Buổi tối.
Cố Sư Sư đúng giờ tan tầm, liền ngồi xe của Tư Nhất trở về biệt thự.
Vừa đến đại sảnh, liền phát hiện hôm nay còn tĩnh lặng hơn mọi khi.
Qua 7 giờ, liền không có người dám ở biệt thự tùy tiện đi lại, hoặc là lớn tiếng ồn ào.
Cố Sư Sư lại không rối rắm, cô không thể chờ đợi được nữa xông vào nhà ăn nhỏ, liền chuẩn bị ăn bữa tối!
Buổi trưa tuy rằng có thêm một phần cơm hộp, nhưng vẫn chưa đủ cho các cô gái ở phòng vẽ tranh.
Cuối cùng cô chỉ đáng thương hề hề mà ăn được một miếng bít tết nhỏ, chỉ nạp phí nửa giờ!
【Giới hạn sinh mệnh: 46 giờ 23 phút 13 giây. 】
Từ 6 giờ tối hôm qua, cho tới 6 giờ tối hôm nay, trực tiếp tiêu hao một ngày sinh mệnh!
Cố Sư Sư đau khổ mà ôm bụng.
Nhưng mà, đầu bếp đại thúc hôm nay thế nhưng không ở, ngược lại là một người hầu gái có chút quen mặt đang chờ.
“Cố tiểu thư, Hoắc tiên sinh còn chưa dùng cơm, có thể phiền cô giúp đưa lên không?”
Cô hầu gái này thần sắc có chút lo âu, thậm chí chắp tay trước ngực mà khẩn cầu.
“Ngài là vị hôn thê của tiên sinh, đi đưa cơm, nhất định càng có thể làm tiên sinh vui vẻ.”
Cố Sư Sư mặt lộ vẻ ưu sầu.
Khi Hoắc Tư Thận khí áp thấp, ai cũng không dám chọc hắn.
Hôm nay cô thô tâm đại ý nắm tay hắn, hại hắn tâm tình không tốt sao?
Đến cả cơm cũng không ăn? Hầu gái sợ hãi như vậy, chẳng lẽ hắn về đến nhà đã nổi giận?
Cố Sư Sư càng nghĩ, liền càng cảm thấy đây là lỗi của cô!
“Được, tôi đi đưa!”
Đồ ăn trên bàn, đã sớm chuẩn bị xong.
Có đĩa đồ ăn nhỏ và cơm, cộng thêm một ly sữa bò ướp lạnh.
Cố Sư Sư cầm lấy khay sứ xương, liền sảng khoái mà lên lầu.
Nhưng khi cách cửa phòng chỉ còn một bước, mí mắt cô lại chợt giật một cái!
Nâng chân lên, cứng đờ mà dừng lại giữa không trung.
Khoan đã!
Sao cô lại nhớ là trong tiểu thuyết, đại lão không uống sữa bò lạnh?
Tựa hồ là có cái gì bóng ma tuổi thơ?
Trong tiểu thuyết từng viết, vị hôn thê cũ muốn lấy lòng hắn, mang cho hắn một lần sữa bò ngủ ngon, kết quả đã bị hắn nổi giận, dùng sữa bò lạnh dội từ đầu đến chân, thê thê thảm thảm mà bị mắng đi!
Sau gáy Cố Sư Sư nổi da gà, lập tức dựng lên!
Cô một tay cầm khay đồ ăn, một tay đỡ lan can chạm khắc bên cạnh.
Cứng đờ mà quay đầu lại.
“Cái kia……”
Cô vừa định tìm hầu gái hỏi cho rõ, thì phát hiện dưới lầu trống không!
“Người đâu!?”
Cố Sư Sư há hốc mồm.
Khuôn mặt của cô hầu gái kia, tức khắc lóe qua trong đầu cô.
Đột nhiên, sau lưng cô liền một trận lạnh lẽo!
Cô trước kia đã gặp hầu gái này……
Hầu gái trong biệt thự, từ trước đến nay có khu vực công việc, thời gian giao ban nghiêm ngặt.
Nhưng hầu gái này, lại không phải trong phạm vi nhà ăn!
Cố Sư Sư cẩn thận nhớ lại, rốt cuộc một khuôn mặt mơ hồ, trùng hợp với cô hầu gái này!
Đây là cái người hầu gái lúc ấy bị nguyên chủ mua được, rồi lại bán đứng cô!?
“Tê……”
Cố Sư Sư nhe răng.
Đây là người xấu?
Cố ý làm cô đưa cho Hoắc Tư Thận sữa bò có bóng ma tâm lý, sau đó bị hắn chán ghét sao?
Bởi vì chuyện tủ quần áo không có bại lộ, cho rằng cô còn không biết chuyện bị bán đứng à?!
“Không được, phải rút lui!”
Cơm này không thể đưa, có bẫy rập!
Cố Sư Sư vội vàng xoay người.
Nhưng ai ngờ, tầng hai thế nhưng kẽo kẹt một tiếng, một cánh cửa phòng đối diện cô liền mở ra.
“Em đang ồn ào cái gì?”
Giọng nói khàn khàn, có chút không kiên nhẫn mà vang lên.
Cố Sư Sư quay đầu lại, chỉ thấy dáng người cao dài Hoắc Tư Thận, đang khoác một chiếc áo ngủ màu xám nhạt nửa mở, hiếm thấy thần sắc lười biếng mà nhíu mày đứng ở cửa.
Tay phải hắn, đang nắm một ly rượu vang đỏ.
Ánh mắt lạnh lùng, liếc nhìn Cố Sư Sư đang bước trên cầu thang.
Ánh mắt hơi tối, chậm rãi dừng lại ở khay đồ ăn trong tay cô, sau đó nhìn tới ly sữa bò.
Tay Cố Sư Sư run lên, thiếu chút nữa liền làm đổ ly sữa bò xuống đất!
“Ha ha ha ha…… Ngủ ngon a, Hoắc tiên sinh……”
“Em…… Đang muốn ăn cơm tối…… Đây là cơm tối của em, đúng vậy!”
Cô một tay run rẩy, chỉ chỉ ly sữa bò trên khay.
Hoắc Tư Thận hơi hơi nhướng mày.
Cố Sư Sư nuốt nước miếng.
Đại lão không tin lời cô nói sao?
Chẳng lẽ đã không vui?
Cô khẽ cắn môi, cầm lấy ly sữa bò trên khay, tức khắc ừng ực ừng ực, một hơi uống hết xuống!
Chỉ có hủy thi diệt tích mới được!
Mà rất nhanh, một câu làm cô trở về thiên đường, giọng nói từ tính, cũng vang lên.
“Trở về phòng đi.”
Hoắc Tư Thận nửa nhíu mày.
Hai tròng mắt đen nhánh, nhìn một vòng bọt sữa bò trắng như tuyết ở khóe miệng cô gái, đọng lại một lúc.
“Đừng ăn cái gì trên hành lang, dơ.”
Cố Sư Sư tức khắc thở phào một hơi.
“Vâng vâng, vậy em về phòng ngay!”
Thoát chết một kiếp, hình như cũng không chọc đại lão tức giận?
Oh yeah!
“Lát nữa em cũng lấy một phần bữa tối cho anh~”
Mắt đen của Hoắc Tư Thận ngẩn ra một chút.
Xoay người, lại dừng lại.
“…… Không cần. Tôi đã dùng ở công ty rồi.”
Cố Sư Sư a một tiếng.
Gian kế!
Chuyện đưa cơm gì đó, quả nhiên chính là gian kế của hầu gái kia!
May mắn, cô đọc tiểu thuyết còn tính nghiêm túc, còn nhớ rõ chi tiết, không trúng chiêu này!
“Khoan đã.”
Hoắc Tư Thận thế nhưng vẫn còn dừng ở cửa.
“Dạ?”
Cố Sư Sư nâng khay đồ ăn ngẩng đầu.
Rất nhanh, cô liền nhìn thấy người đàn ông vào nhà, sau đó cầm một bộ tây trang dị thường quen mắt, lại thong thả đi ra ngoài.
Rầm một cái.
Bộ tây trang liền từ trên trời giáng xuống, bay đến nửa bên vai cô.
“Vứt đi!”
Là bộ tây trang ngày đó cô từng khoác, lại trả về, kết quả hắn không cần sao?
Sau đó hắn ngủ, cô khoác nó lên người hắn…… Bây giờ, lại muốn vứt sao?
【Đinh! Nhận được chồng tặng: Tây trang cao cấp thủ công đặt làm ở Mỹ ( màu đen ) *1, giá gốc 120,475 tệ, đã bị hư hại, giá trị second-hand tương đương 2394 tệ.】
【 Giới hạn sinh mệnh: 4 ngày 11 giờ. 】
“Phanh ——”
Cửa lại lần nữa đóng lại.
Cố Sư Sư: “!”
Nửa giây sau, Cố Sư Sư ôm mặt, thấp giọng thét chói tai: “Đại lão kiêu ngạo lại ngang bướng, đáng yêu quá!”
Lại thêm máu cho cô!
Cô tay trái ôm lấy bộ tây trang của đàn ông, tay phải bưng khay, trên mặt lộ ra nụ cười vui sướng giống như chuột trộm được dầu.
Lại nạp phí!
“A, quần áo này…… Thật thơm!”
Bảo bối lớn này, làm cho thanh máu hai ngày tuổi thọ của cô, bất ngờ tăng gấp đôi!
Cố Sư Sư thiếu chút nữa muốn đem mặt mình vùi vào bộ tây trang!
Nhưng cô kiểm tra một chút quần áo, rất nhanh liền đau lòng vô cùng mà nhìn về phía tay áo.
‘Sao nút áo lại rơi ra thế nhỉ? Sớm biết vậy, ngày hôm trước tôi đã phải lấy kim chỉ, cẩn thận khâu lại rồi.’
Bây giờ bị hư hại, giảm giá đi nhiều.
Nếu vá nút thắt lại, thì được lên bao nhiêu tiền? Nói không chừng, thanh máu liền trực tiếp thêm đầy năm ngày!
Đau lòng vì bỏ lỡ cơ hội tốt a!
Sớm biết rằng đại lão hoàn toàn từ bỏ, giao cho cô xử lý, hệ thống còn phán định cô là được tặng……
Ngày hôm qua cô liền phải mang nó đi giặt, thật tốt ủi phẳng, làm cho đến một nếp nhăn cũng không có!
Chi nhiều tiền hơn nữa, đều không có vấn đề gì!
“Về sau, tôi muốn càng dùng tâm mà đối đãi mỗi đồ vật của đại lão!”
Cố Sư Sư không khỏi lẩm bẩm một câu.
Ôm đồ vật cô liền trở về phòng, vừa ăn cơm, vừa ghi chép trong cuốn sổ nhỏ tùy thân.
Nguyên tắc một: Không chọc đại lão tức giận, dỗ hắn vui vẻ.
Nguyên tắc hai: Trân trọng đồ vật của đại lão, giống như trân trọng sinh mệnh của chính mình!
Cô viết xong, liền nhanh chóng giống như một con chuột hamster nhỏ ăn cơm.
Đem đồ ăn trên khay, đều ăn đến sạch sẽ.
Ăn xong, cô liền nhảy ra hệ thống nhìn một chút.
【 Nam chủ nhân sủng ái: lv1, cách lv2 tiến độ thăng cấp 20%
Người khác tán thành: lv1, cách lv2 tiến độ thăng cấp 50%; 】
Hai chỉ tiêu phu nhân hào môn này, thế nhưng bất tri bất giác đã tăng tiến độ?
Cố Sư Sư híp mắt, lại tập trung nhìn vào, liền phát hiện còn có một hàng ghi chú chi tiết.
“Sao, hôm nay tôi thế nhưng nhận được ba lần hảo cảm của Hoắc Tư Thận? Lần lượt vào sáng trưa tối…… Đây chẳng phải là số lần hôm nay tôi gặp mặt đại lão sao?”
Là sao vậy?
Đại lão rõ ràng đều đang mắng cô mà? Càng mắng cô, càng tăng độ hảo cảm?
Hắn kiêu ngạo như vậy sao!
“Người khác tán thành, nhận được hảo cảm của Lăng Tiểu Mỹ, cửa hàng trưởng Lưu Lị, còn có ba cô gái khác ở phòng vẽ tranh.”
“Bởi vì giúp Tiểu Mỹ giải vây, buổi trưa chia sẻ cơm trưa, hay là bởi vì cô vẽ tranh thuyết phục mọi người?”
Lần này thu hoạch 5 cá nhân hảo cảm, cách lv2 còn kém 50% tiến độ.
Như vậy suy tính, ít nhất còn muốn lại nhận được 5 cá nhân hảo cảm……
Cố Sư Sư đưa tay vuốt cằm, “Chẳng lẽ muốn đi chinh phục đồng nghiệp khác ở phòng vẽ tranh, hoặc là học sinh? Còn có hầu gái trong biệt thự?”
Nghĩ tới nghĩ lui, hình như cũng không có người được chọn nào tốt hơn.
Còn có hầu gái vừa rồi kia, cô muốn tìm cơ hội làm rõ rốt cuộc là sao vậy!
Cô rối rắm một chút.
Nhưng lại bất ngờ một tiếng giòn vang.
【 Đinh! Hệ thống kiểm tra đo lường đến ký chủ có khả năng hội họa cùng với giám định và thưởng thức cao cấp! 】
【 Hệ thống sẽ tiến hành thăng cấp sau năm phút……】
Cố Sư Sư trừng mắt.
Mà khi buổi hoàng hôn buông xuống, trong một góc biệt thự, một bóng người đang lặng lẽ gọi điện thoại.
Rất nhanh, một giọng nói kinh ngạc liền từ cuộc trò chuyện truyền ra tới.
“Cái gì!? Cô không đưa lên, chính mình liền đem sữa bò uống? Cô còn ăn tất cả đồ ăn!?”
“Chẳng lẽ cô phát hiện ngươi có vấn đề?”
“Không phát hiện? Vậy cô là quỷ chết đói đầu thai, mấy trăm năm cũng chưa ăn qua đồ vật à!?”