Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 702 - Chương 702. Chưởng Môn Lười Nhất Thiên Hạ, Nhân Tộc Bắt Đầu Kế Hoạch!

Chương 702. Chưởng môn lười nhất thiên hạ, Nhân tộc bắt đầu kế hoạch! Chương 702. Chưởng môn lười nhất thiên hạ, Nhân tộc bắt đầu kế hoạch!

Ngoài đánh lộn uống rượu, những chuyện khác đều không thể gây hứng thú cho người này được.

Ài, được rồi, còn có chuyện phân cao thấp với Lãnh Vô Yên nữa.

Lúc trước khi xảy ra trận chiến chính tà kéo dài mười đêm, Sở Linh Xuyên cảm ngộ được con đường tu tập, dưới sự hưng phấn tột cùng, đã hùng hồn phát biểu muốn cùng tất cả cao thủ trong mỗi tông môn tỷ thí một phen.

Nữ nhân này nói là làm.

Nhân Hoàng Thịnh Diệp, Minh Kính thượng Nhân, Cơ Trầm Uyên và Thần Đồ… Tất cả đều bị nàng đánh một lần.

Ngoài miệng hô ‘Đúc lại vinh quang võ tu, nghĩa bất dung từ’ đủ loại ngôn từ hùng hồn, nhưng lúc đánh người ta thì mặt lại hưng phấn, bại lộ nội tâm bạo lực.

Rất rõ ràng, Sở Linh Xuyên thưởng thụ quá trình đánh nhau.

Đang lúc nàng định đến U La Điện thì các tông môn chính đạo lấy danh trừ ma đã nhanh hơn nàng một bước.

Dưới sự chỉ đạo của Trần Uẩn Đạo khí thế hung hăng đánh lên núi Huyền Linh

Sau đó… không có sau đó nữa.

Mấy trăm cường giả cùng lên đường nhưng lúc về chỉ có Trần Uẩn Đạo sống sót trở về…

Khi nhìn thấy cảnh Lãnh Vô Yên ngàn dặm truy đuổi, lại nhìn cảnh núi Phi Vân bị chém, nhiệt huyết trong lòng Sở Linh Xuyên mới bình tĩnh lại.

Xưng danh người có trí thông minh.

Lý trí bảo rằng rằng tốt nhất không trêu vào nữ nhân này.

Nếu không…Đùng nói cái gì mà đúc lại vinh quang võ tu, sợ ràng cả Vạn Kiếm Các cũng biến mất theo.

Cho nên những lúc bị Lãnh Vô Yên khiêu khích nàng có thấy phục không, nàng rất ít khi chọn nhẫn nhịn cùng im lặng.

Nàng không phục

Thế nhưng mà đánh không lại…

Mồm thì nuốt cục tức này xuống nhưng trong lòng lại vẫn như lửa đốt đến tận giờ.

Đây cũng chính là nguyên nhân nàng phải đoạt được Thẩm Nịnh.

Ta đánh không lại ngươi, nhưng đệ tử ta lại đánh không lại đệ tử ngươi sao?

Đi đường vòng, chính là cái ý này.

Lúc đó cũng do có Lãnh Vô Yên, lại thêm thế cục hỗn loạn của trận chiến, cho nên Sở Linh Xuyên cũng rơi vào hoàn cảnh không thể động thủ. Vì vậy cuộc đời nàng chỉ còn lại thú vui uống rượu. Từ đó về sau căn bản không rời khỏi tông môn, mỗi ngày ở trong điện Phong Sương uống say, sự vụ trong tông môn cũng không ngó ngàng, tất cả đều giao cho các trưởng lão.

Cái này cũng không phải bí mật gì, nếu như muốn tìm kiếm một chưởng môn lười nhất thế gian, thì đó chính là Sở Linh Xuyên.

Cho đến đại hội thành tiên lần trước, không có lẽ là khi Lý Nhiên xuất hiện, Sở Linh Xuyên mới thay đổi…

Dịch Thanh Lam nghĩ tới đây chân mày giãn ra:

- Sở chưởng môn, đoạn tuyệt quan hệ với rượu rồi hả?

Từ lúc gặp lại ở Đông Hải tới giờ hình như Sở Linh Xuyên chưa đụng vào giọt rượu nào.

Đây đúng là chuyện không bình thường chút nào.

- ừ, đoạn tuyệt.

Sở Linh Xuyên gật đầu.

Dịch Thanh Lam tò mò hỏi:

- Vì sao tự nhiên kiêng rượu? Chẳng lẽ người muốn bắt đầu Dưỡng Sinh rồi hả?

- Hại người.

Sở Linh Xuyên khoát tay, bất đắc dĩ nói:

- Ngươi nghĩ giống ta nghĩ? Với cả hắn cũng không thích…

Nói được nửa câu mới ý thức lộ miệng, vội vàng mím môi.

Nhưng vẫn bị Dịch Thanh Lam nghe được.

- Ngươi nói ‘Hắn’ là ai? Ai không thích?

- Không ai cả… chính là kiếm ly đó.

- là sao?

Đối mặt với ánh mắt dò xét của Dịch Thanh Lam, Sở Linh Xuyên có chút chột dạ quay đầu đi, dùng giọng mũi ừ một tiếng:

- Bần đạo tin ngươi mới là lạ.

Dịch Thanh Lam cũng đâu phải người chỉ ăn chay.

Dưới sự cuồng nhiệt với Lý Nhiên, cũng hiểu một chút tình yêu nam nữ, tự nhiên nhận ra Sở Linh Xuyên đang nói dối.

‘Hắn’ trong miệng đối phương chắc chắn là Lý Nhiên.

Lần này tới Bạch Vân Phong, chắc cũng vì hỏi chuyện của Lý Nhiên.

Nếu nói hai người này không có gì mờ ám, nàng sẽ không bao giờ tin.

- Cái tên tiểu tặc ấy, mục đích bái sư cực kỳ không đơn giản!

Dịch Thanh Lam cắn răng:

- Đến Sở Linh Xuyên hắn cũng… thực ghê tởm!

- Cái kia…

Nhìn biểu tình u ám của Dịch Thanh Lam, Sở Linh Xuyên cẩn thận dò hỏi:

- Dịch đạo trưởng, chúng ta quay lại chuyện lúc nãy đi! Việc của Lý Nhiên ngươi định thế nào?

- …

Dịch Thanh Lam liếc mắt nhìn nàng:

- Mới chỉ rời xa có hai ngày mà Sở chưởng môn đã vội vàng vậy rồi?

Gò má Sở Linh Xuyên đỏ lên, ấp úng nói:

- Ai, ai nóng lòng? Ta chỉ tiện đường đi qua…Lại nói Lý nhiên là đệ tử của ta, ta hỏi một chút cũng có làm sao?

Nhìn nàng giả vờ trấn tĩnh, trong lòng Dịch Thanh Lam lại càng chắc chắn.

Bọn họ tuyệt đối không phải quan hệ thầy trò!

Thế nhưng cũng không thể nói với đối phương, đây không phải cách tốt, mà bản thân Dịch Thanh Lam cũng muốn gặp Lý Nhiên.

- Chuyện này nói dễ cũng dễ.

Dịch Thanh Lam tập trung tinh thần nói:

- Ở trong địa bàn của Lãnh Vô Yên, muốn gặp Lý Nhiên đúng là rất khó. Nhất định phải có một lý do danh chính ngôn thuật mới khiến hắn đi ra mời người vào.

Sở Linh Xuyên gật đầu:

- Chính là cái cách mà lúc trước ngươi nói ‘Thay phiên bồi dưỡng’ hả?

- Đúng.

Dịch Thanh Lam lại nói:

- Tuy chính tà khác biệt, nhưng Lý Nhiên cũng là đệ tử của ta, đây là lý do chính đáng, cũng coi như danh chính ngôn thuận.

- Hiện tại Long ấn đã yếu dần, toàn bộ Long Khí trên thế gian đang không ngừng phát tán, linh lực càng ngày càng… nồng đậm hơn, hiển nhiên là Hoàng Kim thịnh thế sắp tới.

- Ngươi còn nhớ, lần Hoàng Kim thịnh thế trước xảy ra cái gì?

Bình Luận (0)
Comment