Xuyên Đến Hậu Tận Thế, Ta Nhặt Rác, Trồng Trọt Cứu Nhân Loại (Dịch Full)

Chương 527 - Chương 527:

Chương 527: Chương 527:Chương 527:

Vừa rồi Thẩm Quả Quả bảo Ô Vi điều tra chuyện thành chủ Lương Thủy Thành, Tề Đông Phương cũng biết.

Rất nhiều chuyện xưa, vụn vặt, đột nhiên hiện lên trong đầu ông ta.

Ví dụ như, sau khi ông ta nhậm chức, quả thực chưa từng gặp thành chủ Lương Thủy Thành, kể cả lần đại chiến Hoang Nguyên trước, thành chủ Lương Thủy Thành cũng không xuất hiện.

Nếu thành chủ Lương Thủy Thành thực sự xảy ra chuyện ba mươi năm trước, nhiều năm như vậy mà dân thành không phát hiện ra, có thể thấy thủ đoạn của người kia cao minh đến mức nào.

Lúc đó nghe mô tả của Thẩm Quả Quả, có thể đại khái nhìn ra thế lực vô hình kia chỉ là muốn kiếm tiền.

Tê Đông Phương là người đứng đầu một thành, lăn lộn nhiều năm, độ nhạy cảm chính trị tuyệt đối không phải dạng vừa, ông ta còn nghĩ đến những điều sâu xa hơn.

Tài chính của một nơi là có hạn.

Tiền ở Lương Thủy Thành bị thu hoạch ba mươi năm, đã gần cạn đến đáy rồi.

Mục tiêu tiếp theo của thế lực kia sẽ là gì?

Cảm giác khủng hoảng bao trùm lấy ông ta.

"Đại nhân, có lẽ mọi chuyện cũng không tệ đến vậy."

Ô Vi tất nhiên hiểu suy nghĩ của ông ta, thấy ông ta lo lắng, không khỏi lên tiếng an ỦI.

Tê Đông Phương thở dài, luôn cảm thấy như thể có chuyện lớn sắp xảy ra, trong long vô cùng bất an.

Ting ting.

Vòng tay của Ô Vi rung lên. Mở ra xem, lập tức cảm thấy da đầu tê dại.

Anh ta kiểm tra đi kiểm tra lại nhiều lần.

"Sao vậy? Nói đi,' Tê Đông Phương không nghĩ ra còn có chuyện gì lớn hơn.

"Đại nhân, ngài tự xem đi."

Ô Vi đưa tin tức trên vòng tay cho Tê Đông Phương xem.

Trên đó là tin nhắn của Thẩm Quả Quả: "Ngài Ô Vi, hỏi thử thành chủ, ông ấy có muốn Lương Thủy Thành không?"

"Tỷ lệ thành công, ba mươi phần trăm."

Ba mươi phần trăm, thực sự quá thấp.

Không phải, đây không phải trọng điểm, trọng điểm là, cái gì gọi là muốn hay không muốn Lương Thủy Thành?

Ý cô là gì?

Ô Vi cũng bị suy nghĩ táo bạo của Thẩm Quả Quả làm cho kinh ngạc: "Đại nhân, hẳn là theo nghĩa đen."

Khi Tê Đông Phương lên làm thành chủ Phong Thổ Thành, tình hình nội bộ không tốt, xung quanh đều là kẻ rình rập, ông ta cẩn thận tìm kiếm cơ hội, từ từ cài cắm người vào để thu thập quyên lực.

Một mặt xây dựng căn cứ, một mặt phát triển bản thân.

Mãi đến sau khi Mã Vũ Lược chết, cuộc sống mới dễ chịu hơn.

Ông ta đã quen với sự thận trọng.

Bây giờ có ba mươi phần trăm cơ hội chiếm lấy Lương Thủy Thành.

Chiếm hay không chiếm?

"Cô ta còn nói gì nữa không?" Tề Đông Phương hỏi.

Ô Vi lắc đầu.

Rõ ràng, đây chỉ là đề xuất, có làm hay không còn tùy thuộc vào ý của Tê Đông Phương.

Thẩm Quả Quả không hứng thú với việc sở hữu một căn cứ an toàn, chỉ đơn giản là không ưa Lương Thủy Thành, bởi vì năm phút trước, Quỷ Phục đã trở về.

Mang về một tin tức gây sốc.

"Thật đấy, tôi tận mắt nhìn thấy, hai ông già trông giống nhau, một ông bị trói dưới tầng hầm, một ông đi theo tên họ Dạ kia."

"Ông già bị trói còn nói, nhiều năm như vậy ông ta đều kiên trì, nếu không đợi được thì có thể giết ông ta."

"Tên họ Dạ kia nói, không sao, tôi có nhiều thời gian."

"Ông già nói, muốn tôi nhường lại vị trí thành chủ, trừ khi gặp được con trai tôi."

Quỷ Phục một mình đóng hai vai, diễn rất đạt.

Hầu Thạch trực tiếp đứng trên ghế, vỗ đùi: 'Quả Quả, cô xem, cái tên Dạ Phục Minh gì đó đúng là không biết xấu hổ, ông ta sao dám giam cầm thành chủ!"

"Đúng vậy, ông ta sao dám..."

Chưa nói đến việc thành chủ có quyền kiểm soát cao nhất đối với tất cả lực lượng robot vũ trang trong thành, chỉ tính riêng về thực lực, thành chủ ít nhất cũng là chiến sĩ trung cấp hoặc cao cấp, sao lại để bị bắt?

Tại sao các robot lại không phản ứng?

Còn bị giam một hơi ba mươi năm.

Vì vậy, Dạ Phục Minh chắc chắn có thủ đoạn không ai biết, hoặc có người chống lưng.
Bình Luận (0)
Comment