Chương 516:
Chương 516:Chương 516:
Thẩm Quả Quả cười từ chối: "Không cần đâu."
"ÁI Không được không được, công tử và thần y đều là ân nhân của chúng tôi, nhất định phải tặng lễ cảm ơn."
"Quà cáp thì thôi, tôi nghĩ có lẽ ông có thể giúp tôi một chuyện."
Trương Kinh Hằng không hỏi gì, trực tiếp vuốt râu đáp: "Được, được, chỉ cần nằm trong khả năng của Trương gia, thì đều có thể."
"Cho dù Trương gia không làm được, tôi cũng sẽ cố gắng nghĩ cách khác."
"Chuyện nhỏ thôi."
"Nếu chỉ là chuyện nhỏ, thì vẫn mong thần y nể mặt chọn một món quà, cũng xem như kỉ niệm mối nhân duyên của chúng ta."
Thẩm Quả Quả như thấy được đại gia thế hệ trước, con cái thi đỗ Thanh Hoa Bắc Đại, phát tiền khắp thành.
Cô được đưa thẳng đến tầng hầm của một tòa nhà khác.
Vân tay, mống mắt, giọng nói, hơn hai mươi mật khẩu.
Còn nghiêm ngặt hơn cả trung tâm chỉ huy của Phong Thổ Thành mấy phần.
Nhìn cánh cửa kho chậm rãi mở ra, Thẩm Quả Quả sờ sờ khẩu súng trong túi vải nhỏ, lại gửi tin nhắn cho Hoắc Đào, sau đó mới bước vào kho.
Từng dãy giá kim loại, trải dài vô tận, mỗi dãy ít nhất cao ba mét, mỗi tâng đều chất đầy những chiếc rương sắt, bên ngoài có cái dán giấy, có cái treo biển, ghi rõ bên trong là gì.
Có cái thì không có gì cả, cứ thế chất chỏng chơ.
Cộng cả hai kiếp, Thẩm Quả Quả cũng chưa từng thấy cái kho nào lớn như vậy.
Không đúng, đã từng thấy.
Hồi cô đi dạo trung tâm thương mại Ikea, cũng có cảnh tượng tương tự, khắp nơi đều là giá và thang.
Thảo nào lúc đầu Trương Kinh Hằng nói mỗi người chọn một món, sau lại trực tiếp nói tùy ý chọn.
Thực sự là quá nhiều.
Đi hết một vòng e là cũng mất cả ngày lẫn đêm.
Thẩm Quả Quả không có nhiều thời gian như vậy, chỉ tượng trưng quét mắt một lượt.
Có rất nhiều thứ cô đã từng thấy, thậm chí còn từng dùng.
Ví dụ như tivi màn hình tinh thể lỏng, ghế mát xa, hộp kim loại đựng bánh trung thu nhân ngũ vị.
Nồi cơm điện, máy giặt lồng ngang, cốc sứ, máy khâu điện, bộ đồ sứ, Lục Vị Địa Hoàng Hoàn của Đồng Nhân Đường...
Các loại trà...
Thậm chí còn có mấy thùng xà phòng Quả Quả.
Hầu Thạch và Quỷ Phục đều hoa cả mắt, chỉ là hai người vẫn nhớ nhiệm vụ chính của mình, từng giây từng phút đều đi theo Thẩm Quả Quả, không rời nửa bước.
"Ồ, tôi thích cái này."
Hầu Thạch cầm lấy một khối rubik, đủ màu sắc trông rất đẹp mắt.
Trải qua ba trăm năm, vẫn bảo quản tốt như vậy.
Thẩm Quả Quả: "Anh biết đây là gì không?"
Hầu Thạch lắc đầu: "Nhưng tôi thấy nó chắc chắn rất thú vị, chọn nó vậy."
Được rồi, thiếu gia vui là được.
Thẩm Quả Quả mặc kệ anh ta.
Cũng chuẩn bị tùy tiện lấy một thứ gì đó cho xong, mục đích chính của cô là nhờ Trương gia giúp tìm người. Bỗng nhiên, một thứ được đặt ở góc thu hút ánh mắt cô.
Đó là một cánh tay máy được đặt trần.
Cô vẫn luôn tiếp xúc với rô-bốt, cánh tay máy này có rất nhiều dây điện chẳng chịt ở chỗ giao tiếp, nhiều hơn gấp nhiều lần rô-bốt thông thường, rõ ràng không phải do rô-bốt sử dụng.
Trương Kinh Hằng tươi cười bước tới: "Bách Hương thần y quả có con mắt tinh tường."
"Đây là cánh tay máy của con người tốt nhất của Liên bang các người."
Cánh tay máy của con người?
Thẩm Quả Quả tự nhận là đến từ Liên bang, lúc này tất nhiên không thể để lộ sơ hở.
Lặng lẽ nghe Trương Kinh Hằng giải thích: "Vài năm trước, Trương gia đã giúp một người ở căn cứ Liên bang, đây là quà cảm ơn của người đó."
"Đáng tiếc, thứ này yêu cầu rất cao về y thuật, vẫn luôn bị phủ bụi ở đây."
"Nếu Bách Hương thần y thích, có thể mang về."
Thẩm Quả Quả nhìn thấy cánh tay máy đó, ý nghĩ đầu tiên chính là, thứ này rất hợp với anh hai Thẩm Nhị Hoa.
Cô muốn nó.
Còn về việc sau này lắp thứ này vào cánh tay Thẩm Nhị Hoa thế nào, lúc đó hãy nói.
Nhưng đồ tốt, không thể bỏ qua.
Quỷ Phục thì để mắt đến một cuốn sách, Thẩm Quả Quả liếc nhìn.
(Tu tiên vạn vạn năm, ta ở tiên giới mở hậu cung)