng Nhân làm chứng, đều là chính đạo, nàng còn có thể vô pháp vô thiên hay sao?

Minh Kính nghe vậy từ chối cho ý kiến.

Tuy Sở Linh Xuyên chưa tới mức vô pháp vô thiên, nhưng tuyệt đối không thể tính toán theo lẽ thường.

Trần Uẩn Đạo chờ một lát, thấy phía dưới không trả lời, lại hắng giọng một cái nói:

- Thần Đạo Cung Trần Uẩn Đạo...

Lời còn chưa hết, đột nhiên mặt biển phía dưới động.

Hộ tông đại trận trong suốt tiêu tán, một tòa đảo nhỏ tương tự trường kiếm hiển lộ ra.

Tiếp theo mấy bóng người bay lên trời.

Dẫn đầu là một thanh y nữ tử dáng người hiên ngang, hai chân trần, giữa lông mày có vài phần hào hiệp cùng không chịu gò bó.

Vẻ mặt Trần Uẩn Đạo và Minh Kính nhất thời trở nên nghiêm túc.

Thủ tịch Vạn Kiếm Các, Sở Linh Xuyên!

Ánh mắt Sở Linh Xuyên hơi nheo lại:

- Trần Uẩn Đạo, ngươi không ở Phi Vân Sơn nghỉ ngơ, tới Đông Hải gào thét cái gì ? Ăn no dửng mỡ sao?

"..."

Sắc mặt Trần Uẩn Đạo lúc trắng lúc xanh.

Tới nói chuyện còn chưa đánh, đã bị nàng làm cho tức nghẹn.

Không đợi hắn nói, Sở Linh Xuyên đã nhìn về phía Minh Kính:

- Con lừa ngốc, ngươi lại tới xem náo nhiệt gì ? Lần trước chém râu của ngươi, nhiều năm như vậy vẫn chưa mọc ra sao ?

"..."

Bình Luận (0)
Comment