Xuyên Đến Hậu Tận Thế, Ta Nhặt Rác, Trồng Trọt Cứu Nhân Loại (Dịch Full)

Chương 639 - Chương 639:

Chương 639: Chương 639:Chương 639:

Quỷ Phục ân cần dặn dò một câu, nhẹ nhàng nhảy lên bè.

Còn A Bạch có giữ được cái bè này không thì không liên quan đến ông ta.

Ù ù, âm ầm.

Một tảng đá lớn màu vàng đất không dễ thấy bên bờ sông đột nhiên động đậy, rồi chui xuống nước.

Mọi người lại giật mình, họ đã quên mất, đội ngũ này còn có một con Cá vảy đá.

May mà vừa nãy bọn họ không manh động.

Bờ bên kia cũng nghĩ như vậy.

May mà không nổ súng.

Cá vảy đá biết bơi, không cần ngồi bè, theo sát Quỷ Phục bơi thẳng qua.

Đồng đội bên A Bạch căng thẳng đến mức hai cánh tay thẳng đơ, gân xanh nổi lên.

"Mau đến đây, thêm người nữa."

Ông ta thấy Quỷ Phục kéo rất nhẹ nhàng, tưởng dễ lắm, kết quả mới phát hiện, khi bè trở vê thì phải kéo ngược dòng.

Sức cản rất lớn.

Hơn nữa, bốn tấm da Tùng Sơn Quân sau khi ngâm nước thì càng nặng hơn.

Quá tốn sức.

Mọi người cũng một lần nữa cảm nhận được thực lực của lão già Quỷ Phục, chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung, thâm bất khả trắc.

Bên Thẩm Quả Quả đã an toàn qua sông, Ông Chủ Lưu và mọi người đều cảm thấy rất mới mẻ, đây là một trải nghiệm hoàn toàn mới.

Cá vảy đá tắm rửa thỏa thích trong làn nước sâu, sau khi lên bờ thì rất vui vẻ, quấn quanh Quỷ Phục mấy vòng. Quỷ Phục ném khẩu súng vừa lấy được cho Thẩm Quả Quả.

"Cụ Quất, ông cầm theo một khẩu để phòng thân đi."

"Tôi không cần."

Quỷ Phục kiêu ngạo vô cùng, tự mình tìm thấy cái thùng đựng thuốc nổ, lấy ra một hộp đồ ăn, chia cho Cá vảy đá cùng ăn.

"Quả Quả, cái bè và phao cứu sinh đã bán rồi, lúc về thì làm sao bây giờ?"

Hầu Thạch có chút không nỡ.

Đó chính là cái bè mà chính miệng mình đã thổi phồng.

"Cái đó quá nặng, mang theo cũng vô dụng, chúng ta có bơm hơi là được rồi." Ông Chủ Lưu nâng niu cất bơm hơi vào thùng hàng.

"Lúc về nếu cần bè, chúng ta bắt tạm mấy con khác cũng được." Mã Văn Tài phất tay, chuyện nhỏ.

He he, vậy thì tốt.

Hy vọng lúc về vẫn có thể đi thuyền.

Tiếp tục lên đường về phía đông, sau hai ngày đường, họ đến một nơi gọi là căn cứ Hồng Động.

Nhìn bức tường thành cao của căn cứ, Thẩm Quả Quả có chút cảm khái.

Đây là đã bước vào địa phận Sơn Tây rồi, trước đây nơi này thịnh sản một loại khoai lang khô và bở, là một trong những món ăn mà Thẩm Quả Quả thích nhất.

Hơn nữa, bột mì Sơn Tây có hương vị khác với bột mì ở những nơi khác.

Có hương vị của lúa mì nguyên chất, đây là cảm nhận của Thẩm Quả Quả.

Cô chợt nảy ra một ý, ở đây liệu có tìm được khoai lang biến dị không?

Thậm chí có thể tìm được lúa mì biến dị?

Như vậy thì quá tuyệt.

"Chúng ta dừng lại ở đây hai ba ngày, nghỉ ngơi một chút." Cô quyết định sẽ xem xét kỹ căn cứ Hồng Động này.

Căn cứ ở đây cũng có bức tường kim loại cao, bên ngoài lắp đặt thiết bị xử lý bức xạ hạt nhân.

Đây là căn cứ an toàn lớn nhất trong vùng, hơn nữa lại nằm trên con đường từ căn cứ phía Tây đến căn cứ Liên bang, là một tuyến giao thông vô cùng quan trọng.

Chỉ nhìn từ cổng vào thôi, cũng có thể thấy cảnh tượng bên trong phồn hoa hơn hẳn Phong Thổ Thành.

Các đội ngũ đến từ khắp mọi nơi chen chúc nhau, chờ được vào thành.

Trước khi cải tạo cổng thành Phong Thổ Thành cũng hỗn loạn như vậy, chỉ có điều căn cứ Hồng Động có nhiều người ra vào hơn.

Chỉ nhìn từ cổng thành thôi cũng có thể thấy, số lượng chiến sĩ trung cấp và chiến sĩ cao cấp ở đây cũng không ít.

Một đội ngũ nhỏ như của Thẩm Quả Quả không có gì nổi bật, nhưng một đội ngũ dẫn theo nhiều người máy hộ vệ như vậy thì lại rất hiếm thấy, vẫn thu hút được sự chú ý của một số người.

Đợi một lúc, cũng không thấy người ở cổng thành ít đi, mấy người thở dài, đành bất đắc dĩ dẫn theo người máy chen vào đám đông.
Bình Luận (0)
Comment