Chương 500:
Chương 500:Chương 500:
Thẩm Quả Quả kể lại tin nhắn mà ông chủ Lưu gửi đến.
Ông chủ Lưu và La Sơn Đại đến Lương Thủy Thành là điểm dừng chân đầu tiên, hai người thuê một chiến sĩ trung cấp làm vệ sĩ.
Mỗi căn cứ chỉ có một vài địa điểm có thể đi chơi.
Đưa mẹ đi du lịch, chắc chắn không thể đến phố đèn đỏ.
Vì vậy, họ nhờ người chỉ tiên để vào chợ đen.
Sau khi tiêu tiền ở chợ đen, lúc ra về tình cờ nhìn thấy có người áp giải một nhóm tù nhân đến chợ đen.
Mỗi tù nhân đều bị nhốt trong hộp sắt, hộp sắt rất hẹp, giống như mặc áo bó cho tù nhân, chỉ hở tay chân và gáy.
Ông chủ Lưu chỉ liếc mắt một cái, như bị sét đánh.
Ông ta nhìn rõ một người trong số đó, trên tóc buộc một sợi dây buộc tóc màu xanh trắng.
Nhìn dáng người thì đó là một người con gái.
Loại dây buộc tóc này là Thẩm Quả Quả dùng vải nhuộm lá dâu làm thành, ngay sau một bữa tiệc, cô đã đan dây buộc tóc trước mặt mọi người, còn nói sẽ tặng cho các chị dâu.
Ông chủ Lưu sẽ không nhớ nhầm.
Ông ta sợ nhận nhầm người, còn bảo người hầu ở biệt viện đến gần nhà Thẩm Thiên Lương để dò la, xác nhận Thẩm Đại Thụ và Hứa Yến đã đến Lương Thủy Thành.
Sau đó, ông ta lập tức dùng tiên mua tin tức ở chợ đen.
Đợi đến ba ngày sau, nhóm tù nhân này sẽ bị đấu giá.
Ngay khi xác nhận được tin tức, ông ta đã gửi cho Thẩm Quả Quả, còn không biết Thẩm Đại Thụ có ở trong đó không. Đây là toàn bộ sự việc.
"Người nhà của tôi, tôi chắc chắn sẽ đi cứu."
"Lý do không liều lĩnh đến Lương Thủy Thành là vì sợ sơ suất, gây ra tổn thất lớn hơn cho Phong Thổ Thành."
Thẩm Quả Quả rất kiên quyết.
Tất nhiên đây chỉ là mục đích bề ngoài, mục đích sâu xa hơn là cô muốn nhờ đến nguồn lực của chính phủ ở Lương Thủy Thành.
Lý do không thể hay hơn, vì cứu người nhà.
Nếu chỉ có cô và Hoắc Đào đi, tỷ lệ thành công sẽ giảm đi rất nhiều.
Bây giờ ông chủ Lưu và phu nhân La Sơn Đại cũng ở Lương Thủy Thành, vậy thì thành chủ chắc chắn sẽ cố gắng hết sức.
Tê Đông Phương vừa nghe vừa nghiến răng, chợ đen, nơi không có luật pháp, thằng nhóc con kia sao dám đưa Đại Nhi đi tới chỗ đói!
Ngay lập tức mở vòng tay, nhắn tin cho ông chủ Lưu: "Ta đã biết chuyện người nhà Thẩm Quả Quả, bảo vệ mẹ mình cho tốt, con cũng phải chú ý an toàn, ta đợi hai người trở vê."
Giọng điệu ôn hòa chưa từng có, trước tiên phải đưa hai mẹ con kia về an toàn đã.
Về rồi thì phải bẻ gãy chân thằng con trời đánh này.
"Cô yên tâm, đều là dân của Phong Thổ Thành, chính phủ nhất định sẽ cố gắng hết sức.'
"Chỉ là chuyện này bây giờ không thể để chính phủ trực tiếp ra mặt, nếu không đối phương sẽ chỉ nói giá trên trời, thậm chí không bao giờ thả người."
"Ông có đề xuất gì không?"
Tề Đông Phương hiểu rõ lúc này tuyệt đối không được làm hỏng chuyện, ông ta phải nghe ý kiến của Thẩm Quả Quả trước.
"Ô Vi đại nhân, có thể cho tôi xem những tin tức về Lương Thủy Thành mà ngài nhận được gần đây không?"
Ô Vi liếc nhìn Tê Đông Phương, Tề Đông Phương gật đầu.
Ô Vi lấy ra một chiếc máy tính bảng nhỏ, mở một màn hình tin nhắn, bên trong có rất nhiều tin nhắn.
Tất cả đều liên quan đến cấp cao của Lương Thủy Thành.
Ngày nào thuế lại tăng, căn cứ nhỏ nào lại đến mua nước.
Quan chức nào tìm được người tình thứ tám, đã phế bao nhiêu rô bốt.
Những tin tức tưởng chừng vô dụng, nhưng suy nghĩ kỹ lại, đều phản ánh tình hình hoạt động của Lương Thủy Thành.
"Ô Vi đại nhân, bạn bè của ngài ở Lương Thủy Thành, có thể giúp tôi tìm anh trai tôi không?"
Ô Vi suy nghĩ một chút: "Người của chúng tôi ở Lương Thủy Thành chỉ có thể cố gắng tìm tin tức, không thể đảm bảo."
Thẩm Quả Quả gật đầu, cô cần phải chắc chắn.
Rất nhanh, một tin tức về việc nhà họ Trương treo thưởng tìm danh y đã lọt vào tâm mắt của Thẩm Quả Quả.