Lúc này, bên tai vang một âm thanh non nớt. Thẩm Thấm quay đầu lại:
- Ừm? Làm sao vậy?
Chỉ thấy Thẩm Nịnh tiến đến trước mặt, chỉ vào Tần Như Yên cùng Thương Lam Xuy Tuyết bên cạnh, tò mò hỏi:
- Hai tỷ tỷ là ai ạ? Trước đây ta dường như đều chưa từng thấy qua?
Nàng vốn là có thiên tư trời phú, thể chất Đạo Võ Song Tu gần với Lý Nhiên, lại có thêm hai vị Đế cấp đại năng giúp nàng Tẩy Tinh Phạt Tủy, khai thác đan điền, tu vi có thể dùng tiến triển cực nhanh để hình dung.
Bất quá trong thời gian nửa tháng ngắn ngủi, cũng đã đột phá ba tiểu cảnh giới. Tốc độ tu hành quả thực nghe rợn cả người.
Mà đại giới chính là, nàng không thể không bế quan khổ tu, mới có thể ổn định, nhanh chóng tăng vọt tu vi. Kết quả mới vừa xuất quan, liền phát hiện bên người ca ca đột nhiên có nhiều thêm hai cô nương rồi.
- Ngươi nói các nàng a.
Thẩm Thấm thở dài, bất đắc dĩ nói:
- Hai nàng bết kể ai cũng cũng gọi là chị dâu... Mặc dù không nguyện ý thừa nhận, nhưng hai vị này xác thực cùng Lý Nhiên quan hệ không cạn.
- Chị dâu?
Thẩm Nịnh nghẹo đầu nhỏ, ánh mắt chớp chớp.
- Các nàng cũng giống như tỷ tỷ ngươi sao, cũng đều là giám sát của ca ca?
- Giống như ta…?
Thẩm Thấm sửng sốt một chút, sau đó hai má đỏ bừng lên, lắc đầu nói:
- Ta chỉ là một hạ nhân mà thôi, cũng không phải là lão bà của Thánh Tử đại nhân, ngươi chớ có nói bậy!
- Được rồi.
Thẩm Nịnh ngây thơ gật đầu:
- Nhưng mà tỷ tỷ ngươi đang cười cái gì?
- Ai cười chứ?
- Miệng ngươi còn không khép lại được kìa.
Thẩm Thấm vội vàng che miệng.
Nhìn lấy ánh mắt giảo hoạt của Thẩm Nịnh, lúc này mới phản ứng được, trong lòng không khỏi xấu hổ, đưa tay đánh tới phía Thẩm Nịnh.
- Tiểu nha đầu đầu đá nhà ngươi, dám trêu đùa ta sao?
- Tỷ tỷ, ta sai rồi!
Tần Như Yên ngồi ở một bên, đối với hai người đang chơi đùa mắt điếc tai ngơ.
Nhìn thấy Lý Nhiên ở trên đài cao, trong mắt lóe lên một tia tinh quái cùng u oán.
- Tuy nói ta là tới bái tông cũng không phải là giả, nhưng cũng không cần phải nghiêm túc như vậy chứ? Lại còn nghiêm trang bàn về luận đạo!
Nàng lần này qua đây, bái tông chỉ là mượn cớ, mục đích thực sự chính là vì muốn nhìn thấy Lý Nhiên. Vậy mà hai người cho tới bây giờ cũng không hề có cơ hội đơn độc chung đụng.
- Hứ, ngược lại ta cứ muốn ở U La Điện chờ thêm một thời gian nữa, tóm lại là dù sao cũng sẽ có cơ hội.
- Bằng cảnh giới của ta bây giờ, âm xá khí độ bên trong Linh Châu đã phi thường dư thừa, tùy thời đều có thể giao cho...
Tần Như Yên gò má hơi nổi lên đỏ ửng.
- Thực sự là tiện nghi cho cái tên xấu xa này.
Lý Nhiên ngồi ở trên bồ đoàn, linh lực trong cơ thể theo đạo pháp mà lưu chuyển. Thanh Tâm Chú này xác thực thần kỳ.
Trong cơ thể hắn năng lượng pha tạp, Phật, Đạo, Ma, Long Khí, năng lượng nhiều loại tín ngưỡng cùng tồn tại trong một đan điền. Nếu không có Đoạt Thiên Công trấn áp, có Thiên Linh Cung trận chải vuốt từng sợi, chỉ sợ hắn cũng đã sớm bạo thể mà chết. Dù sao địa bàn thì lớn như vậy, các cổ năng lượng cũng đều là đỉnh cấp, tự nhiên sẽ không ai phục ai.
Nhưng lúc này dưới sự trấn an của Thái Thượng Thanh Tâm Chú, dĩ nhiên mơ hồ có tham vọng muốn tiến vào trạng thái dung hợp, trong quá trình này tạp chất không ngừng bị loại bỏ, có thể lượng thuần túy càng trở nên nhiều hơn.
Chỉ sợ rằng uy năng của Thanh Tâm Chú còn không quá đủ, không cách nào bắt bọn nó chân chính hòa làm một thể.
- Còn thiếu một chút...
Lý Nhiên cảm giác có chút đáng tiếc.
Trực giác nói cho hắn biết, nếu như vài cổ năng lượng này có thể thành công dung hợp, thực lực của hắn tuyệt đối có thể nâng cao một bước.
- Chờ.
- Thanh Tâm Chú thuộc về kinh điển đạo gia, giả sử ta phối hợp với bí pháp đạo gia, phóng đại hiệu quả thần chú mấy lần, có lẽ thật sự sẽ có cơ hội hợp nhất?
Lý Nhiên nhớ tới hắn đã từng thu được một cái Thần Thông. Đạo gia chân ngôn.
Còn đây là đạo gia vô thượng thần thông, là trước kia lúc lấy được hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống được thưởng cho.
Chân ngôn cùng sở hữu Cửu Tự, chia ra làm: Lâm, Binh, Đấu, Giả, Quản, Trận, Liệt, Tại, Trước. Mỗi một chữ đều ẩn chứa huyền bí không giống nhau.
‘Lâm’ tự quyết đồ sộ không thông, thành tựu bất bại kim thân.
‘Binh’ tự quyết cường hóa thần thông, càng chiến càng hăng.
‘Đấu’ tự quyết không nhìn vô căn cứ, ý chí như thép như sắt.
‘Giả’ tự quyết thì có thể kích hoạt nhục thân, khí huyết sinh sôi không ngừng.
Trước đây hắn chính là dựa vào Cửu Tự Chân Ngôn, vượt cấp chém giết Hợp Đạo Cảnh Âm Thi Đạo cao thủ.
Tuy rằng lấy cảnh giới trước mắt của Lý Nhiên, chỉ có thể miễn cưỡng niệm đến chữ ‘Trận’, ba đạo chân ngôn uy lực phía sau thì hoàn toàn không phát huy ra được.
- Không bằng cứ thử một chút xem sao.
Lý Nhiên hai tay hợp nhất, ngón trỏ cùng ngón cái đứng thẳng, ngón tay còn lại đè vào nhau.
- Giả!
Miệng phun Lôi Âm, uy năng Chân Ngôn nhộn nhạo lên, thần quang xán lạn xuyên qua thân thể mà ra.
Nhục thân trở nên thông thấu như ngọc, hầu như có thể nhìn thấy rõ cả xương cốt kinh lạc, sinh cơ bên trong cơ thể lưu chuyển sống động không thôi. Hắn trước tiên chuẩn bị cường hóa nhục thân, tránh cho năng lượng phát sinh xung đột làm phá vỡ đan điền.