Chương 643:
Chương 643:Chương 643:
"Hai bình bao nhiêu sao?”
"Hai bình năm vạn sao,' ông chủ nói rất bình tĩnh, nhưng đôi tay không ngừng nhào nặn góc áo vẫn bán đứng ông ta.
Thẩm Quả Quả chậc chậc hai tiếng, trực tiếp trả lời: "Hai vạn sao, tôi lấy."
Hoắc Đào và WALL-E bên cạnh đều sửng sốt, Thẩm Quả Quả đã từng phổ cập kiến thức cho họ về rượu trắng.
Loại rượu bình thường mua ở cửa hàng gia vị đều là rượu công nghiệp pha chế, loại mà Ông Chủ Lưu mang đến là hàng tồn kho, nhưng cũng không phải là rượu ủ.
Còn hai bình trước mặt này, có lẽ là loại rượu ngon hơn mà Thẩm Quả Quả đã nói, dùng cái gì để ủ nhỉ...
Trong nhận thức của họ, năm vạn sao để mua thứ tốt như vậy, cũng được.
Ai ngờ Thẩm Quả Quả trực tiếp trả giá xuống một nửa.
Nhưng vợ đã trả giá rồi, Hoắc Đào cũng phải theo, anh và WALL-E gật đầu: "Đúng vậy, ông chủ, hai vạn sao, chúng tôi lấy."
Thấy ông chủ do dự, Hoắc Đào lại đổi giọng khuyên: "Vợ, hay là thôi đi, rượu trắng bình thường cũng được."
Thẩm Quả Quả nhìn sắp bị thuyết phục, ông chủ lập tức nghiến răng: "Hai vạn năm, hai vạn năm là chốt đơn."
"Được,' Thẩm Quả Quả cười ngọt ngào, để lộ hai chiếc răng nhỏ trắng muốt.
Không ổn rồi.
Ông chủ kêu lên bị lừa rồi!
Nhưng chính ông ta đã từng nhấn mạnh với các rô bốt phụ trách bán hàng, ở đây làm ăn, có thể bán đắt, nhưng phải giữ chữ tín, không được lừa đảo.
Thẩm Quả Quả hài lòng mang theo hai chai rượu và một đống gia vị rời đi. Đã mua đủ những thứ cần thiết, Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào chuẩn bị đi chợ đen, không, chính xác phải gọi là sảnh giao dịch.
Theo tin tức Hoắc Đào nghe ngóng được từ khách sạn, nơi đây không có chợ đen, chỉ có sảnh giao dịch chính thức.
Tất nhiên, hai người không tin lời này, bất kỳ nơi nào cũng có vùng xám, chỉ là Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào chưa có điều kiện để vào mà thôi.
"Vậy thì đến sảnh giao dịch dạo một vòng xem."
Thẩm Quả Quả nói, đồ tốt đều ở chợ đen, tiếc là họ không vào được.
Nhưng sảnh giao dịch này cũng rất hoành tráng, trước cửa có rô bốt đeo súng canh gác, còn có rô bốt giao dịch đi lại bên trong.
Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào vào sau, mới đi được nửa vòng, đã có người âm thâm tiến đến.
"Anh bạn, muốn tìm gì, cần người môi giới không?"
Người đó vừa hỏi vừa quan sát hai người.
Đúng rồi, Thẩm Quả Quả đã nói, làm sao có thể không có giao dịch riêng tư.
Hoắc Đào chủ động mở lời: "Ồ? Môi giới à? Anh có thể giới thiệu gì?"
Thấy có hy vọng, người đó hạ giọng bí ẩn: "Anh bạn, chỉ cần anh muốn tìm, không có thứ gì mà Mã Tam tôi không mua được."
Mã Tam.
Thẩm Quả Quả liếc anh ta một cái, linh hoạt nói: "Tôi muốn mua thứ gọi là xà phòng."
Mã Tam trước tiên là sửng sốt, sau đó có chút kinh ngạc nhìn hai người: "Bà chủ thật có nhãn quang, thứ này ở đây bây giờ đang hot lắm, ngàn vàng khó cầu."
"Khó mua đến vậy sao?"
"Vâng, bà chủ, tôi không lừa bà đâu, chỉ một cục nhỏ như vậy, phải ba nghìn sao, chưa chắc đã có hàng." Cửa hàng xà phòng Quả Quả, xà phòng bình thường chỉ năm trăm sao, xà phòng thơm đắt nhất cũng chỉ hơn hai nghìn sao.
Không ngờ qua một con sông, lại đắt hơn nhiều như vậy.
Tất nhiên, trong đó phải tính cả nhân lực vật lực hao tổn.
Bất kể ở thời đại nào, chênh lệch thông tin đều là thứ kiếm tiền tốt nhất.
Thẩm Quả Quả đã hiểu trong lòng.
"Bà chủ, mua không? Nếu mua thì tôi sẽ đi tìm cho bà, sảnh giao dịch này lớn như vậy, thủ tục cũng nhiều, tôi sẽ giúp bà xử lý những việc này, bà chỉ cần trả hoa hồng là được."
Mã Tam đang cố gắng giành được đơn hàng này.
Thẩm Quả Quả không nói gì, đi thẳng về phía trước.
Sảnh giao dịch ở đây có đủ các loại hàng hóa từ khắp nơi, còn có cả đặc sản của các căn cứ khác.
Ví dụ như thuốc nổ của Lương Thủy Thành, còn có xà phòng của Phong Thổ Thành, đúng như lời Mã Tam nói, giá cả khá cao.