Xuyên Đến Hậu Tận Thế, Ta Nhặt Rác, Trồng Trọt Cứu Nhân Loại (Dịch Full)

Chương 459 - Chương 459:

Chương 459: Chương 459:Chương 459:

Tiếp theo là lúc Thẩm Quả Quả thể hiện tài năng, thành chủ muốn moi tiền từ cô ư, không dễ vậy đâu.

Cô phải làm một việc vừa có thể bảo toàn vốn, vừa có thể giữ chân mọi người.

Giữa chừng, Thủy đại nhân lại đến thăm một chuyến.

Vật liệu đều có sẵn, có thể kéo đi trực tiếp, nhưng ông ta một mực khẳng định không có nhân công dư thừa để vận chuyển, cần Thẩm Quả Quả tự tuyển người vận chuyển.

Thẩm Quả Quả biết, đây chắc chắn là ý của thành chủ, cũng không làm khó ông ta.

Cô chỉ dặn dò Thủy đại nhân, sáng mai tám giờ, chuẩn bị đầy đủ vật liệu cần thiết.

Trước khi đi còn để WALL-E tặng Thủy đại nhân một hộp nguyên liệu tươi.

Ra khỏi cửa, Thủy đại nhân sờ hộp đồ ăn nóng hổi, lúc thì thấy thành chủ quá đáng, lúc lại thấy mình là người của chính quyền, làm vậy không có vấn đề gì.

Aaa.

Cả người ông ta như muốn nứt ra.

Thôi kệ, mặc kệ vậy, sau này chuyện kiểu này ông ta sẽ không đến nữa.

Thẩm Quả Quả cúi đầu viết kế hoạch, sắp xếp trình tự trên sàn phòng khách.

"Thành chủ này, nhất quyết muốn chúng ta tiêu tốn tiền cho nhiều chiến sĩ sơ cấp hơn,' Hoắc Đào hơi lo lắng, đôi lông mày đẹp đẽ của anh nhíu lại.

Hôm nay trả trước tiền lương, một lúc nộp bốn mươi vạn, đau lòng quá.

Đây đều là tiền mà vợ mình vất vả kiếm được.

"Cuộc sống không chỉ có những thứ tâm thường trước mắt, còn có cả lòng lợn dồi và tiết canh,' Thẩm Quả Quả không ngẩng đầu, đổi một viên phấn khác rồi tiếp tục viết.

"Chúng ta và thành chủ, sau này không thể tránh khỏi phải hợp tác với nhau, đây mới chỉ là chuyện nhỏ."

"Chờ đấy, ngày mai sẽ khiến họ mở to mắt chó."

Chó?

"Rốt cuộc thì chó là gì?" Hoắc Đào đã không chỉ một lần nghe Thẩm Quả Quả nhắc đến loài dị thú này.

Thẩm Quả Quả dừng bút, suy nghĩ vài giây rôi mô tả hình dáng của chó: "Dù sao thì, giống loài cũng khá nhiều."

"Không phải là Phúc Tôn sao!" Hoắc Đào bừng tỉnh.

"Cái gì cơ?"

"Phúc Tôn, nhưng không lớn như em nói, chỉ... cỡ này thôi,' Hoắc Đào ra hiệu: "Thứ đó chạy nhanh lắm, lông nhiều thịt ít, con người không săn thứ đó."

Thẩm Quả Quả ước lượng, kích thước đó gần bằng con thỏ ở kiếp trước.

Đây mà là chó?

Không phải, các loài động vật khác đều biến dị to hơn, sao con chó này lại nhỏ đi?

Hơn nữa nghe Hoắc Đào mô tả, thì nó giống thỏ.

Nhìn biểu cảm của cô, Hoắc Đào biết vợ mình đang nghĩ gì.

"Nếu em thích, anh sẽ săn vài con về, nuôi trong trang trại."

"Được!"

[Ting, anh rể, em cũng muốn]

WALL-E nghe thấy thế, thấy mình cũng rất thích Phúc Tôn.

Muốn nuôi.

Hoắc Đào đưa tay búng vào cái đầu to của nó: "Muốn cái gì, vài ngày nữa anh sẽ đưa cậu đến trung tâm chỉ huy."

[Ting, làm gì vậy?]

"Bán." [Ting ting ting, chị ơi... ]

WALL-E liên tục trốn sau lưng Thẩm Quả Quả, vẻ mặt sợ hãi, khiến Hoắc Đào ngứa ngáy cả nắm đấm.

"Được rồi, anh rể em chỉ đùa thôi, là đưa em đi đeo vòng tay."

[Ting, được ạ! Cảm ơn chị!]

Cảm ơn cái đầu cậu, lát nữa anh bán cậu luôn.

Hoắc Đào liếc nhìn WALL-E.

Đêm đó, sân nhà sáng trưng, Thẩm Quả Quả chép những dòng kế hoạch cuối cùng lên da lợn, bận rộn đến tận sáng sớm mới xong.

Cùng lúc đó, những đội không thể quay về vì đã ra ngoài làm nhiệm vụ đều ước mình mọc cánh.

Những người bình thường càng hận gen mình không tốt, sao không phải là một chiến sĩ nhỉ?

Các gia tộc ở nội thành lần này đều biết Thẩm Quả Quả muốn làm trang trại.

"Nghe nói chính quyền còn góp vốn nữa."

"Vậy thì có vẻ như trang trại này tốn kém lắm!"

"Hơn nữa còn nghe nói, cửa hàng đồ ăn ngon phải đóng cửa nghỉ ngơi hai ngày, sợ là chuỗi vốn đang căng thẳng lắm."

"Vậy thì chúng ta cũng nghiên cứu công thức nấu ăn một thời gian, tôi thấy cửa hàng đồ ăn ngon của chúng ta có thể nhân cơ hội này khai trương."

"Hừ, nếu không phải mấy người họ Vương kia làm tốt công tác bảo mật, thì chúng ta đã không đến nỗi lúc này mới nghiên cứu ra công thức đó."
Bình Luận (0)
Comment