Ốn định việc làm, bọn họ bắt đầu học cách buôn bán. Nhưng quả thật dù bọn họ có đẹp như nào nhưng việc buôn bán cũng không dễ gì, bọn họ đẹp thì cũng cần phải có thêm kỹ năng ăn nói nữa thì người ta mới mua cho chứ.
Lục Linh và Tú Sâm là hai con người vượt qua ải nhanh nhất, chỉ còn lại ba người kia. Mộc Hạ được nhận vào một sạp bán trái cây của hai mẹ con mồ côi cha. Nghe chị kể chuyên cuộc đời mình mà cậu không khỏi xót xa.
"Cha thằng bé Lâm mất do một trận bão lớn khi trên đường trở về nhà sau một thời vụ đánh cá, lúc trước nhà chị bán cá nhưng từ sau vụ đó mới chuyển qua bán hoa quả. Chị biết tin anh nhà mất là khi đang nằm trong phòng sanh, ảnh hứa sẽ về với hai mẹ con. Nên thay vì chờ sóng yên biển lặng, mặc kệ mọi người khuyên ngăn ảnh đã quay đầu thuyền, nổ máy quay về vì lo lắng cho sự an toàn của hai mẹ con. Vì lời hứa và vì tình yêu dành cho vợ con mình mà chị mất chồng, con chị mất cha. Chị đã mất anh ấy mãi mãi, người đàn ông mà chị yêu nhất trên cõi đời này chỉ sau ba mình. Chị đã tự trách bản thân rất nhiều, chị nhiều đêm thao thức ước với ông trời thà rằng ảnh không yêu con mà còn sống còn hơn vì yêu con mà chết. Nhiều lần chị cũng muốn đi theo ảnh lắm nhưng nghĩ đến cái Lâm chị đành ngậm ngùi chôn dấu nỗi đau này mà tiếp tục sống vì kết tinh tình yêu của hai vợ chồng. Giờ nhà nghèo quá, con nhỏ đã đến tuổi đến trường mà không đủ tiền cho nó đi học như bao nhà khác, chị biết nó buồn lắm nhưng chị không có tiền. Đời ba mẹ nó đã khổ cực rồi, bây giờ còn kéo theo cả nó. Sau này chị mất thì nó phải làm sao đây, chị cũng đang mắc bệnh nặng. Không có tiền ăn nên không chữa. Giờ chị chỉ ước con mình được đi học như bao người, biết được cái chữ còn hơn không biết gì"
"Chị đừng lo, người tốt sẽ gặp được điềm lành. Em sẽ giúp Lâm được đi học, chị tin em nhé."
Mộc Hạ xoa đầu Lâm, cậu an ủi cậu bé cũng như mẹ bé. Chua xót làm sao khi chị vừa kể vừa khóc không ngừng, có lẽ chị đã chịu đựng và dồn nén nỗi đau này bao nhiêu năm mà một mình. Nghe cậu nói vậy chỉ cũng nhẹ giọng, đôi mắt còn ướt đẫm nhìn đứa con trai của mình mà nói với cậu.
" Ừm, chị tin em. Cảm ơn em"
Nghe xong câu chuyện khán giả cũng bồi hồi, cmt lập tức bùng nổi trên sóng...
( Tội quá... ]
( Sao trên đời này lại có nhiều người bất hạnh như vậy được)
( Ai biết địa chỉ không, tôi muốn giúp bé ấy được đi học)
( Tôi sẽ quyên góp quần áo cho bé]
( Ông trời thật biết trêu đùa con người mà, yêu nhau thật lòng thì âm dương cách biệt. Tình yêu giả dối thì để hai người đó sống đến đầu bạc răng long ]