Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 706 - Chương 706. Mục Tiêu Mới Của Sở Linh Xuyên!

Chương 706. Mục tiêu mới của Sở Linh Xuyên! Chương 706. Mục tiêu mới của Sở Linh Xuyên!

Cái này thì Sở Linh Xuyên am hiểu nhưng Lý Nhiên cũng có thể am hiểu!

Không nói đến hắn có thể nắm giữ thần thông uy lực tuyệt trần, chỉ từ võ tu mà nói, hắn chỉ luyệt một lát hắn đã ngộ ra sát chiêu Thượng cổ cần phải ngàn năm khổ luyện.

Mấy cái ngộ tính còn cần người khác dạy sao?

- Ai~

Sở Linh Xuyên thở dài.

- Hai chúng ta là đế cấp mà lại không dạy được kỳ Phân Thần, thật đúng là vô dùng…

Điều này làm cho nàng thấy mọi mục tiêu trong đời nàng thật thất bại.

- Ngừng.

Dịch Thanh Lam tức giận nói:

- Ngươi nói mình ngươi thôi, đừng kéo bần đạo vào, bần đạo có nhiều tác dụng hơn ngươi.

- …

Sở Linh Xuyên ỉu xìu.

- Vậy ngươi nói chút ngươi có tác dụng gì?

- Bần đạo…

Dịch Thanh Lam kìm lại.

Lại cũng chả biết nên nói sao.

Nếu như nói về tu vi, thì đúng là không có gì để dạy Lý Nhiên, mà thực lực cũng không đủ. Quan trọng là con đường mỗi người lựa chọn.

Mà Lý Nhiên đặc biệt như vậy, muốn thay Thiên đạo còn được, cần gì kinh nghiệm của mấy tiền bối.

Dịch Thanh Lam cũng không biết nói gì.

Nhưng ngoài làm sư tôn, nàng là nữ nhân của Lý Nhiên.

Dịch Thanh Lam hai má đỏ ửng, trong lòng nghĩ thầm.

- Bần đạo có thể ngủ cùng hắn, ngươi có thể sao?

Vừa nghĩ tới đây lại như nghĩ ra cái gì.

- Nhưng hình như nữ nhân này Nhiên Nhi cũng ngủ cùng rồi.

Dịch Thanh Lam nắm chặt tay, gò má lúc trắng lúc đỏ, thỉnh thoảng lại nổi lên sát khí,

Nhưng Sở Linh Xuyên cũng không để ý tới.

- Vậy kế hoạch tạo đế của ngươi, có làm nữa hay không?

Sở Linh Xuyên nói:

- Bây giờ muốn Lãnh Vô Yên thả người hình như không thực tế lắm.

- Đúng vậy.

Dịch Thanh Lam thở dài một cái. Hai người liếc nhìn nhau vẻ mặt đầy sự bất đắc dĩ.

Chỉ muốn gặp Lý Nhiên mà thôi, sao lại khó như vậy.

Dịch Thanh Lam còn đỡ, nàng là khách quen của U La Điện, hơn nữa còn có đường để liên lạc với Lý Nhiên.

Nhưng Sở Linh Xuyên thì khó hơn,

Dù sao quan hệ với Lãnh Vô Yên cũng không tốt, trước đây không lâu còn hạ ‘Thư chiến’…

Ước chừng vừa gặp đã muốn đánh nhau.

Không khí trên đỉnh núi lắng lại.

Hai người nhìn nhau không nói gì.

Kế hoạch còn chưa bắt đầu đã đi đến lụi bại…

Qua một lúc Dịch Thanh Lam lên tiếng:

- Hiện giờ cũng không phải lúc nghĩ chuyện này. Chúng ta còn phải quan tâm tới vài chuyện khác.

- Hả?

Sở Linh Xuyên phản ứng lại hỏi:

- Người nói…Thần Đạo Cung?

- Đúng.

Dịch Thanh Lam gật đầu.

- Thần Đạo cung và chuyện Long ấn, có liên kết chặt chẽ với nhau, hơn nữa Trần Uẩn Đạo cũng có thể dùng cách nào đó liên kết với Luân Hồi Cảnh.

Sở Linh Xuyên cau mày:

- Còn có chuyện này?

Nàng thật sự không biết.

- Chắc tám chín phần.

Dịch Thanh Lam nói:

- Nếu không…Ngươi cảm thấy làm cách nào mà Trần Uẩn Đạo đột phá Nguyên Khải? cứ coi như Long ấn suy yếu. Bằng tài nghệ của hắn mà đột phá nhanh như vậy.

- Hơn nữa ngày đó hắn dùng chiêu Đại Đạo Ma Bàn, mà đạo tắc trên đó không thuộc về hắn, vậy từ đâu ra?

- Còn những thứ đồ từ Luân Hồi Cảnh, là hắn từ đâu lấy về?

- Bần đạo không nghĩ như vậy,

Sở Linh Xuyên nhíu mày sâu hơn.

Dịch Thanh Lam nói có chút đúng.

Năm đó khi thời đại quần hùng nổi lên, Trần Uẩn Đạo không phải người mạnh nhất, so với Dịch Thanh Lam và mình còn kém hơn vài phần.

Thế nhưng từ lúc có Luân Hồi Cảnh, tu vi tự nhiên tăng tiếng rất nhanh.

Như muốn dùng tốc độ nhanh nhất để đến Chứng Đạo, lại chỉ dùng trăm năm đã đến được “Phong Phơn”!

Lúc đó gần như chèn ép tất cả các thiên kiêu khác!

Sau đó mới có một trận huyết chiến trấn áp ma đạo.

Nhưng khoảng thời gian này cũng không kéo dài được bao lâu.

Dưới kì thịnh thế, các thiên tài đều nhanh chóng tiến bộ, lại có thêm một kiếm của Lãnh Vô Yên chém hắn không ngóc đầu dậy nổi.

Nhưng trong mắt bọn họ hắn làm thế nào để tiến nhanh như vậy. Nên vẫn ôm lòng hoài nghi với Trần Uẩn Đạo.

Dịch Thanh Lam và Sở Linh Xuyên cho tới bây giờ vẫn không muốn nhìn thấy hắn.

- Long ấn suy yếu không chỉ liên quan tới linh khí vào đại đạo. Còn liên hệ tới đại cục thế gian, và mở ra Luân Hồi Cảnh.

- …

Dịch Thanh Lam đáp:

- Nếu như Thần Đạo Cung giống như ta đoán vậy hắn sẽ không ngồi nhìn đâu.

- Ha.

Sở Linh Xuyên bật cười khinh thường nói:

- Chỉ là một Trần Uẩn Đạo, có thể làm ra chuyện gì? Hắn cũng đã trọng thương. Cùng lắm…chém thêm lần nữa là được?

Dù Trần Uẩn Đạo đã đột phá Nguyên Khải, nàng cũng chả để vào mắt.

Dịch Thanh Lam lắc đầu:

- Bần đạo nói chuyện này liên quan tới toàn cục, những tông môn khác sao có thể ngồi im?

- Chả cần nói đâu xa, Long ấn suy yếu Long Khí bay loạn, đứng mũi chịu sào còn không phải Hoàng Triều Thịnh tộc.

- Thịnh Diệp tất nhiên sẽ cùng chiến tuyến với Trần Uẩn Đạo…

Lời còn chưa nói xong Sở Linh Xuyên đã ngắt lời:

- Vậy chém cả hai.

- Ta thăm dò qua cái tên Thịnh Diệp kia, trong lòng hắn chỉ có quyền thế, tu hành không tiến được bước nào, cũng chỉ là phế vật ở kì Phong Phơn.

Lần trước ở đại hội thành tiên, nàng vào hoàng cung Vô Ương, cũng thiếu chút đánh nhau với Thịnh Diệp.

Cũng thăm dò qua lai lịch của đối phương.

Ánh mắt Sở Linh Xuyên lấp lánh phất tay nói:

- Ta đã nghĩ xong nếu không thể mang Lý Nhiên đi, ta sẽ âm thầm bảo vệ hắn đến khi trưởng thành.

Bình Luận (0)
Comment