Xuyên Đến Hậu Tận Thế, Ta Nhặt Rác, Trồng Trọt Cứu Nhân Loại (Dịch Full)

Chương 487 - Chương 487:

Chương 487: Chương 487:Chương 487:

Cao khoảng hơn một mét.

Tiếp theo là những người máy, từng đứa một trèo xuống.

Đây là một đường hầm, phía trước và phía sau đều không nhìn thấy lối ra.

Thủy đại nhân chắp tay với Thẩm Quả Quả: "Quãng đường tiếp theo, phải nhờ vào chúng rồi, chúng ta không thể đi tiếp nữa."

"Đây là thiết bị mà hôm qua tôi và đội trưởng Chu chuẩn bị trước."

"Còn có một ít chất dinh dưỡng và nước."

Ông ta chỉ vào những chiếc thùng lớn trên mặt đất nói.

Chất dinh dưỡng và nước, chắc chắn là chuẩn bị cho ba người.

Thẩm Quả Quả nhìn những người máy, giọng điệu nghiêm túc.

"Chương trình đều đã thiết lập xong, các cậu sẽ nhận được mệnh lệnh của tôi, chia thành bốn tổ đi xuống, xuất phát từ bốn hướng, quay chụp tình hình nhìn thấy, tôi sẽ ở bên này lấy hình ảnh xem."

"Cứ năm phút báo cáo cho tôi một lần tín hiệu an toàn, phát hiện tín hiệu không tốt lập tức quay về."

"Xảy ra tình huống đột phát, tự bảo vệ mình rồi rút lui trước."

"Nhớ chưa?”

{Tít, nhớ rồi. ]

Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào phân phát thiết bị cho những người máy, thiết bị ghi hình và thiết bị chiếu sáng lần lượt được cố định ở vai trái và vai phải của người máy.

WALL-E nhìn đôi vai trơ trọi của mình, vô cùng nghỉ hoặc.

{Tít, chị ơi, của em đâu?]

"Em cũng muốn đi sao?" "Không được, rất nguy hiểm."

Thẩm Quả Quả như một bà mẹ già, sao nỡ để WALL-E đi mạo hiểm.

WALL-E quay cái đầu to về phía Hoắc Đào.

Hoắc Đào mở lời cầu xin: "Quả Quả, con trai thì không thể nuôi trong nhà, phải ra ngoài mạo hiểm mới có thể trưởng thành."

Ờ...

Nói thì nói vậy, nhưng WALL-E đã là người máy hai trăm tuổi rồi... còn là trẻ con gì nữa...

[Tít, chị ơi, WALL-E muốn đi! WALL-E muốn làm WALL-E hữu dụng, WALL-E sẽ tự bảo vệ mình. ]

"Được rồi, chú ý an toàn, nếu có chuyện gì bất trắc, lần sau đừng hòng nhé."

{Tít, vâng. ]

WALL-E không có trong chương trình lệnh, nhưng Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào có thể thông qua vòng tay gửi tin nhắn cho nó.

Nhìn từng người máy một, không chút do dự tiến về phía bóng tối.

Thẩm Quả Quả sờ ngực mình.

Khóe mắt bỗng cay cay.

Cộng cả hai kiếp trước kiếp này, cô chưa từng tiễn ai ra chiến trường.

Không đúng, sao cảm xúc của cô lại phong phú thế này?

Dừng lại!

Phải giữ đầu óc tỉnh táo, mới có thể đưa ra phán đoán sáng suốt.

Thẩm Quả Quả ừng ực uống nửa cốc nước ấm, sau đó cầm lấy thiết bị giám sát mà Chu Quảng Bình chuẩn bị cho cô.

Bằng nửa cái máy tính bảng.

Bên trong có bốn mươi màn hình chia nhỏ, được sắp xếp theo chiều dọc và chiều ngang như bàn cờ.

Mỗi ống kính đều rung lắc theo chuyển động tiến lên, xuống, trái, phải của người máy.

Hoắc Đào và Thủy đại nhân chỉ nhìn thoáng qua đã thấy choáng váng.

Hoắc Đào cố nhịn cơn chóng mặt: "Quả Quả, nếu em nhìn thấy khó chịu thì để anh xem."

Thẩm Quả Quả lắc đầu, cái này thì là cái gì, cô chính là người đã chơi hết một lượt tàu lượn siêu tốc, thuyền hải tặc, đu quay búa tạ ở công viên giải trí.

Rất nhanh, khóe mắt cô thoáng nhìn thấy gì đó.

Mở một màn hình nhỏ, phóng to, trong ống kính có vài chấm đỏ lóe lên rồi biến mất.

Cô lập tức ra lệnh, cho đội nhỏ này quay trở lại, tìm kiếm chấm đỏ vừa rồi.

Đồng thời chuyển về màn hình lớn, chăm chú nhìn.

Vừa đúng năm phút, đèn pha của tất cả người máy nháy hai lần.

Đây là tín hiệu an toàn do Thẩm Quả Quả thiết lập,

Không còn cách nào khác, người máy chỉ có thể nhận lệnh, không thể truyền lại ngôn ngữ.

Chỉ có WALL-E mới có thể truyền lại tin tức, hiện tại WALL-E hẳn là đang ở trong một nhóm.

Chính là nhóm mà mọi người đang chú ý tới hiện tại.

Vài chùm đèn pha chiếu tới, có thể nhìn thấy vách đá cheo leo và bãi sông đầy đá vụn, không có đường đi.

Người máy đang đi giữa những tảng đá vụn.

Còn dòng sông ngầm cũng biến thành một bãi bùn lầy.

Thủy đại nhân cau mày: "Chưa từng có ai đến đó, nhưng theo tôi suy đoán, không nên như vậy, nơi đó hẳn là... hẳn là có dòng nước chảy."
Bình Luận (0)
Comment