Chương 51:
Chương 51:Chương 51:
Cắn răng, cầm lấy áo của Hoắc Đào, mặt đỏ ửng mặc vào người.
Hoắc Đào cao lớn, chỉ riêng áo của anh ta đã dài đến tận đùi cô.
Còn quần của Hoắc Đào thì đừng hòng, eo cô căn bản không mặc vừa.
Hu hu hu.
hàm lệ cởi quần của Hoắc Đào ra gấp gọn gàng, sau khi tự động viên bản thân mấy chục lần, mới kéo cửa ra.
"Em xong rồi, để em thay nước cho anh, anh tắm tiếp đi."
Thẩm Quả Quả rõ ràng cảm thấy mình đã cố nói to, nhưng nói ra lại như tiếng muỗi kêu.
Mặt càng đỏ hơn!
Hoắc Đào mở mắt, thở dài, xoay xe lăn.
Kết quả là nhìn thấy một cảnh tượng khiến anh ta nhớ mãi không quên.
Dưới ánh đèn, thiếu nữ mặc áo của anh ta, mặc rộng thùng thình trên người, xương quai xanh đáng yêu, bộ ngực đầy đặn ẩn hiện, đôi chân dài trắng trẻo tròn trịa...
Ơ...
Hoắc Đào cảm thấy mũi hơi ngứa, vội vàng lẩm nhẩm vài câu văn cũ, không nhìn Thẩm Quả Quả.
"Không cần phiền phức như vậy, anh dùng nước của em là được."
ÁI
Trong lòng Thẩm Quả Quả như nổ tung, anh sao có thể... sao có thể...
"Đều... đều nguội rồi..."
"Không sao, vừa hay."
Hoắc Đào mặt không biểu cảm đẩy xe lăn vào,"Nếu không em còn phải đổ nước, lấy nước, nguội cũng tốt..."
Căn nhà nhỏ của họ không có sân, ra khỏi cửa là khu vực công cộng, Hoắc Đào không muốn Thẩm Quả Quả như vậy bị người khác nhìn thấy.
Thẩm Quả Quả : "..."
"Vậy em lấy nước rửa mặt cho anh nhé."
Cô nghĩ đến đó là nước tắm của mình, đã rửa khắp nơi, mà Hoắc Đào lại dùng để rửa mặt, thì toàn thân nóng bừng.
Bất kể anh ta có đồng ý hay không, Thẩm Quả Quả lấy chậu rửa mặt đựng nước sạch vào, cho Hoắc Đào rửa mặt gội đầu.
Sau khi Hoắc Đào rửa mặt xong, cô định ra ngoài canh chừng, nhưng bị Hoắc Đào ngăn lại.
"Bên ngoài lạnh, em lên giường đợi đi."
Còn Thẩm Quả Quả nghe anh ta nói vậy, cả người đều cứng đờ.
"Ừm..." cô máy móc di chuyển bước chân, nhấc chân trèo lên giường.
Nhưng vừa mới nhấc chân lên, cô lại ngẩn người, mặt đỏ bừng như có thể nhỏ máu.
Bởi vì cô không mặc quần lót.
Chiếc quần lót bó sát duy nhất đã bị mồ hôi thấm ướt, cộng thêm áo của Hoắc Đào đủ dài, nên cô...
Giơ tay sờ mép áo, may quá, không bị hở.
Cô nhanh chóng trèo lên giường, dùng chăn quấn lấy mình.
Cô quay mặt vào tường, nhỏ giọng nói,'Anh nhanh tắm đi, em không có quần áo mặc, đành mặc tạm của anh, anh tắm xong chỉ mặc quần thôi, được... chứ?"
"Ừm, được."
Hoắc Đào cũng toàn thân cứng đờ. Vừa muốn Thẩm Quả Quả nhìn anh ta, vừa sợ Thẩm Quả Quả nhìn anh ta.
Với tâm trạng mâu thuẫn, anh ta cởi quần áo, hai tay chống vào tay vịn xe lăn, dùng sức, cả người xoay hướng ngồi vào bồn tắm.
Khi nước lạnh ngắt ngập đến thắt lưng, anh ta mới cảm thấy cơn nóng bừng toàn thân từ từ lui đi.
Nhưng nghĩ đến đây là nước tắm của Thẩm Quả Quả, anh ta lại thấy nước này sao mà nóng thế?
Nhanh chóng và cẩn thận rửa sạch cơ thể, anh ta chống vào xe lăn, dùng sức hai cánh tay, trực tiếp ngồi trở lại xe lăn.
Lau khô cơ thể, mặc quần lót và quần.
Cởi trần nhìn mình trong gương, vẫn bình thường.
"Cái kia... quần áo bẩn cứ vứt dưới đất, ngày mai anh dọn."
Đẳng sau truyền đến giọng nói của Thẩm Quả Quả, Hoắc Đào xoay xe lăn đến bên giường, nhẹ nhàng di chuyển lên giường nằm xuống.
Trong phòng yên tĩnh, tiếng hít thở của hai người trở nên rõ ràng khác thường.
Thẩm Quả Quả chỉ cảm thấy toàn thân mình bị một hơi thở và hơi nước chỉ có ở đàn ông bao quanh.
Thật sự là... muốn mạng mà...
Thẩm Quả Quả cố tìm một chủ đềNgày mai chúng ta đi mua quần áo nhé."
"Được."
"Ngày mai em muốn đấn lò giết thú dị thú xem."
"Được." Lúc này đầu óc Hoắc Đào đã trống rỗng, chắc cô có nói gì thì anh cũng đều "được" cả.
Sắp xếp xong kế hoạch ngày mai, trong đầu Thẩm Quả Quả dần dần thả lỏng.
Cũng không biết đang nghĩ gì, ngửi thấy hơi thở trên người Hoắc Đào, thế mà lại ngủ thiếp đi. Đêm nay của Hoắc Đào vô cùng khó chịu.