Xuyên Chứng Chỉ Thanh Xuân

Chương 372

Bích Thủy tới trễ thấy mọi người đã phân xong, liền như thói quen kiêu ngạo đi tới cầm lấy micro. Nhưng lần này

Tú Sâm đã lên tiếng, sau bao ngày nể nang cái con người ích kỷ này.

"Tụi em phân xong hết rồi, chị hôm nay kéo đàn. Còn việc hát là của anh Hạ"-Tú Sâm

"Nhưng...mấy ngày nay là chị hát chính cơ mà, sao lại đổi. Không lẽ cậu ta nói gì với mọi người rồi à. Đúng là rắn độc mà, sao cậu có thể vì ghét tôi mà làm ra cái trò nói xấu sau lưng để ly gián như vậy được."-Bích Thủy

"Em ấy không làm gì cả, em ấy thậm trí còn chả nói gì em sau hàng loạt hành động nhắm đến em ấy từ lúc vào chương trình tới giờ" -Lục Linh

"Phân công là do tôi làm, nếu cô không muốn thì có thể làm khán giả. Tụi này không cần cái giọng hát như bò rống và một bộ não không biết tiếp thu ý kiến của cô"-Phát La

"Mấy người được lắm, thật quá đáng. Mấy người tự lo đi, kiêu ngạo cái gì chứ chỉ là một thằng trai bao thôi mà"-

Bích Thủy

Mộc Hạ ba chấm đứng hình nhìn Bích Thủy, ê ý là đã nói rồi ấy. Cậu không phải người kia được không, sao cứ lôi chuyện người này áp đặt lên cậu vậy. Đã ai làm cái gì đâu, đã chạm vào đâu. Mộc Hạ oan ức lắm mà không nói được.

Bích Thủy thấy thái độ của bọn họ đối với mình ngày càng tệ liền chột dạ rời khỏi, buổi diễn cũng không vì thế mà dừng lại. Không ngoài dự đoán mùa 1 của Tự Lập kết thúc vô cùng thành công với màn biểu diễn quá xuất sắc của bốn người bọn họ.

Ngay tối đó sau khi giao lưu, ký tên với các fan hâm mộ mọi người trở về khách sạn đã được tổ đạo diễn chuẩn bị trước. Bọn họ sửa soạn xong cũng cùng nhau ngồi ăn một bữa cơm và chụp một tâm ảnh tri ân.

Kết thúc ba tuần làm việc vất vả, Mộc Hạ ngay sau khi về nhà liền ngủ một giấc từ sáng đến tối. Thấy con/ em mình mệt mỏi, cả nhà cũng nấu cho cậu mấy món ăn để tẩm bổ. Mộc Hạ cũng vui vẻ chia sẻ lên trang cá nhân của mình, cậu đăng ở acc chính. Dò la điện thoại trả lời tin nhắn đã bị bỏ quên xong cũng vui vẻ ăn cơm.

Bên này, Hàn Phong mới đi tiệc về. Trên người hắn nồng nặc mùi rượu, còn có việc hắn bị chuốc thuốc. Nhưng xui cho cả lò nhà con ả đó, hắn chẳng dính bẫy. Nhìn ngắm ảnh người thương, hắn tự mình xử lý hiện trường vụ án phía dưới.



"Nhớ em quá"

Hàn Phong mệt lả ngủ thiếp đi, hắn còn không quên hỏi hăng và chút bé yêu của hắn của ngon. Đúng là một kẻ kỳ lạ mà.


Tít tít, tiếng chuông báo thức vang lên. Mộc Hạ trong cơn mơ màng nhanh chóng với tay tắt đồng hồ. Cậu uể oải nằm thêm chút nữa, sau mới mò tay tìm điện thoại. Từ phía công ty chủ quản gửi tới kịch bản phim nào đó, nhưng

Mộc Hạ không hứng thú nên định từ chối. Ai ngờ đọc đến cái tên nhà tài trợ cậu liền vui vẻ bật hẳn dậy, tỉnh cả ngủ để nhắn tin.

:"Em đóng phim này không, để anh đánh tiếng với đạo diễn một tiếng"

:" Dạ có ạ, anh đồng ý giúp em."

:"Okay"

Chủ quản offline, Mộc Hạ cũng không ngủ lại được vì sự vui vẻ đến bất chợt này. Đã dậy rồi thì cậu đi vệ sinh cá nhân rồi xuống ăn sáng với cả nhà. Trên bàn ăn.

"À, bé con"-Hải Đường

"Có chuyện gì ạ?"


"Mẹ định hỏi sao con không ra album ca nhạc"-Hải Đường

"Ừm, ba cũng thắc mắc, dù gì con cũng mắt được mấy tháng rồi"-Bắc Hải



"Chị thấy người ta ra mắt xong cái là chuẩn bị ra album liền luôn á"-Thảo Anh

"Em...em quên luôn vụ đó, em cũng bận mà nên đâu có nhiều thời gian để đi thu âm đâu ạ"

"Vậy chiều nay em rảnh không? Anh dẫn em tới công ty để thu âm. Mà chủ quản bên em không nhắc em à, còn việc em chưa có trợ lý cá nhân nữa. Anh nói rồi, cái công ty rách đó em hủy hợp đồng đi. Anh đền cho em, về công ty nhà cho anh an tâm"-Trí Khanh

"Không mà, vụ album ảnh có nhắc em mà em kỳ kèo mãi. Còn vụ trợ lý cá nhân em chưa tìm được ai nên thôi ạ"

"Để mẹ tìm cho, mẹ quen nhiều người trong giới giải trí lắm"-Hải Đường

"Con chưa vội ạ, với có trợ lý nhiều cái cũng khó giấu lắm ạ"

"Đến chịu với con, con tính để cả cộng đồng mạng như cả nhà mình mấy năm trước à"- Bắc Hải

"Hì...chắc không có lộ đâu ạ"

"Còn cười được, chắc mới chịu đấy. Chắc của em khó lắm, chơ chị thấy cái ngành nào em cũng chọt một ít người quen rồi đấy"-Thảo Anh

"Thà em quen mấy người bình thường một chút cũng được, đây ai lại quen toàn chuỗi đứng đầu của các ngành không? Thử hỏi có ai không sốc chết" -Trí Khanh

"Đâu có đâu ạ, em quen 'ít' mà. Em chưa làm gì cao siêu mà"

"Đợi con / em làm gì cao siêu chắc cái lớp trẻ hay lớp già khỏi kiếm cơm luôn á"

Cả nhà lập tức đồng thanh đáp lời đứa con/ em trai yêu quý, cậu không biết nói gì hơn. Mộc Hạ cười ngốc tiếp tục đối chủ đề, không đổi được thì cậu im lặng là vàng mà ăn bữa sáng.
Bình Luận (0)
Comment