Xuyên Đến Hậu Tận Thế, Ta Nhặt Rác, Trồng Trọt Cứu Nhân Loại (Dịch Full)

Chương 292 - Chương 292:

Chương 292: Chương 292:Chương 292:

Phía trước đại sảnh, chật ních những người đến tặng quà, đây đều là những người tiên phong của các gia tộc nội thành, đến để thăm dò tình hình.

Thấy Thẩm Khánh Thái đi tới, mọi người cùng nhau xông lên.

"Tộc trưởng Thẩm, Hồ gia tặng chút lễ mọn, mời ngài và vợ chồng Thẩm Quả Quả đến Hồ gia dự tiệc."

"Nam gia chúng tôi..."

"Còn Lưu gia chúng tôi nữa!"

"Cút sang một bên, chúng tôi đến trước!"

"Đừng đẩy tôi!"

Phía trước đại sảnh hỗn loạn.

Mỗi lần báo ra tên một gia tộc, đều là những gia tộc lớn mà trước đây nhà họ Thẩm cố gắng nịnh bợ.

Thẩm Khánh Thái chỉ cảm thấy từng câu từng chữ của những người này, đều như những cái tát, tát vào mặt ông ta.

"Tộc trưởng Thẩm, ngài nói một câu đi chứt"

Thẩm Khánh Thái cố gắng lấy lại tinh thân,'Mọi người về trước đi, Thẩm Quả Quả... cô ấy và nhà họ Thẩm chúng tôi có chút hiểu lầm, đợi khi chúng tôi giải tỏa hiểu lầm, sẽ mời mọi người đến tụ họp."

"Tộc trưởng Thẩm, chuyện của nhà họ Thẩm các ngài, tôi cũng nghe nói rồi, đây đều là chuyện nhỏ."

"Dù sao thì cũng là người một nhà, làm gì có chuyện thù hằn qua đêm?"

"Đúng vậy, các người đến xin lỗi một tiếng là được rồi? Đó khả thị đầu bếp và chiến sĩ cấp cao đó!"

Thẩm Khánh Thái không nói gì, đứng dậy cúi chào mọi người để tỏ lòng cảm ơn. Cuối cùng cũng tiễn được mọi người đi, Thẩm Khánh Thái như vừa đánh một trận, sắc mặt như già thêm mấy chục tuổi, ngồi bẹp trên ghế.

Ông ta nhìn Thẩm Thiên Hành nói,'Chuyện này, ban đầu là do một nhà các người gây ra, cậu phải đi nói với Thẩm Quả Quả, mời cô ấy vê nhà họ Thẩm một chuyến."

Chỉ có Thẩm Thiên Hành biết, lời nói của tộc trưởng già này, quả thực là mơ mộng hão huyền.

Cho dù Thẩm Quả Quả đồng ý quay về, thì ông ta cũng không muốn đi.

Ông ta không muốn một nhà Thẩm Thiên Lương kéo phân đổ lên đầu mình.

Thấy Thẩm Thiên Hành không nói gì, Thẩm Khánh Thái dùng gậy chống xuống đất mấy cái,'Vì sự phát triển của gia tộc, cậu không muốn đi cũng phải đi!"

Thẩm Thiên Hành: "Tộc trưởng, Chi Chi cũng là chiến sĩ trung cấp!"

Ông ta ngẩng cổ trả lời, vô cùng bất mãn với sự sắp xếp của tộc trưởng.

"Đợi khi Chi Chỉ trở thành chiến sĩ cấp cao, chúng ta muốn cho Thẩm Quả Quả dập đầu cũng được!"

"Bây giờ là lúc nào rồi? Nếu cậu còn không đi, thì cũng cút khỏi nhà họ Thẩm cho tôi"

Thẩm Khánh Thái vốn đã đầy bụng lửa, thấy Thẩm Thiên Hành còn thoái thác, liền đá Thẩm Thiên Hành một cước ngã lăn ra đất.

Thẩm Thiên Hành tức điên người, từ dưới đất bò dậy, thậm chí còn không hành lễ đã bỏ đi.

Phía sau còn truyền đến tiếng mắng của tộc trưởng,'Xấc xược, Giống như một con chó.

Thẩm Thiên Hành từ trước đến nay chưa từng chịu ấm ức như vậy, về đến sân nhà của mình liền bắt đầu nghĩ cách. ...

Thẩm Quả Quả tắm xong, để lộ đôi chân trắng nõn, ngồi cùng WALL-E trên bậc thang tầng hai, Hoắc Đào đang tắm bên trong. Chân của Hoắc Đào đã có thể cử động, cửa hàng đồ ăn cũng sắp khai trương.

Ở tầng một có rất nhiều bất tiện.

Nhân buổi chiều, Thẩm Quả Quả dẫn Hoắc Đào và WALL-E dọn dẹp tầng hai.

Cũng vào lúc đó, cô mới thực sự hiểu được, thế nào là hormone bùng nổ.

Hoắc Đào có thể đứng dậy, quả thực rất... ấy.

Cả chiếc giường đôi bằng sắt, anh có thể tự mình nâng lên, trực tiếp khiêng lên tầng hai, không hề nghỉ ngơi ở giữa.

Để làm việc thuận tiện, Hoắc Đào còn cởi áo.

Không giống như loại cơ bắp khô khốc được rèn luyện cố ý, cơ bắp trên người Hoắc Đào to và đều đặn.

Từng khối cơ bắp, lăn tăn từng giọt mồ hôi, từng giọt mồ hôi đều hướng về Thẩm Quả Quả mà gào thét.

Nhìn chiếc giường đôi đặt trong phòng ngủ, trên đó còn trải một tấm chăn dày và ga giường mới tinh.

Ngoài WALL-E, Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào đều biết tối nay hai người sẽ làm gì.

Mặt Thẩm Quả Quả đỏ bừng như cua luộc. ...

"Ánh trăng đêm nay đẹp quái" Thẩm Quả Quả ngẩng đầu nhìn trời.
Bình Luận (0)
Comment