Chương 248:
Chương 248:Chương 248:
Đội trưởng Mã - Mã Liễu Yên - căn cứ Liên bang - trận chiến Hoang Nguyên - đất sạch...
Xem ra chuỗi tin tức khá đầy đủ, chỉ có điều chàng thanh niên này thực sự giống như thằng ngốc.
"Đi thôi, không liên quan đến chúng ta, chúng ta về sửa rô bốt thôi!"
Hai người mang theo con rô bốt hỏng mua về, cùng với sự mong đợi về cuộc cá cược, trở về nhà.
Khi về đến nhà thì đã là buổi chiều.
Thẩm Quả Quả không có hứng nấu cơm, đầu óc chỉ toàn nghĩ đến cuộc cá cược với Đại đầu bếp Lý.
Hoắc Đào rót một cốc nước, đưa đến tay cô,'Em cứ nghĩ chuyện của em, để anh làm chút đồ ăn."
"Hả? Anh nói làm gì cơ?"
"Thì làm canh tiết thỏ thôi, hôm nọ thấy em làm, anh cũng học được rồi."
"Giỏi ghê."
Chồng mình muốn nấu cơm, đương nhiên phải ủng hộ rồi!
Để Hoắc Đào bê con rô bốt mới mua về đặt ở sân, rồi bê cả con rô bốt trong nhà cùng cả chậu ra ngoài.
Cô hít một hơi thật sâu, lấy dụng cụ ra, bê cái ghế đẩu nhỏ, bắt đầu làm việc.
Cô cũng thực sự cần ở một mình một lát, để đầu óc trống rỗng.
Đầu tiên là vệ sinh sạch sẽ con rô bốt mới mua về, tháo rời những bộ phận còn dùng được.
Vỏ sắt, dây điện, máy móc, linh kiện, bộ điều khiển, đều tháo rời ra chất thành đống trên mặt đất. Sau đó vén tấm vải che trên cái chậu lớn, để lộ con rô bốt cô nhặt được.
"Chờ lâu rồi nhỉ, lại đây, để mẹ xem nào."
œ?
Không đúng rồi!
Sao cô lại muốn làm mẹ của thứ này chứ?
Thẩm Quả Quả lập tức sửa miệng,'Lại đây, để dì xem nào."
Đầu tiên là tháo dây kết nối trên cục pin ra, tránh trường hợp vô tình bị điện giật, mặc dù cục pin này khả năng cao là hết điện rồi.
Sau đó xử lý phần cổ.
Cắt bỏ hết những đoạn dây điện bị đứt hẳn, lột vỏ dây điện để lộ ra sợi đồng bên trong, xoắn lại với nhau.
Tìm miếng nhựa mềm cũ nhặt được từ bãi rác, đặt lên lửa để nung chảy.
Dùng đũa khuấy vài cái, cẩn thận bọc sợi đồng lại, thổi vài hơi để làm nguội nhanh.
Không còn cách nào khác, đến giờ cô vẫn chưa tìm được băng keo điện, chỉ có thể dùng cách vụng về này thôi.
Còn phần vỏ sắt bên ngoài, đợi sửa xong hết rồi lắp vào sau.
"Ừm... tài nghệ vẫn còn!"
Tiếp theo là cánh tay phải và lồng ngực bên phải của rô bốt, cái này dễ làm, chỉ cần lấy bộ phận của con rô bốt mới mua về lắp vào là được.
Phần khó làm nhất là màn hình hiển thị ở ngực.
Cô từng chút một cạy màn hình vỡ ra.
"Đặt tên cho cậu cái đã, để tôi nghĩ xem nào..."
Cũng giống như hồi nhỏ chơi búp bê Barbie, lúc nào cũng phải tự nói một mình vài câu mới thấy vui.
Cô rất muốn sửa con rô bốt này, nhưng nói thật lòng thì cô không có tự tin. Ai mà ngờ được, một người như cô, chỉ biết sửa bóng đèn, lắp dây điện, sửa máy tính, lại có một ngày được sửa rô bốt.
Tháo màn hình lớn của con rô bốt mới mua ra, nhưng không hiểu sao, khi lắp vào con rô bốt của mình thì lại không lắp được, kích thước thì giống nhau, nhưng số lượng dây điện lại khác nhau.
"Thôi bỏ đi! Nếu không được thì để màn hình lớn này làm đồ trang trí vậy, dù sao mày cũng không còn làm việc cho chính phủ nữa rồi."
Thẩm Quả Quả lắp hết những dây điện có thể lắp, những dây không lắp được thì bọc đầu dây lại rồi nhét vào trong lông ngực.
Phiền phức nhất là vẫn còn thiếu một chân phải.
Phần thân dưới mới mua về đã nát bét, không thể dùng chân được nữa.
Thẩm Quả Quả suy nghĩ một lát, đột nhiên nảy ra một ý táo bạo...
Cô cầm cánh tay trái của con rô bốt mới mua, đặt vào chỗ chân trái của con rô bốt của mình để so sánh.
Chiều dài thì hoàn toàn trùng khớp! Chỉ là cánh tay nhỏ hơn chân khá nhiều.
Cô đã nói rồi mà, luôn thấy con rô bốt của Phong Thổ Thành này cứ kỳ kỳ quái quái, hóa ra là do cánh tay và chân của chúng dài bằng nhaul