Cái này cũng không phải là mấu chốt.
Để cho Lý Nhiên triệt để rung động, là ở chân núi có một cái cây đang sinh trưởng khỏe mạnh, trên thân có một ít lá cây kim sắc, đang phát ra sinh cơ vô hạn!
Làm cho đan điền tĩnh mịch của hắn thoáng chốc đã tràn đầy sinh mệnh!
Trong tiểu thế giới đan điền của Lý Nhiên, Long Khí và Đều Thiên Linh Cung Trận diễn biến mọi thứ bên trong thành Sơn Xuyên Hà Lưu, đây cũng gần xem như là một tiểu thế giới hoàn chỉnh.
Nhưng chỉ là gần hoàn chỉnh mà thôi.
Vì bên trong đan điền của hắn không có bất kì sinh mệnh nào.
Tuy trong cung điện có một tiểu tượng nhân đang ngồi, nhưng đó chỉ là dị tượng của công pháp mà thôi, không hề cảm nhận được ý thức nào.
Cành cây trước mắt lại đang cắm rễ sâu dưới đất, trên nháy cây, lá cây kim cây kim sắc tản mát ra khí tức sinh đột động. Rõ ràngc hỉ là một nhánh cây khô, nhưng khiến cho người khác cảm nhận rằng đang ở trong một rừng cây rậm rạp.
- Đây rốt cuộc là thứ gì?
Lý Nhiên chăm chú nhìn kỹ.
Chỉ thấy trên cành cây lóe ra thần quang nhàn nhạt, một bên đang hấp thu Long Khí trong đất, một bên lại không ngừng hấp thu khí ngũ hành trong thiên địa.
Chỉ trong một cái nháy mắt, vừa lúc nẫy chỉ bằng ngón tay mà bây giờ đã to bằng một cánh tay.
Trên cành cây còn có văn lộ huyền diệu rất mơ hồ, Long Khí tử sắc đang không ngừng lưu chuyển bên trên.
Lá cây kim sắc rung chuyển một cái.
Theo một tiếng vang nhỏ, ánh sáng nhạt màu xanh lục vung lên mặt đất.
Đất khô cằn trên mặt đất thoát chốc lại mọc ra sum suê cỏ nhỏ!
Lấy cành cây khô làm tâm điểm, một màu xanh dần dần lan tràn, trong nháy máy sa mạc đã biến thành ốc đảo!
- Chuyện gì vậy?
Lý Nhiên nhìn thấy một màn này thì ngay lập tức ngây người.
Cứ như thế cho đến khi nhuộm xanh một phần tư đan điền mới từ từ dừng lại.
Quang mang Phần Thiên Thánh Diễm tỏa ra, xuyên qua đám mây hồn lực mờ nhạt, bên trên thổ nhưỡng có Long Khí, còn có cỏ canh xanh mạn, một bên lại là dòng sông chảy xiết linh lực.
Lý Nhiên nuốt một ngụm nước bọt:
- Đây là tình huống gì?
- Đây chính là tạo hoa ta tặng cho ngươi.
Thanh âm Long ảnh vang lên:
- Ta điều chỉnh một phen Long Khí trong cơ thể ngươi, làm cho tiểu thế giới này càng thêm chân thân, đồng thời còn giữ lại cho ngươi một ít đồ vật.
- Bản thể ta đã vẫn lạc, hiện tại chỉ là một tia tàn niệm, việc ta có thể làm thực sự là có hạng.
- Trên ngọn núi kia, ta có phong ấn một lường Tháng Long chi lực, theo ngươi tu hành, cuối cùng sẽ dung nhập hoàn toàn vào huyết mạch của ngươi.
- Đến lúc nó ngươi có thể hoàn toàn nắm giữu hoàng miện Thánh Long.
Còn cành cây khô héo này…
- Đó chính là tạo hóa của ngươi, ta chỉ là tiện tay giúp một cái mà thôi.
Thanh âm Long ảnh dừng lại một chút, sau đó thở dài một cái.
- Vận khí nhà ngươi, đây là lần đầu tiên ta thấy đây, cành cây nay ngươi hãy tự mình tìm hiểu, tương lai sẽ có không ít kinh hỉ cho ngươi.
Ngữ khí có hơi ê ẩm.
Không phải là đố kị Lý Nhiên, mà vì một hạt giống tốt như vậy lại là nhân tộc, thật sự là không cam long…
Lý Nhiên chân thành nói:
- Cảm tạ.
Lời cảm ơn này là xuất phát từ nội tâm của hắn.
Mặc kệ con rồng già này khi còn sống như thế nào, nhưng lần này là hắn đã giúp Lý Nhiên.
Long ảnh cười híp mắt nói:
- Nếu ngươi thật sự muốn cảm tạ ta, về sau đừng ăn hiếp đệ đệ ta là được, dù sao bây giờ hắn cũng là tộc trưởng Long tộc, cũng nên để cho hắn một ít mặt mũi.
- …
Mặt già Lý Nhiên đỏ lên.
Nguyên lai Long ảnh này cái gì cũng biết…
Hồi tưởng lại hình ảnh lúc trước, hắn cảm thấy có hơi xấu hổ.
- Được, được, là ta quá xung động, yên tâm, về sau không ăn hiếp nữa.
- Không sao, tuổi trẻ nóng tình là chuyện có thể lý giải.
Long ảnh tìm một bậc cho hắn leo xuống.
- Nhưng mà ta giúp ngươi, chủ yếu nhất vẫn là vì quan hệ giữa ngươi và Xuy Tuyết.
- Tuy trên bản chất ngươi là nhân tộc, nhưng cái này cũng không quan trọng, nếu Tổ Long đã chấp nhận ngươi, vậy nói rõ bản thân ngươi có chỗ đặc biệt.
- Tình trạng bây giờ của ta cũng không thể làm gì nhiều, không thể bảo vệ toàn bộ Long tộc, chỉ có thể tận lực đảm bảo bình an nữ nhi của ta.
Long ảnh thở dài một hơi.
Tuy Thương Lam Xuy Tuyết cũng phải là huyết mạch thân sinh, nhưng dùng sao đó cũng do bản thân hắn uẩn dưỡng ra, mấy nghìn năm mới có một hài tử.
Có thể nghĩ tới không được tận mắt gặp lại nữ nhi, trong lòng Thương Lam Vộ Cực trần đầy núi tiếc. Nhìn thấy thân hình mờ nhạt của Long ảnh, Lý Nhiên cũng thở dài một tiếng.
Thân thể Long ảnh vốn là hơi trong suốt, nhưng bây giờ lại gần như hoàn toàn trong suốt, phỏng chừng không bao lâu nữa sẽ hoàn toàn tiêu tán.
Giả sử tàn niệm tiêu tán hết, đó chính là không còn tồn tại trên thế gian này nữa. Nghĩ vậy, trong lòng Lý Niên đột nhiên khó chịu lên.
Long ảnh nhìn ra ý nghĩ của hắn, cười nói:
- Ngươi không cần áy náy, cho dù không giúp ngươi, chỉ dựa vào tàn niệm này cũng không tồn tại được bao lâu, còn không bằng dùng chút sức lực cuối cùng làm chuyện hữu dụng.
Kỳ thực cũng không phải là Long ảnh xuất ra thiện tâm.