Chương 536:
Chương 536:Chương 536:
Đó là thuốc nổ trị giá mười sáu vạn tinh tệ, gân như chất đầy toàn bộ cửa hàng.
Cao Nhị Phu thấy Hầu Thạch và Quỷ Phục đấu giá được mục tiêu, liền bắt đầu đi vòng quanh cửa hàng.
Tất cả mọi người đều tập trung vào cuộc đấu giá, ngay cả chủ cửa hàng cũng vậy.
Không một ai nghĩ rằng, sẽ có người liều mạng như vậy, đi châm ngòi nổ cửa hàng thuốc nổ.
Cao Nhị Phu và bốn người khác là chiến sĩ trung cấp, tốc độ ra tay vẫn là rất nhanh.
Một người trong số họ phụ trách chủ động trò chuyện với chủ cửa hàng, hai người phụ trách âm thầm cách ly những người xung quanh, một lát nữa sẽ dễ dàng chạy trốn.
Cao Nhị Phu thì phụ trách khâu châm ngòi nổ nguy hiểm nhất.
Ném mồi lửa vào, chỉ có tối đa năm giây để chạy trốn.
Khi ông chủ cửa hàng thuốc nổ phát hiện ra có điều không ổn, còn chưa kịp quay lại dập lửa thì đã bị đồng bọn đấm cho ngất xỉu.
Cao Nhị Phu nghe theo sự sắp xếp của Thẩm Quả Quả, trước tiên cho nổ một gói thuốc nổ, tạo thời gian cho mọi người ở chợ đen chạy trốn.
Khoảng mười giây sau, cho nổ những gói thuốc nổ khác.
Chỉ với mười giây thời gian chạy trốn này, ai có thể sống sót, thì phải dựa vào bản lĩnh của mình.
Khi Hoắc Đào và hai người lên, chợ đen đã bị nổ tung không còn mái che.
Một số xác rô bốt lẫn với xác người, bị đè dưới đống đổ nát, không có gì đáng tiếc.
Một chợ đen và đấu trường như vậy, vốn dĩ không nên tồn tại.
"Đi, trực tiếp đến cửa hàng kim khí Bạch Quả."
Ba người không quan tâm đến những thứ khác, trực tiếp chạy đến đích. Cùng lúc đó, Quỷ Phục ở xa tận Bắc thành, đã vào nhà họ Dạ giết chóc tưng bừng.
Tất nhiên, đó là lời mô tả của chính ông ta.
Nhà họ Dạ có rất nhiều rô bốt, nếu ông ta lặng lẽ đến lặng lẽ đi, dò la tin tức thì được, muốn từ nhà họ Dạ cướp một người ra, thì phải đấu tay đôi với rất phiền phức.
Vừa rồi nhận được tin nhắn của Thẩm Quả Quả, có thể hành động rồi.
Thẩm Quả Quả nói rằng WALL-E sẽ tìm cách để toàn bộ rô bốt chính phủ trong thành phố ngừng tấn công.
Nhưng chỉ có mười phút.
Ông ta vẫn đang nghĩ, liệu thứ nhỏ bé đó có đáng tin không? Nhìn một chân to một chân nhỏ, trông rất thô kệch.
Không ngờ là sự thật.
Đang lúc ông ta do dự, thì thấy rõ ràng tất cả rô bốt nhà họ Dạ đột nhiên đờ đẫn.
Đôi mắt đỏ nhỏ vẫn nhấp nháy, nhưng không còn cử động gì nữa, đều từ bỏ chống cự.
Ông ta thử nhảy vào sân.
Không có phản ứng gì.
Ha hai
Chạy thẳng đến căn phòng tối giam giữ thành chủ, đá tung bức tường của căn phòng tối, hai tay hơi dùng sức là kéo đứt được sợi xích sắt thô.
Nếu Hoắc Đào ở đây, chắc chắn sẽ rất ngạc nhiên, sợi xích sắt thô như vậy, ông ta cần phải có công cụ mới được, nhưng Quỷ Phục lại dễ dàng như xé chỉ.
Quỷ Phục rốt cuộc đã đạt tới cảnh giới gì?
Thành chủ già bị trói, quần áo rách rưới, nhiều năm không thấy ánh sáng mặt trời, khiến làn da trắng bệch khác thường.
Ông ta vất vả mở mắt ra, ánh mắt đờ đẫn và trống rỗng, nghiêng tai hỏi: "Ông là ai?" "Ha ha, ông đoán xem."
Thành chủ già: "Có phải con trai ta phái người đến cứu ta không?"
"Con trai ông? Không, ta là ông nội con."
Quỷ Phục cả đời kiêu ngạo, sao có thể dưới trướng con trai của người khác được.
Bất chấp mọi thứ, cơ thể gầy gò kẹp lấy thành chủ rồi chạy, chạy được hai bước lại dừng lại.
Liếc nhìn vòng tay, còn bảy phút nữa.
Quỷ Phục cắn răng, kẹp lấy thành chủ già chạy đến kho nhà họ Dạ.
Ông ta đã thăm dò vị trí, đá tung cánh cửa kho, bên trong chất đầy những thứ lộn xộn, chỉ là so với kho nhà họ Trương thì không đáng kể.
Thời gian không còn nhiều, ông ta lướt qua một lượt, trực tiếp tìm thấy chiếc rương sắt lớn nhất, bất kể là gì, ông ta cũng vác lên vai.
Một tay kẹp lấy thành chủ già, như cơn gió chạy ra khỏi nhà họ Dạ.