Xuyên Đến Hậu Tận Thế, Ta Nhặt Rác, Trồng Trọt Cứu Nhân Loại (Dịch Full)

Chương 584 - Chương 584:

Chương 584: Chương 584:Chương 584:

Đội trưởng bây giờ đầy đầu toàn là nghi vấn, tại sao bên kia có chiến sĩ cao cấp mà họ không cảm ứng được?

Tại sao Cá vảy đá lại nghe lời họ?

Bốn người vừa bắn vừa rút lui, tốc độ phát huy đến mức tối đa.

Chỉ là những phát bắn đều bị Cá vảy đá chặn lại, mà tốc độ của họ còn lâu mới nhanh bằng tốc độ của Hoắc Đào.

Mượn sự che chắn của Cá vảy đá, Hoắc Đào trực tiếp từ trên trời giáng xuống, hai tay cầm súng, bắn sang trái sang phải.

Âm! Âm!

"Đội trưởng!"

"Tôi liều mạng với các người!"

Đội trưởng của họ không có bất kỳ cơ hội phản kháng nào, đã bị nổ tan xác, chỉ trong chớp mắt, đội tám người chỉ còn lại hai người.

Hai người này đều hiểu rằng, dữ nhiều lành ít, phải liều mạng thôi.

Bẹp!

Bẹpl

Rắc!

Cá vảy đá tuy chậm nhưng vẫn đến, còn chưa đợi Cao Nhị Phu nổ súng, hai người kia đã bị nó nghiền nát, vũ khí trên tay đều bị đè xuống đất, không thể lấy ra được.

Một trận chiến chênh lệch thực lực, lấy thịt đè người, giành chiến thắng bất ngờ.

Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

Hoắc Đào dùng sức lấy khẩu súng bị đè xuống đất ra, nghĩ một chút, còn nhặt cả huy hiệu của đối phương từ trong vũng máu ra. Cùng Cao Nhị Phu và Cá vảy đá trở về vòng tròn hành tây.

Thẩm Quả Quả không quan tâm đến điều gì khác, trực tiếp để WALL-E đưa mình xuống.

"Đừng động đậy, anh bị thương rồi, em băng bó cho anh."

Thẩm Quả Quả trực tiếp xé bộ đồ bảo hộ, hai tay để ngoài không khí, Hoắc Đào vội vàng kéo bộ đồ bảo hộ của cô, quấn người cô lại.

"Không sao, đây chỉ là vết thương nhỏ, em đừng để lộ mình."

"Em để Cao Nhị Phu băng bó cho anh là được."

"Vâng, Quả Quả, tôi làm là được, lúc này, Cao Nhị Phu còn chờ gì nữa.

Nhận lấy băng gạc của Thẩm Quả Quả, bắt đầu băng bó cho Hoắc Đào.

Hoắc Đào chống tay, một bên để Cao Nhị Phu băng bó, một bên xòe lòng bàn tay ra.

Lòng bàn tay hách nhiên là một nắm lớn huy hiệu của Thiên Quyết Thành.

"Anh thấy em thích, nên nhặt về cho em."

Đến lúc này rồi, còn để ý đến mấy thứ vớ vẩn này, Thẩm Quả Quả nhất thời không biết nói gì cho phải.

Đồ ngốc.

Giơ tay lên sờ sờ khuôn mặt đẹp trai của Hoắc Đào: "Sau này, đừng làm chuyện nguy hiểm như vậy nữa, những thứ này không quan trọng, an toàn của anh mới là quan trọng nhất."

Ừ!

Mắt Hoắc Đào sáng lấp lánh, ngốc nghếch gật đầu.

Cao Nhị Phu âm thâm ăn một bụng thức ăn cho chó, má dính một cục nhớp nháp.

Giật mình, quay đầu lại nhìn, mới phát hiện ra là Cá vảy đá, thè cái lưỡi dài liếm loạn xạ trên mặt ông ta. Nó bắt chước Thẩm Quả Quả sờ mặt Hoắc Đào.

"Ờ... không, tôi không cần, cậu thôi đi."

Cao Nhị Phu muốn khóc.

Băng bó xong, Thẩm Quả Quả sắp xếp lại bốn khẩu súng vừa thu được.

Giàu rồi, giàu rồi.

Bây giờ trong tay bọn họ có tổng cộng bảy khẩu súng, Hoắc Đào và Thẩm Quả Quả mỗi người hai khẩu, Mã Văn Tài một khẩu.

Thẩm Quả Quả chuẩn bị đưa cho Chu Quảng Bình, Cao Nhị Phu, WALL-E mỗi người một khẩu, rồi đưa cho Thẩm Đại Thụ một khẩu, hoàn hảo.

"Đội trưởng Hoắc, bọn họ sắp không xong rồi,' giọng Mã Văn Tài đột nhiên truyền đến.

Thẩm Quả Quả nhét hết súng vào túi ngực, chiếc túi nhỏ căng phồng lên.

Cao Nhị Phu xé đứt băng gạc, Hoắc Đào tiến lên vài bước, cùng Mã Văn Tài quan sát tình hình bây Hoàng Phỉ Thú.

Mã Văn Tài mặt đỏ bừng, mồ hôi và máu chảy đầm đìa, đầu bốc "khói".

Đó là do thể lực tiêu hao, mồ hôi bốc hơi tạo thành.

Ánh mắt Mã Văn Tài cũng trở nên đờ đẫn.

Tình hình của Thẩm Đại Thụ và Hứa Yến cũng không khá hơn là bao.

Khi bầy Hoàng Phỉ Thú gần như bị tàn sát hết, Hứa Yến là người đầu tiên ngã xuống.

Hoắc Đào lập tức đứng dậy, kéo Hứa Yến về, đặt xuống đất.

Thẩm Quả Quả lấy ra một nắm thuốc dinh dưỡng, trực tiếp đổ vào miệng Hứa Yến, sau đó kiểm tra tình hình cơ thể của Hứa Yến.

Bộ đồ chiến đấu rách nát, để lộ da thịt đang rướm máu.
Bình Luận (0)
Comment