Xuyên Đến 80 Làm Mẹ Kế (Dịch Full)

Chương 51

Chương 51 Chương 51Chương 51

"Đúng rồi, cám ơn cô giáo Lý đã nhắc nhở tôi." Tần Thi nhẹ nhàng cười nhìn Lý Thiên Thiên, nói: "Không phải cô giáo Lý đây đang dạy môn Tiếng Anh năm 3 và 4 sao? Đứa nhỏ nhà tôi hẳn là do cô dẫn dắt nhỉ? Cô để thằng bé đứng ở ngoài hành lang cả buổi vậy sao? Không gọi nó về để nghe giảng à?"

"Cô giáo Lý à, cho dù đứa nhỏ có bị phạt đứng thì cô cũng nên gọi bọn chúng trở lại phòng học chứ, vừa đứng ngoài hành lang vừa nghe giảng sao?" Tần Thi khẽ nhíu mày: "Để bọn nhỏ đứng ở bên ngoài rồi bỏ lỡ tiết học là điều không nên."

Lý Thiên Thiên nghe Tần Thi coi lời nói của mình không ra gì, lập tức giận sôi máu. Nhưng cô ta lại không thể làm gì khác, dù sao cũng là do bản thân cô ta không nhịn được mà xông lên bắt chuyện với 'con ả trước.

Lý Thiên Thiên áp trận lửa giận trong lòng xuống, gượng gạo nói: 'Là do tôi không đúng, tôi vốn nghĩ chủ nhiệm đã ban phạt như vậy, tôi không nên để cô ấy bị mất mặt mũi..."

Vẻ mặt Tần Thi nghiêm túc hẳn lên: "Cô nói vậy là không đúng rồi, cô trên danh nghĩa là giáo viên, quan trọng nhất chính là giáo dục bọn nhỏ. Dùng cách xử phạt về thể xác đã là không đúng rồi, việc cô gọi bọn nhỏ trở về thì có gì là sai hả?"

"Sợ chủ nhiệm ban mất mặt sao? Cô ta là ai nào? Mặt mũi lớn đến vậy à?" Tần Thi nhìn về phía Lý Thiên Thiên, ánh mắt cực kỳ khó hiểu: "Cô đây là đang đi dạy học và giáo dục học sinh, chứ không phải là đi đấu trí, sao lại phải nghĩ nhiều như vậy làm gì? Huống hồ gì chủ nhiệm ban các cô cũng không phải loại người bụng dạ hẹp hòi?"

Lý Thiên Thiên thoáng nhìn ánh mắt Tần Thi, cô ta liền nắm chặt tay, tức giận đáp trả: 'Lời này của cô là có ý gì vậy hả?"

Còn bắt đầu lên giọng dạy dỗ cô ta sao? Cho rằng mình là ai chứ?

Lý Thiên Thiên đang không thể khống chế được cơn tức giận trong lòng mình, nét tươi cười trên mặt cũng dần biến mất.

Tần Thi lại hận rèn sắt không thành thép, cô nhìn về phía Lý Thiên Thiên, nói: "Tôi đang nói lời tri kỷ đấy, tôi đây không được phép nhắc nhở cô hay sao?"

Lý Thiên Thiên khó thở, thâm nghĩ ai mà thèm làm tri kỷ với 'con ả' chứ! Muốn 'con ả' nhắc nhở sao? Đừng có mà nằm mơi

Tần Thi nhìn nét mặt Lý Thiên Thiên có hơi khó coi, trong lòng vui vẻ cực kỳ.

Ai bảo cô ta không có việc gì hay sao mà còn quay lại nhắc nhở côi!

Cố ý lại đây nói những lời này, còn không phải là đang muốn chê cười cô hay sao? Hoặc là đang muốn đổ thêm dầu vào lửa để cô về nhà trừng phạt đứa nhỏ hả? Có muốn mắng chửi hay dùng lời độc địa thì cũng phải khéo léo một chút chứ! Đúng là đẳng cấp thấp hèn mài

Như vậy xem ra cô ta có xuyên không thì tuổi tác vẫn như một đứa con nít vậy, hành động vẫn rất ấu trĩ.

Tần Thi làm ra bộ dạng thất vọng, thở dài nói: "Tôi có lòng tốt nhắc nhở cô, cô lại không thèm cảm kích. Thôi thôi bỏ đi, bỏ đi, tôi đi trước đây, cô cứ tuỳ ý ở đây làm gì thì làm đi ha."

Dứt lời, Tần Thi liền xoay người đi đến trường Tiểu học.

Lý Thiên Thiên nhìn bóng dáng của cô, hít thở sâu một hơi, giơ tay lên vỗ vỗ vào ngực mình, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tần Thi... con ả này!"

Người này rốt cuộc là ai vậy chứ! Chuyên môn tới đây ám khí cô ta hoài thết

Lý Thiên Thiên hai tay ôm chồng sách, nổi giận đùng đùng đi về phía toà nhà văn phòng. Cô ta dạy liên tục 3 tiết, mệt đến mức không chịu nổi, muốn nhanh chóng trở vê nhà để nghỉ ngơi.

Tần Thi đi vào trường Tiểu học, biểu cảm trên mặt từ từ nghiêm túc lại, đi thật nhanh đến phòng học của Cố Thanh Hải.

Cố Thanh Hải không phải là đứa nhỏ thích gây chuyện, có thể đánh nhau thành ra như vậy, chắc hẳn là có chuyện gì ẩn giấu đằng sau đó rồi!

Chờ đến khi đi hỏi được ra cho rõ, cô phải đi tìm chủ nhiệm ban của Cố Thanh Hải để nói chuyện mới được.
Bình Luận (0)
Comment