Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 731 - Chương 731. Cơ Trầm Uyên

Chương 731. Cơ Trầm Uyên Chương 731. Cơ Trầm Uyên

Chiêu đệ tử mà cũng phiền phức như vậy?

Cơ Trầm Uyên lắc đầu bất đắc dĩ nói:

- Thực sự không tuyển được. Cũng vì thời gian gấp gáp ta không thể bồi dưỡng một đứa nhỏ được, sợ ma đạo phải đối mặt với suy vong rồi.

- Sau một loạt chuyện xảy ra gần đây, đám kia thì coi ta như Ôn Thần, hận không thể tránh mặt đi chứ nói gì gia nhập Âm Thi Đạo.

- Dù ta có ra khỏi tông nhận đệ tử chân truyền cũng chả ai nguyện ý chủ động tới.

Cơ Trầm Uyên vô cùng phiền muộn.

Đường đường là một tông môn đỉnh cấp tự nhiên rơi xuống nông nỗi này, đến đệ tử nữ cũng không chiêu mộ được!

Nhưng việc này nói ra cũng không hoàn toàn vô lý.

Cái tông môn Âm Thi Đạo này cũng biến hoá kỳ quái, mặc dù đều mà người trong ma đạo nhưng lại không ai thích tiếp xúc với ai.

Người bình thường đâu có ai thích cả ngày chỉ ở với thi thể.

Cho nên ở đại hội thành tiên, Âm Thi Đạo là tông có số người ít nhất.

Lại thêm Vu Dã dẫn phát thú triều, Cơ Hành Vân thân mang trọng thương, Tam trưởng lão Cơ Lương thân vong đạo diệt… Chịu đả kích liên tiếp làm cho danh vọng tông môn như từ trên cao ngã xuống vực.

Mà Lý Nhiên gần đây thanh thế kinh người, U La Điện như muốn tái khởi mạnh mẽ, hai tông lại vừa lúc có ân oán…

Chỉ cần nhìn thế cục cũng hiểu rõ, ai còn muốn gia nhập Âm Thi Đạo.

Huống hồ Cơ Trầm Uyên là muốn tuyển nữ nhân, không nhìn thiên phú chỉ nhìn mặt, đương nhiên là có mưu đồ riêng.

Coi như không biết suy nghĩ chỉ hám tài cũng vẫn phải biết thân!

Những lý do này đủ để làm Âm Thi Đạo không chiêu nổi một vị đệ tử nữ.

Cơ Trầm Uyên không thể ngôi yên nổi đành đến tìm Liễu Tầm Hoan xin trợ giúp.

Liễu Tầm Hoan thấy hắn buồn bực cũng không nhịn nổi mà bật cười.

Ai có thể nghĩ một đế cấp cường giả lại vì không tìm được đệ tử mà buồn rầu?

- Ta nói Cơ huynh này, người đừng hóa chuyện nhỏ thành chuyện to nữa!?

Liễu Tần Hoan bình tĩnh lại lắc đầu nói:

- Không nói đến Lý Nhiên còn ghi hận hay không, coi như về sau có đánh nhau thật, ngươi là cao thủ đế cấp không đến mức sợ như vậy chứ?

- Liễu huynh đừng nói không sợ!

Cơ Trầm Uyên thở dài nói:

- Trần Uẩn Đạo đã ở kỳ đầu Nguyên Khải, trên lý mà nói đã có tu vi đạt cảnh giới tối cao! Thế mà kết quả thế nào? Vẫn như cũ đỡ không nổi ba kiếm của Lãnh Vô Yên…Cao thủ đế cấp? Ha ha, trước mặt ma nữ kia thì có là gì!!

Liễu Tầm Hoan cũng nghẹn lời.

Đúng là như vậy.

Nhớ lại ba kiếm động trời kia, bây giờ sau lưng hắn vẫn còn thấy lạnh.

Coi như là đế cấp thì cũng không có cùng một đẳng cấp, lại còn lấy kỳ đầu và kỳ cuối để phân chia. Kỳ đầu thì gọi là ‘Thuật Thuỷ’, lúc này mới là bước đầu Chứng Đạo xưng đế, đối với đạo tắc vẫn còn muôn vàn khó khăn. Trung kỳ thì gọi là ‘Phong Phơn’, giai đoạn này đã được coi là đỉnh cao có thể chưởng khống đại đạo, tự thân lưu chuyển đạo tắc, nếu như thành công vượt qua kỳ ‘Phong Phơn’ là đến kỳ cuối. Đạt được kỳ đầu ‘Nguyên Khải’ , nói rõ hơn là ở kỳ này có thể chống lại quy luật của xác phàm, đặt đến hoá cảnh thực lực đủ để thay đổi trời đất, một tay chém vỡ hư không!

Mà dưới sự áp chế của Long ấn, Tu Hành Giả vẫn có khả năng đạt tới cảnh giới này.

Không thể nghi ngờ Trần Uẩn Đạo ở kỳ đầu Nguyên Khải đã là cường giả không đối thủ.

Nhưng vẫn bị Lãnh Vô Yên chém đến suýt chết…

Chả nhẽ nàng đã phá vỡ gông cùm xiềng xích, đạt tới cảnh giới trong truyền thuyết?

Liễu Tầm Hoan cũng không rõ lắm.

Đột phá thoát khỏi gông cùm xiềng xích của Long ấn, quả thực là chuyện phi lý.

Coi như Long Khí có phân tán ra ngoài, Long ấn vẫn có sức ảnh hưởng như cũ, chỉ là không mạnh như trước mà thôi.

Dựa vào cái gì mà vài vạn năm rồi, mọi người đều không đạt được cảnh giới vậy, chỉ có Lãnh Vô Yên là làm được?

Có thể nào không phải vậy, thực lực của nàng rốt cuộc mạnh bao nhiêu?

Liễu Tầm Hoan suy nghĩ, không khí nhất thời rơi vào yên tĩnh.

Lúc này, Cơ Trầm Uyên phá vỡ sự yên tĩnh, lên tiếng:

- Nghĩ nhiều cũng vô dụng, Lãnh Vô Yên mạnh đến đâu cũng không thể thay đổi gì, ta vẫn phải thu nhận đệ tử.

- Ma nữ này từ trước tới giờ đâu coi ai ra gì, nếu ta chủ động đến gặp nàng có khi còn gợi lại thù cũ, tai hoạ ngập đầu.

- Bỏ chút công sức cũng chỉ vì mua chút đảm bảo an toàn cho tông môn ta, mà cũng chỉ có ma đạo Thánh tử Lý Nhiên kia mới có.

- Liễu huynh, bây giờ còn cảm thấy ta chuyện nhỏ xé ra to?

Tâm tình hắn có chút khổ sở.

Liễu Tầm Hoan nghe vậy thì thở dài một tiếng.

Lãnh Vô Yên xác thực quái đản, nhớ ngày nào đó lôi lại chuyện cũ, thì Cơ Trầm Uyên đúng là xui xẻo!

Cơ Trầm Uyên thận trọng nói:

- Liễu huynh giúp ta một tay chứ?

- Được rồi, bớt nói lại đi.

Liễu Tầm Hoan liếc hắn một cái

- Ngươi muốn tìm cô nương như thế nào?

Cơ Trầm Uyên vui mừng, vội vàng nói:

- Ta cũng chỉ muốn tìm đơn giản chút, sẽ không gây phiền phức cho Liễu huynh.

Liễu Tầm Hoan gật đầu:

- Ngươi nói chút ta nghe.

Cơ Trầm Uyên bẻ bẻ ngón tay nói:

- Trước tiên tuổi tác không thể quá lớn, tốt nhất bằng tuổi với Lý Nhiên. Dung mạo nhất định phải đẹp, cỡ Tần Thánh Nữ gì đó là được…

Bình Luận (0)
Comment