Cũng có thể nói đây là công pháp cắn nuốt tất cả, kể cả trận pháp.
Cho nên hắn mới chả sợ điều gì, cắm đầu làm thử.
Mà trận pháp này trong cơ thể hắn, hắn có thể tuỳ ý phát động, cũng có thể khống chế Long Khí và Dị Hoả, cho nên không có khả năng xảy ra sai sót gì.
Đây cũng là một ưu thế.
Ít nhất không cần lo việc xảy ra sai lầm.
…
- ‘Thái âm đứng đầu, Địa Hộ thiên môn, ẩn phục ẩn thân…’
- ‘Thiên linh cung, thông linh chí thánh…’
- Thành trận!
Không biết qua bao lâu, một tia Long Khí cũng tụ về mắt trận, nền móng cơ bản của trận thiên linh cung đã hoàn thành.
Khi hai chữ ‘Thành trận’ vang lên, toàn bộ đan điền được ánh sáng chói loá bao quang!
Cứ như ánh sáng toàn thiên địa đều tụ ở đây, như dải ngân hà trong vắt bao quanh che cả hai chữ Thần Văn trong đan điền. Như thể bao lấy tất cả.
Ba nguồn lực Phật Đạo Ma, cùng hồn lực, Long Khí, Dị Hoả, Huyết Ma và khí tức Thánh Khiết…tất cả đều tụ lại với nhau, giống như vầng mặt trời chói loá từ từ bay lên, bao thân thể hắn vào ánh sáng như ngọc thạch.
Hai mắt Lý Nhiên nhắm nghiền, cả người tản ra khí tức kinh người.
Ngay lúc đó, ở ngoài cũng xảy ra biến hoá.
Toàn bộ linh lực ở núi Huyền Linh ào ào ùa tới đây, nhanh chóng tụ lại ở trên đỉnh Lạc Tuyết, tạo thành một cơn bão linh khí mà mắt thường cũng nhìn ra được.
Đại đạo cũng nhận được cảm ứng, quanh quẩn thì thầm vào tai các đệ tử ở U La Điện.
Những áng mây vàng lại một lần nữa bao phủ đỉnh núi.
Mọi người đều ngẩn ra, quay đầu nhìn về chỗ ở của Thánh Tử.
- Đây là chuyện gì?
…
Núi La Sát.
Trong tẩm cung, Lãnh Vô Yên đang hướng dẫn Thẩm Nịnh tu hành cũng sững người, sau đó nhìn ra ngoài cửa sổ.
- Là Nhiên Nhi?
Nhìn ánh sáng chói loá, nàng không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
- Lại nữa?
- Tiểu tử này lại làm gì nữa?!
Lạc Tuyết sơn.
Trưởng Lão Viện.
Tất cả trưởng lão đỉnh phong đều tụ tập ở đây và đang tiến hành hội nghị thường kỳ mỗi tháng.
Cái này đơn giản mà nói, chính là nhằm vào việc phát triển tông môn và tập hợp những vấn đề tồn đọng, sau đó bàn giao cho Lãnh Vô Yên.
Lúc này, Tôn Vị ngồi ở ghế chủ trì đang mân mê một chén trà bằng sứ xanh, ánh mắt vô hồn, dường như đang ngẩn người.
Mặc kệ các trưởng lão giao lưu.
Trong óc nàng vẫn còn đang nhớ lại chuyện Lý Nhiên truyền đạo mấy hôm trước.
Dị tượng kia kinh thiên động địa, khiến người tỉnh ngộ đại đạo, Long Khí bốc hơi, Kim Môn mở rộng...Thậm chí làm cho mấy trăm tên đệ tử đều đột phá.
Mặc dù nàng đã sống lâu đến từng tuổi này cũng chưa thấy qua chuyện ly kỳ như vậy.
Hắn chỉ là một Phân Thần Cảnh lại hoàn thành việc mà Đại Đế cũng không làm được!
Nhưng mà, cái này vẫn không phải là nguyên nhân khiến nàng mất hồn mất vía như vậy.
Điều làm cho nàng thật sự suy nghĩ là câu nói cuối cùng của Lý Nhiên.
- Nhỏ, chí hướng nhỏ!
- Tiên Lộ thênh thang, chúng ta lại cầu mong cái thấp thỏi.
- Nếu như bị tục niệm phức tạp nhiễu loạn đạo tâm thì làm sao có thể cầu đạo trường sinh?
- Nếu như vì vậy mà tu vi bị đình trệ, tông môn làm sao tiếp tục phát triển?
- Chẳng lẽ ngươi muốn làm cho U La Điện trở thành Thịnh tộc kế tiếp?
- Tôn trưởng lão, ngươi chấp tướng!
Lời nói này đơn giản trực tiếp nhưng lại tuyên truyền giác ngộ.
Cho tới nay, Tôn Vị luôn giữ một lý tưởng, chính là làm cho U La Điện trở thành đệ nhất tông Hạo Thổ, áp đảo tất cả tông môn.
Nàng tin tưởng vững chắc cách làm của mình đúng, có thể cho mang đến cho tông môn địa vị cao hơn và nhiều tư nguyên hơn.
Đến khi nghe được Lý Nhiên nói lời kia, ý tưởng kiên trì nhiều năm này mới bắt đầu lung lay.
Đối với tông môn mà nói, thứ trọng yếu nhất thật sự là tài nguyên sao?
Nếu như chỉ xét về tư nguyên, Thịnh tộc thống trị giang sơn mấy ngàn năm, sợ rằng phải bao trùm tất cả tông môn ở đây.
Nhưng Thịnh tộc xuất hiện được mấy thiên tài ?
Ngoại trừ mấy lão quái vật ở ngoài kia, ngay cả một người đỉnh phong trong thế hệ trẻ cũng không có.
Mặc dù có Giao Long công chúa Thịnh Tri Hạ, danh tiếng và thực lực đều khá vô cùng, nhưng là chỉ là đủ xài mà thôi.
Nếu so sánh với những người đỉnh cấp thiên kiêu như Lâm Lang Nguyệt và Nhạc Kiếm Ly thì vẫn thua một chút.
Như vậy Thịnh tộc không có tương lai.
Có thể Thịnh Diệp bị quyền thế mê hoặc hai mắt, làm sao còn chú ý tới mấy thứ này ?
Suy nghĩ kỹ một chút, nàng không phải là như vậy.
Thân là đạo tu tông môn, tự nhiên phải đặt chuyện tu hành lên ưu tiên hàng đầu.
Nếu thật là ham muốn quyền thế, bỏ gốc lấy ngọn, ảnh hưởng tu hành bầu không khí và thực lực tổng hợp của U La Điện, Tôn Vị nàng thật sự sẽ thành tội nhân thiên cổ!
Mỗi khi nghĩ tới đây, sau lưng Tôn Vị cũng có chút lạnh người.
- Có thể, Thánh Tử thật sự nói đúng.
- Nếu là mỗi người đệ tử của tông ta như rồng, còn cần đi tranh vị trí đệ nhất tông môn sao?
- Đúng là ta chấp tướng. Nhớ lại ánh mắt khi dễ của Lý Nhiên lúc đó, Tôn Vị cũng không khỏi có chút ngại ngùng. Chính mình vậy mà bị một tiểu bối chừng hai mươi dạy dỗ, càng nghĩ càng thấy mất mặt...