Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 708 - Chương 708. Trong Nháy Mắt Tụt Nhiệt Huyết

Chương 708. Trong nháy mắt tụt nhiệt huyết Chương 708. Trong nháy mắt tụt nhiệt huyết

Nói xong thì trực tiếp rời đi, để lại Dịch Thanh Lam đầy mặt phẫn nộ.

- Nàng dám uy hiếp ta?

- Chém bần đạo? Rốt cuộc ai cho nàng cái sự tự tin đó?

- Còn không cho bần đạo lén đi gặp Nhiên Nhi…bần đạo cứ gặp, ngươi quản được sao? Đây là nam nhân của bần đạo.

Dịch Thanh Lam tức giận lẩm bẩm.

Ngươi cũng nhiều chuyện qua rồi!

Tây Vực

Vùng đất ở cực Tây.

Trong rừng rậm, một mảnh lớn ao đầm diện tích mấy trăm dặm.

Bề mặt đầm toàn bùn đất màu nâu nhão nhoét, ở trên một cộng cỏ dại cũng không có, bên ngoài mấy trăm dặm hoàn toàn yên tĩnh. Tiếng chim hót côn trùng kêu cũng không đến được đây.

Không tìm thấy bất kỳ dấu vết của sự sống nào.

Nơi này cách xa với Trung thổ, lại nằm ở phía Tây hoàn toàn vắng vẻ chim cũng không bay tới.

Đừng nói đến là người bình thường, kể cả tu hành giả cũng không đến đây.

Đúng nghĩa là một mảnh đất chết.

Nhưng vào lúc này, mặt đầm đột nhiên bốc lên bọt khí, sôi trào cuồn cuộn.

Sau đó nước bùn tách ra hai bóng người chậm rãi đi lên.

Là một nam trung niên cùng với một ông già.

Hai người đều mặc áo bào xám, như muốn cùng nước trong ao đầm hòa vào là một.

Người trung niên vóc người cao ngất, mặt trắng không có râu, tướng mạo không tính là anh tuấn, cung kính đi sau ông lão.

Người trung niên ngẩng đầu nhìn về phương Bắc, thân tình có chút mờ mịt

- La Mông người thấy sao?

Người được gọi là La Mông gật đầu, thần tình trầm trọng:

- Cảm thấy Long Khí nồng đậm.

Người còn lại khoé miệng nhếch lên:

- Long Khí bốc lên…Xem ra Long ấn ngày càng yếu. Không ngờ ngày này tới nhanh như vậy.

- Tốt, rất tốt.

Hắn giang hai tay ra, nhắm mắt tham lam hít thở,

Tuy thân thể ở ao đầm hôi thối này, nhưng bộ dạng lại giống như một bậc Đế Vương!

- Ngày này rốt cuộc cũng tới.

Giọng của nam nhân trung niên quanh quẩn trong vùng đầm lầy tĩnh mịch.

Âm thanh có chút bi thương, lại có chút mờ mịt, còn thêm một chút kích động và hưng phấn khó kiềm chế.

Ngày này, hắn chờ đã lâu.

Hơi thở của lão La Mông cũng có chút gấp gáp, ánh sáng trong mắt cũng lấp lánh hơn.

Nam nhân đối với tâm tình, rất dễ bị lây nhiễm sự cảm động.

- Trời không quên tộc chúng ta!

Âm thanh của La Mông có chút run rẩy.

Nam nhân nhắm mắt lại, như nhớ lại chuyện gì rồi nói:

- La Mông, ngươi còn nhớ chúng ta đã đợi ở đây bao lâu không?

- Đương nhiên nhớ.

La Mông gật đầu nói:

- Lão hủ là vạn năm, mà tộc trưởng thì… Từ lúc sinh ra tới giờ, cũng đã hơn hai nghìn năm?

Lời này nếu để người khác nghe thấy, thì chắc chắn sợ đến mức cằm rớt xuống đất.

Lão nhân nhìn tướng mạo xấu xí mà sống đến vạn năm.

Đây chẳng phải là tồn tại từ thời Thượng Cổ?

Chuyện này cũng quá là khoa trương rồi!

Mấy đại tông môn đế cấp hiện tại, cũng không có thời gian dài như vậy!

- Hai ngàn năm…

Nam nhân lắc đầu:

- Nếu tính luôn ký ức được truyền thừa trong huyết mạch, thì không biết đã bao nhiêu vạn nam.

- Tộc của ta vốn là chủ nhân Thương Khung, là bá vương đại dương! Bây giờ bị vây ở vũng bùn nhão này, vài vạn năm chưa thấy ánh mặt trời.

- Thực sự đáng trách!

Âm thanh của hắn ngày càng kích đông, trong con ngươi tơ máu nổi lên.

Sát khí cũng cuộn trào mãnh liệt, không khí xung quanh như muốn đông lại, nhiệt độ quanh mặt đầm cũng hạ xuống!

La Mông cuống quít nhắc nhở:

- Tộc trưởng không thể động chân khí, đừng làm các tông môn khác cảm nhận được.

Nơi đây tuy hoang văng, nhưng không có nghĩa toàn bộ Tây Vực cũng hoang vắng.

Diện tích Tây Vực rộng mênh mông, Thần Đạo Cung, Âm Thi Cung và Hợp Hoan Tông đều ở đây. Chỉ là khoảng cách rất xa nhau mà thôi.

Bây giờ bọn họ chưa muốn bại lộ thân phận.

Nam nhân tuy trong lòng phẫn uất, nhưng vẫn phải rõ tình thế, cắn răng thu lại chân khí.

Không phải vì hắn sợ mấy tông môn kia, mà là đề phòng những thứ trên trời cao, đang hướng mắt quan sát…

Hắn siết nắm tay, âm thanh như vừa nghiến răng vừa nói:

- Một ngày nào đó, ta muốn đám súc sinh kia trả giá!

- Ngày đó, không xa.

La Mông nhìn về nơi phương bắc có Long Khí đang bốc lên, nói:

- Những năm gần đây,Long ấn yếu dần. Nhưng chưa bao giờ lại rõ ràng như hôm nay! Long Khí thoát ra, điều này tượng trưng cho biến động lớn!

Long Khí là thứ căn bản tạo thành Giang Sơn vạn dặm, bình thường sẽ phân tán đều trong đất, coi như có là cường giả cũng khó cảm nhận được.

Nhưng bây giờ lại từ trong đất bay ra, lại còn ngưng tụ thành hình rồng!

Nếu nói không bị người khác can thiệp, bọn nó còn lâu mới tin.

- Hướng kia là Bắc Địa…đến cùng là có chuyện gì ở phương Bắc?

Nam nhân hơi suy ngẫm, thần thức xuyên qua hư không, mà La Mông cũng theo sát sau. Mới vừa tới dãy núi Huyền Linh đã gặp ngay mấy cỗ khí tức cường hãn cũng đang từ bốn phía bay lại. Hiển nhiên, Long khí không chỉ làm mình bọn họ kinh động.

Hai người không dám khinh thường, vội vàng dùng bí pháp ẩn nấp thần thức, trốn ở một bên theo dõi, tránh để người khác phát hiện.

- Cút.

Chỉ nghe thấy trong hư không truyền ra một tiếng hét, những khí tức cường hãn kia như gặp đại địch lập tức lùi lại.

Nhưng vẫn có người không lùi lại, vẫn muốn nhìn xem có chuyện gì xảy ra.

- Đồ ruồi bọ đáng ghét.

Giọng nữ hình như đã mất kiên nhẫn.

Bình Luận (0)
Comment