Chương 369:
Chương 369:Chương 369:
Tất nhiên, anh vẫn rất tử tế.
Trước khi đi, anh cầm vòng tay của Trương Khải và Tiểu đội trưởng Chích Chòe, chuyển cho ba người phụ nữ trong phòng, mỗi người hai nghìn sao tệ.
Trên đường đi, Hoắc Đào mang theo "hành lý" gân hai trăm cân, vẫn chạy rất nhanh.
Hơn nữa anh còn cố tình chọn những cung đường ít camera giám sát.
Từ cửa hàng đến chợ đen, ngày thường phải đi một giờ.
Bây giờ anh chạy hết tốc lực, hoàn toàn giải phóng tốc độ của chiến sĩ cấp cao, mười phút sau đã đến cửa bên của cửa hàng đồ ăn Quả Quả.
Quẹt vòng tay vào cửa.
Thẩm Quả Quả và ông chủ Lưu đang đợi trong sân.
Trên khoảng đất trống vẫn đặt chiếc máy xay thịt.
Đây là Thẩm Quả Quả cố ý bảo Vương Cát mang về, lát nữa sẽ có công dụng lớn.
Hoắc Đào ném hai đống đồ xuống đất, WALL-E lập tức tiến lên đóng cửa bên.
Thẩm Quả Quả tiến lên, kéo ga giường ra, bên trong lộ ra hai khuôn mặt lớn đang hôn mê.
Ông chủ Lưu mặt nặng nề hỏi: "Xác định là bọn chúng bắt cóc Tiểu Áp chứ?"
Thẩm Quả Quả gật đầu: "Tám mươi phần trăm."
Thẩm Quả Quả tiến lên, dùng chân đá Trương Khải một cái, muốn để lộ cổ tay bị thương của ông ta.
Kết quả, một cái mông trắng nõn lộ ra trước.
Thẩm Quả Quả vội ngẩng đầu nhìn trời.
"Ai da... Anh bắt bọn chúng ở đâu vậy?" Hoắc Đào cũng giật mình, không ngờ bà xã mình lại dữ dằn như vậy.
Vội dùng chân đá Trương Khải lăn một vòng, dùng ga giường quấn chặt ông ta lại.
"Trên giường của Mộng Hồng Lâu."
Thẩm Quả Quả hít một hơi, chỉ vào Trương Khải và Tiểu đội trưởng Chích Chòe: "Hai người bọn họ? Cùng nhau???”
"Ừ"
“Trên giường?”
"Ừ"
"Chậc chậc, không ngờ nhỉ, cong vẹo quái"
Lúc này, Trương Khải rên lên một tiếng, mơ màng mở mắt.
Vừa mở mắt đã thấy hai khuôn mặt đáng ghét, lập tức chuẩn bị chửi bới.
Thẩm Quả Quả lên tiếng trước: "Tôi khuyên anh, anh nhìn rõ xem đây là địa bàn của ai, cân nhắc rồi hãy nói."
Trương Khải nghiến răng nghiến lợi, mắt đảo loạn xạ.
Dứt khoát nằm trên đất giả chết.
Dù sao cũng có Tiểu đội trưởng Chích Chòe ở bên cạnh, trời sập xuống cũng có anh ta chống đỡ.
Tiểu đội trưởng Chích Chòe cũng tỉnh theo, thấy Hoắc Đào và Thẩm Quả Quả, lập tức vùng vẫy muốn ngồi dậy.
Hoắc Đào đạp một chân khiến người ta ngã nhào: "Hợp tác chút đi."
Lát nữa hai lạng thịt của anh làm bẩn mắt bà xã tôi thì phải làm sao!!!
Tiểu đội trưởng Chích Chòe nhìn chằm chằm vào Thẩm Quả Quả, ánh mắt thâm độc và ác ý, vừa định mở miệng nói thì bị Thẩm Quả Quả chặn lại.
"Tôi đã dám bắt anh đến đây, thì đã chuẩn bị sẵn sàng chịu mọi kết quả."
"Yên tâm, tôi không sợ." "Đây là cửa hàng của tôi, nằm sâu nhất trong phố, lát nữa các anh có thể thoải mái kêu."
"Anh nên biết tại sao tôi bắt anh chứ?"
Tiểu đội trưởng Chích Chòe hung hăng khạc một ngụm: "Con tiện nhân, cô trả thù riêng, tôi đã từng trêu chọc cô bao giờ?”
Thẩm Quả Quả cúi mắt, từ trong chậu lớn bên cạnh chọn lựa, lấy ra một miếng nội tạng khổng lồ của thú Ô Kim.
Đây là gan của thú Ô Kim, to bằng quả dưa hấu.
Bình thường đều là chiên lên để ăn, Thẩm Quả Quả cố ý bảo Vương Cát tìm một miếng gan hoàn chỉnh chưa qua chế biến.
Cô đứng trước máy xay thịt.
WALL-E phối hợp bật công tắc máy xay thịt, máy bắt đầu chạy ầm ầm.
Ông chủ Lưu chớp chớp mắt, đây lại là cái gì, sao ông chưa từng thấy.
Nhưng bây giờ không phải lúc hỏi.
Thẩm Quả Quả cười khẩy một tiếng: "Anh có biết không? Vài người trước mắng tôi, người thì đi lính, người thì chết, chắc bây giờ xác cũng đã mục nát rồi."
Tiểu đội trưởng Chích Chòe: "Con tiện nhân! Chỉ vì các người bắt cóc nhân viên chính phủ, đợi tôi ra ngoài, các người chết chắc."
"Vì thằng con ngốc của Chu Quảng Bình đúng không? Ha ha ha, chắc giờ nó đã thành một cái xác rồi!"
Tiểu đội trưởng Chích Chòe cười ngạo mạn: "Muốn biết xác ở đâu không? Thả tôi ra, quỳ xuống dập đầu, tôi sẽ nói cho các người biết."