Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương A! (Dịch)

Chương 862 - Chương 862. Chuỗi Ngọc Trên Hoàng Miện Thánh Long, Long Ảnh!

Chương 862. Chuỗi ngọc trên hoàng miện Thánh Long, Long ảnh! Chương 862. Chuỗi ngọc trên hoàng miện Thánh Long, Long ảnh!

Phong Tòng Vấn thấp giọng kinh hô:

- Tộc trưởng đã động sát tâm rồi!

Oanh!

Thương Lam Vô Cực vồ một trảo đánh tới, hư không vỡ thành từng mảnh nhỏ.

Một kích này cho dù là Chân Chủ cũng không dám đón đỡ, càng chưa nói là Thương Lam Vô Cực đang hạ sát chiêu, hắn đang ôm nỗi hận mà xuất thủ.

Thương Lam Nguyệt thì từ cánh xẹt qua, đưa tay chụp vào Hoàng Quan trên đầu Ngân Long. Cơ hồ là hai người cùng nhau xuất thủ, thanh thế cực kì kinh người.

Trong nháy mắt đã đã chạm vào Ngân Long.

- Hống!

Ngân Long ngửa mặt lên trời thét dài, tử quang trong ngươi như hai tia sáng, trực tiếp xé nát màn đêm! Phía sau hiện ra một hư ảnh không lồ không gì có thể sánh được.

Long thủ khủng bố dữ tợn, thân thể hư vô như U Minh, mỗi chiếc vảy rồng trên người đều khắc lấy đại đạo chân ngôn. Há mồm phun ra nuốt vào Nhật Nguyệt, hai mắt xuyên thủng Luân Hồi, hô hấp có thể công hưởng với Thiên Địa.

Động tác của hai người Thương Lam Vô Cực bất giác dừng lại.

- Đại ca?!

- Thánh Long!

Chúng Long phía dưới dồn dập quỳ rạp xuống đất.

Loại thần phục này xuất phát từ sâu bên trong tâm hồn, căn bản bọn họ sẽ không thể nào chống lại được.

Long ảnh không để ý tới bọn họ, mà yên lặng chăm chú nhìn vào Ngân Long, trong mắt có một loại hàm xúc không nói rõ được mà tả cũng không được.

Lý Nhiên vẫn không biết ngoại giới đang xảy ra chuyện gì.

Trạng thái của hắn bây giờ rất kỳ quái.

Vừa rồi dưới tác động của Hoàng Quan, Long Khí trong cơ thể Lý Nhiên liên tục bị cướp đoạt, thiếu chút nữa thì Tiểu Thế Giới đã sụp đổ. Nhưng ngay lúc đang chuẩn bị sụp đổ, Đều Thiên Linh Cung Trận vận chuyển một cách điên cuồng, rốt cuộc lại cướp Long Khí trở về! Không đúng, chỉ là đoạt lại Long Khí.

- Đây là chuyện gì?

Nhãn thần của Lý Nhiên có hơi cổ quái.

Chỉ thấy tiểu tượng nhân ngồi xuống bằng trong đan điền.

Mà Tam Xoa Hoàng Quan lại đang ở trên đầu tiểu tượng nhân! Đây chỉnh phải là hoàng miện Thánh Long mà Thương Nguyệt lấy ra sao?

Xem phản ứng lúc đó của bọn hắn, đây chẳng phải là chí bảo Long tộc sao? Nhưng bây giờ lại đang ở trên đầu ‘Chính mình’.

Một tiếng vang nhỏ vang lên, ‘răng rắc’.

Chỉ thấy cơ thể của tiểu tượng nhân như đang nứt ra.

Sau đó da dẻ như mảnh vụn bóc ra, lộ ra một bộ Long Lân sặc sỡ! Đồng thời trên trán mọc ra một cái sừng Long Giác rất dài, thập phần kì dị.

Cuối cuối, trong lúc Lý Nhiên đang chăm chú xem xét tiểu tượng nhân, bất giác tiểu tượng nhân trong đang điền lại đang chậm rãi mở hai mắt ra!

Đôi mắt nồng nặc tử sắc, mi tâm lóe ra những ngân quang tín ngưỡng, lại thêm Tam Xoa Hoàng Quan ở trên đầu, hiện ra uy nghiêm lại thêm yêu dị.

Ngay tại lúc đó, khuôn mặt của tiểu tượng nhân ngày càng phát họa rõ ràng hơn. Nhất định là phiên bản thu nhỏ của Lý Nhiên.

Chỉ là hai mắt của tiểu tượng nhân lại không có tiêu cự, trong mắt cũng không có bất kỳ tình cảm nào, giống như một bức tượng điêu khắc.

- Giống thật đấy!

Lý Nhiên nhéo cằm một cái, thử tưởng tượng so sánh bản thân và tiểu tượng nhân.

Tiểu tượng nhân này cũng không phải là phân thân của hắn, mà là dị tượng của Đoạt Thiên Công.

Đoạt Thiên Công có thể thôn phệ vạn pháp, mà hắn hấp thu năng lượng lại quá mức phức tạp.

Linh lực, kiếm khí, đạo lực Phật đạo, Chân Long Chi Khí, tín ngưỡng chi lực… Hợp thành tất cả mới tạo thành bộ dáng này.

- Hiện nay cũng không biết Hoàng Quan này có tác dụng gì…

Trực giác mách bảo cho Lý Nhiên, cái gọi là hoàng miện này, khẳng địa là một thức đáng sợ. Lúc hắn còn đang suy tư, bên tai đột nhiên truyền đến một âm thanh nhắc nhở: Keng.

<&LTPh;ân phát nhiệm vụ: Thánh Long chi tâm>>

<&LTM;ời kí chủ thăm dò diệu dụng của hoàng miện, sử dụng thành thục uy năng của hoàng miệng>>

<<Đây là nhiêm vụ giai đoạn, sau khi hoàn thành sẽ tự động tiến đến nhiệm vụ giai đoạn tiếp theo>>

- Khá lắm, ngươi còn không nhảy ra, ta còn quên rằng bản thân có một hệ thống vô thượng a!

Lý Nhiên lắc đầu.

Hệ thống này của hắn quả thực đúng là vô nhân tính.

Nhiệm vụ một ngày một việc thiện, kết quả hơn mấy tháng cũng không đưa thêm một cái nhiệm vụ nào.

- Nhiệm vụ giai đoạn? Cái này là lần đầu thấy tiên thấy nha!

Có thời gian sẽ từ từ nghiên cứu Hoàng Quan này.

Nhưng bây giờ thì không được, bên ngoài còn có Long Tộc đang nhìn chăm chăm vào hắn. Tâm thần của Lý Nhiên nhanh chóng rời khỏi đan điền.

Tầm nhìn trở lại hiện thực, một màn trước mắt lại khiến hắn sợ hết hồn.

Chỉ thấy một Long ảnh hùng vĩ đang đứng trước mặt hắn, khuôn mặt còn ‘hiếu kỳ’ nhìn hắn.

- Cái này là thứ gì?

Lý Nhiên nhíu mày.

Long Ảnh này lại mở miệng nói chuyện.

- Đừng sợ, ta chỉ là một luồng ý niệm còn sót lại mà thôi, ngược lại là ngươi...

- Long Khí, tín ngưỡng, còn có... Khí tức của ngươi sao lại hỗn tạp như thế, rốt cuộc ngươi là cái giống gì?

Lý Nhiên tức giận nói:

- Ỏi ái ẫu ân ươi?

Long ảnh: ???

Thương Lam Nguyệt cau mày nói:

- Không cho phép ngươi bất kính với Thánh Long!

Mặc dù không hiểu Lý Nhiên đang nói cái gì, nhưng khẩu khí nghe được hẳn không phải là lời nói tốt đẹp gì.

Long ảnh lắc đầu:

- Không sao cả, chỉ là một luồng tàn hồn mà thôi, còn tôn kính cái gì?

Bình Luận (0)
Comment