"Ngon quá đấy Tiểu Hạ, khi nào chỉ chị nhé!" - Lục Linh
"Đồ ăn em nấu còn ngon hơn ở mấy nhà hàng 5 sao có tiếng mà anh từng ăn"- Phát La
"Đúng đấy ạ" - Tú Sâm
"Mọi người quá khen rồi ạ, em còn thiếu sót nhiều lắm ạ"
"Em thấy ăn cũng được thôi, chắc do mọi người đang đói nên thấy ngon hơn bình thường thôi. Có câu khi đói ăn nắm cơm muối mè thôi cũng ngon hơn cả sơn hào hải vị" - Bích Thủy
Mọi người xịt keo cứng ngắt, đạo diễn và những người còn lại bận ăn tối rồi nên để bọn họ tự mình giải quyết với nhau. Mộc Hạ có nấu dư một phần lớn cho mọi người trong tổ quay, tổ quay cũng chỉ vỏn vẹn 15 người nên dư sức. Ba con cá lớn, năm dĩa thịt, kèm 15 chén canh nhỏ. Ít nhưng no nha.
( Ủa nói gì vậy nhỏ kia ]
( Chị nhà tui mới rớt miếng thịt đang định bỏ vào miệng kìa....haha hài chết tôi ]
( Anh nhà tôi xịt keo cứng ngắt luôn ]
( Bé Tú cảm thấy khó chịu vô cùng ]
(Ê, hỏi thật nha. Bé Hạ có thù gì với nhỏ đó à, sao làm gì cũng ngấm ngầm nhắm vào ẻm vậy? )
( Bé nó hiền quá nên bắt nạt ấy ]
( Không có bối cảnh là thiệt thòi lắm ]
( Đến chịu, ai binh nổi nhỏ đó thì binh đi ]
( Bé nhà tao nói đúng mà, đói mới ngon thôi. Chơ làm gì tân bốc dữ vậy? )
(Bạn nói gì vậy? Đã nấu cho ăn rồi còn không biết ơn, ngon thì kêu bé nước của bạn vào mà nấu. Được cái hay đánh giá người khác mà có cái việc nấu ăn cũng không biết nấu. Nhục dùm ]
( Nhìn ngon quá, tui cũng muốn ăn )
(Mấy món đơn giản này, ai nấu không được? ]
(Anh nhà tôi kén ăn, kén chọn, khó chiều mà ăn ngon lành này cũng đủ biết nó ngon như nào rồi.)
(Vì đói gì chứ, anh nhà có đói mà đồ ăn dở là ảnh nhịn luôn á ]
( Vốn con người ảnh thẳng tính đó giờ mà ]
Để đánh gãy bầu không khí này, Mộc Hạ xua tay cười trừ. Cậu coi như chưa nghe thấy gì mà tiếp tục mời mọi người dùng bữa. Xong được bữa tối, Mộc Hạ và mọi người làm vệ sinh sau đó đi ngủ. Mai bọn họ sẽ bốc thăm lại lần nữa để trải nghiệm công việc của nhau.
Thời gian tích tắc trôi, rất nhanh mặt trời đã lên. Như thói quen Mộc Hạ vẫn dậy sớm chạy bộ, đến giờ cậu quay về nhà sau đó tắm rửa thay đồ. Vì hôm qua được ông bà cho bình mức nên sáng này cậu làm bánh mỳ phớt mức cho mọi người ăn.
Đã tự lập thì chỉ có mà tự làm bánh thôi, mùi thơm cứ thế bay bổng khắp nơi. Mộc Hạ làm sao mà hết luôn hộp mức, mọi người bị mùi thơm kéo dậy. Bữa sáng hôm nay rất đơn giản, bánh mì ăn với mức trái cây và sữa trái cây.
Sữa này là của anh Phát La đem về hôm qua.
Mộc Hạ chế biến khi đã có sự cho phép của anh tối qua, nên không có cớ gì mà có người đổ tội cho cậu là tự tiện động vào đồ người khác được.
"Mọi người buổi sáng tốt lành"
"Tiểu Hạ, sớm hả...Mùi thơm quá đi" -Lục Linh
"Em dậy sớm thật đấy, có làm sữa trái cây cho anh không đấy nhóc"-Phát La
"có ạ, em để trên bàn rồi đây"
"Em chào mọi người, wow.. nhìn ngon quá. Hình chú gấu dễ thương quá chừng"-Tú Sâm
"Sáng hôm nay chỉ có vậy thôi sao"
Bích Thủy bỉu môi không hài lòng, Phát La đầu nổi ngã tư đường. Lục Linh phải khuyên ngăn cái con người mot hỗn chỉ biết nói sự thật này lại cả om sòm mất. Mộc Hạ vẫn như cũ chỉ biết cười trừ, cậu không phải sợ mà là ngại dính vào phiền phức có được không.
Vẫn như cũ, đạo diễn là 14 gương mặt thân quen còn lại vừa gặm bánh mì uống sữa trái cây, vừa hóng drama như trên phim. Quá kịch tính nha..
Bốc thăm lần nữa, lần này Mộc Hạ được phân công đi làm gốm. Lục Linh lấy sữa, Phát La câu cá, Tú Sâm gặt lúa,
Bích Thủy cấy mạ. Tú Sâm vẻ mặt nhân sinh còn gì luyến tiếc nữa không mà nhìn tờ giấy trên tay mình. Chúa tể hậu đậu như bé nó không có cách nào tránh những vật nguy hiểm như này được à.
[ Haha, mới sáng mà cười sảng ]
[ Hôm qua chị nào bình luận thử để bé nó gặt lúa ra đây mà xem haha. ]
( Thấy tội bé nó ghê á bây haha ]
( Thôi thì chúc bé mau mắn ]