Chương 562:
Chương 562:Chương 562:
Gần đây Chu Quảng Bình có thể nhìn ra được con trai mình đã trưởng thành lên rất nhiều.
"Nói đi, con muốn phần thưởng gì?"
Tiền đề là nếu như cha có thể trở về bình an, Chu Quảng Bình thâm thêm một câu trong lòng.
"Con muốn một người mẹ,' giọng điệu của Chu Tiểu Áp ngây thơ, biểu cảm chân thành.
Khiến Chu Quảng Bình trở tay không kịp.
"Ờ... sao tự nhiên lại nghĩ đến chuyện này?"
Chu Tiểu Áp vùi đầu vào cánh tay: "Không có gì, con... con chỉ thấy sư phụ Quả Quả đối xử với Wall-E rất tốt, mà Wall-E chỉ là một chú rô bốt."
"Vương Ý nói, lúc mẹ của anh ấy còn sống, cũng đối xử tốt với bốn anh em bọn họ như vậy."
"Con nghĩ cha nên có một người vợ, giống như sư phụ Quả Quả và chú Hoắc Đào, mẹ sẽ đối xử tốt với con, cũng sẽ đối xử tốt với cha."
Chu Quảng Bình nhất thời không biết trả lời con trai như thế nào.
Ông ta chỉ có thể nói: "Nếu con có thể vượt qua kỳ thi, cha cũng có thể thuận lợi được thăng chức, cha sẽ cân nhắc tham gia vào sự phân phối của chính phủ."
"Nhưng đến lúc đó có thể phân phối cho con một người mẹ như thế nào thì cha không thể nói trước được."
"Thật sao? Vậy thì tốt quá!" Chu Tiểu Áp vui mừng khôn xiết: "Cha là người tốt, sư phụ Quả Quả nói, người tốt sẽ được báo đáp, cha nhất định sẽ được phân phối một người vợ xinh đẹp."
"Ha ha, được, ngủ thôi conl" Bốn anh em Vương gia ngồi vây quanh nhau, Vương Ý ngồi ở giữa.
Vương Cát nói một cách nghiêm túc: "Ban đầu anh không ủng hộ em tham gia kỳ thi, nhưng nếu bà chủ đã đồng ý, em cứ thử xem."
"Vâng, các anh cứ yên tâm, bây giờ em lợi hại lắm."
"Nếu không thi đỗ, lúc đó đừng có khóc nhè đấy,' Vương Như cười trêu chọc.
"Không thể nào, bà chủ nói em nhất định sẽ thi đỗ."
"Cho dù lần này không thi đỗ, thì lần sau nhất định sẽ thi đỗ."
Vương Ý tự tin tràn đầy.
Ngày hôm sau, tiệm ăn Quả Quả đóng cửa.
Chuyện hai anh chàng phụ bếp đi thi đầu bếp thì mọi người đều không truyền ra ngoài.
Thẩm Quả Quả dậy sớm, bọn trẻ còn phải đi thi, phụ huynh và giáo viên đều rất quan tâm, mặc dù cô miệng thì nói không căng thẳng.
Nhưng chỉ có Hoắc Đào nhìn thấy, cô đánh răng hai lần, búi tóc củ tỏi cũng buộc lệch.
"Đến đây, để anh làm cho", Hoắc Đào kéo ghế, cầm lấy chiếc lược kim loại, cẩn thận gỡ búi tóc củ tỏi của Thẩm Quả Quả ra.
Mái tóc dài đen nhánh xõa xuống, nắm trong tay Hoắc Đào, anh cảm thấy ngay cả không khí cũng trở nên dịu dàng.
Anh chẳng có năng lực sáng tạo gì, chỉ đơn giản là thấy Thẩm Quả Quả thường xuyên chải đầu, tự mình nhìn rồi học theo.
Thoăn thoắt buộc một búi tóc củ tỏi tròn vo thấp, rồi cắm trâm cài tóc vào.
Trước đây La Sơn Đại đã tặng Thẩm Quả Quả một chiếc trâm cài tóc bằng gỗ, Thẩm Quả Quả rất thích, thường xuyên lấy ra đeo.
Hôm nay là dịp quan trọng như vậy, tất nhiên phải long trọng.
Thẩm Quả Quả soi gương, ngắm nghía trái phải, vừa đeo đôi hoa tai ngọc trai vừa nói: "Sau này anh có thể mở một tiệm chải đầu với tay nghề này."
"Anh chỉ muốn chải đầu cho em thôi."
Gã đàn ông thẳng như thép căn bản không nghe ra đây là lời khen.
"Ha ha, đồ ngốc."
Hai người ăn vội một chút, mang theo WALL-E rồi lên đường, kỳ thi diễn ra vào lúc mười giờ sáng tại quảng trường.
Đã lâu không đến quảng trường, Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào vừa đi vừa ngắm.
Cùng lúc đó, tộc trưởng nhà họ Hầu túm lấy tai Hầu Thạch.
"Hôm qua không đi làm ở chỗ thành chủ là vì phải làm việc cho Thẩm Quả Quả, hôm nay sao cậu lại không đi làm nữa?"
Hầu Thạch nghiêng đầu, ôm lấy tai mình.
"Đau đau đau!"
"Đã bảo rồi, hôm nay có kỳ thi đầu bếp, cháu phải đi xem náo nhiệt!"
"Xem náo nhiệt cái gì? Đầu óc cậu để đâu rồi? Xem náo nhiệt còn quan trọng hơn việc của thành chủ đại nhân sao?" Hầu tộc trưởng tức đến đau cả ngực.