Xuyên Đến Hậu Tận Thế, Ta Nhặt Rác, Trồng Trọt Cứu Nhân Loại (Dịch Full)

Chương 259 - Chương 259:

Chương 259: Chương 259:Chương 259:

"Nhưng mà, anh ta và Thẩm Á Chi thành hôn mới có mấy ngày mà đã cắm sừng Thẩm Á Chi, không biết Thẩm Á Chi có biết không." Thẩm Quả Quả bật cười.

Cái này gọi là kẻ ác tự có kẻ ác trị.

"Cắm sừng? Em nói đến chuyện anh ta nắm tay cô nhân viên kia à?" Hoắc Đào hỏi.

"Không thì sao? Cắm sừng còn phân loại nông sâu à?" Thẩm Quả Quả bu môi khinh thường,'Em cảnh cáo anh nhé! Nếu anh dám đi nắm tay cô gái nhỏ khác, thì em sẽ...

"Sẽ không!"

Lời cô chưa dứt, đã bị Hoắc Đào cắt ngang.

Hoắc Đào dừng xe lăn, nắm lấy tay cô, bất chấp có nhiều người trên phố như vậy, trực tiếp đưa lên miệng hồn.

"Chỉ có em, chỉ có tay em."

"Không chỉ có tay, những thứ khác, cũng chỉ có em."

Cứ như vậy nói lời đường mật giữa phố, Thẩm Quả Quả không dám thở mạnh.

Hoắc Đào đôi mắt sáng ngời, ánh mắt nồng nhiệt, như muốn thiêu đốt Thẩm Quả Quả.

Khiến người đi đường không khỏi ngoái nhìn.

"Anh đã làm chuyện gì trái lương tâm à? Còn phải thề giữa đường sao?"

"Chết tiệt, anh mù à! Rõ rang đây là cầu hôn giữa đường!"

"Ồồề"

"Trông cũng đẹp trai đó...

Thẩm Quả Quả không dám nói gì, trong lòng vừa vui vừa thẹn, đẩy xe lăn của Hoắc Đào, bất chấp ánh mắt của người đi đường, chạy về nhà với tốc độ chưa từng có. "Đi đi đi! Về nhà nhanh!"

"Chất dinh dưỡng."

Hoắc Đào cười nhắc nhở.

"Đúng rồi!" Thẩm Quả Quả đột ngột rẽ ngoặt, đưa Hoắc Đào đi lấy chất dinh dưỡng.

Khi hai người về đến nhà, mặt Thẩm Quả Quả vẫn còn ửng hồng, ngay cả khi châm cứu cho Hoắc Đào, cô cũng có chút ngượng ngùng.

Hoắc Đào quay người nắm lấy tay cô,'Bây giờ còn căng thẳng không? Em nghĩ ra dùng trứng cút để làm gì chưa?"

Nghĩ đến việc vừa rồi trên phố, Hoắc Đào đã dùng hành động của mình để bày tỏ sự ủng hộ đối với cô, để cô thoải mái, trong lòng Thẩm Quả Quả ấm áp.

Gật đầu,'Ừm, em có ý tưởng sơ bộ rồi."

"Nhưng vẫn cần phải suy nghĩ thêm."

Thẩm Quả Quả từng mũi kim đâm xuống,'Thế nào? Có cảm giác gì không?"

Hoắc Đào nằm ngửa, dụng tâm cảm thụ đôi chân của mình, cảm giác này rất kỳ diệu.

Khi tay Thẩm Quả Quả ấn vào chân anh, giống như cách một lớp gì đó, dường như có thể cảm nhận được, lại dường như không cảm nhận được.

Anh cố gắng mô tả cảm giác của mình, để Thẩm Quả Quả có thể đưa ra phán đoán chính xác.

Thẩm Quả Quả suy nghĩ một chút,'Em cảm thấy, có lẽ phải mất vài ngày nữa, nếu không được, chúng ta tiếp tục đổi huyệt khác."

"Quả Quả, em đừng áp lực, chân anh bị thương nhiều năm như vậy, anh vốn không dám hy vọng có thể đứng dậy."

"Bây giờ có thể có hiệu quả như vậy, đã vượt quá dự kiến, anh sẽ kiên nhẫn..."

Thẩm Quả Quả đưa tay gãi cằm anh. "Ngoan lắm."

Hoắc Đào: ...

WALL-E ngồi trên cầu thang bên ngoài, lưng thẳng tắp, đôi mắt nhỏ long lanh, không biết đang suy nghĩ gì.

Nghe thấy tiếng chị gái và anh rể tương tác trong nhà, cậu giơ tay phải lên sờ màn hình hiển thị trên ngực.

Đây là màn hình hiển thị vô dụng, nhưng cậu cảm thấy ở đây nặng trĩu, tràn đầy năng lượng.

Thời tiết oi bức, Thẩm Quả Quả không muốn ôm tay Hoắc Đào ngủ, hai người dứt khoát nắm tay nhau ngủ.

Tóm lại, vợ chồng son nhất định là phải dính lấy nhaul

Có lẽ là được Hoắc Đào chữa khỏi, mặc dù sắp phải đối mặt với trận so tài cá cược, nhưng cảm xúc của Thẩm Quả Quả không còn căng thẳng như trước nữa.

Thẩm Quả Quả ngủ đến khi tự nhiên tỉnh dậy.

Đang cùng Hoắc Đào đứng đánh răng trong sân nhỏ, thì cửa hông có tiếng gõ cửa.

"Sớm thế này, không biết là ai!"

Những người có thể đến cửa hông, hầu như đều là người quen, Thẩm Quả Quả bảo WALL-E ra mở cửa.

WALL-E: ( vˆ)- Tôi thích mở cửal!

Chỉ là sao bên ngoài lại có nhiều người thế này?

Mấy người họ và WALL-E nhìn nhau trừng trừng.

Thẩm Quả Quả lau miệng chạy ra xem, trời ạ, mọi người gần như đều đến đông đủ.
Bình Luận (0)
Comment