Chương 655:
Chương 655:Chương 655:
Một thành phố đổ nát dần dần xuất hiện trong tâm mắt mọi người, Thẩm Quả Quả ước lượng, đây có thể là khu vực thành phố Thái Nguyên kiếp trước.
Cô chưa từng đến Thái Nguyên, chưa từng được chiêm ngưỡng cảnh đẹp nơi đó.
Không ngờ khi gặp lại, đã trở thành một đống đổ nát.
"Đi thôi."
Cô đi trước một bước, đội ngũ kéo thành một hàng dài chậm rãi tiến về phía thành phố đổ nát.
Mấy người đi trước, rô bốt chở hàng đi giữa, rô bốt cảnh giới phòng vệ chia thành hai đội nhỏ, giống như cái đuôi, lúc ở bên phải đội ngũ, lúc ở bên trái đội ngũ.
Cá Vảy Đá mệt rồi, cuộn tròn thành một quả bóng, lăn vê phía trước.
Sắp tiến vào thành phố đổ nát, mọi người tìm một chỗ dừng lại nghỉ ngơi, Hoắc Đào sắp xếp một đội rô bốt vào thành phố đổ nát dò đường trước.
Lần trước ngủ qua đêm trong thành phố đổ nát, mọi người suýt nữa đã gặp chuyện, sau đó khi gặp thành phố đổ nát phải ngủ qua đêm, Hoắc Đào đều khá thận trọng.
Đầu tiên cử rô bốt vào dò xét một vòng, sau đó tìm một địa điểm thích hợp để cắm trại.
Trên màn hình, Thẩm Quả Quả không nhìn ra được nhiều thông tin, chỉ thấy những thanh thép trân, những bức tường phong hóa, còn có thang máy bỏ hoang bị đè thành một đống.
Rất nhiều tòa nhà cao tầng đều bị san thành bình địa.
"Không vấn đề gì, chúng ta đi thôi."
Khu vực thành phố đổ nát này rất lớn, nhưng họ chỉ nghỉ ngơi ở bên ngoài, ngày mai sẽ vòng qua đây rồi tiếp tục tiến lên.
Ai ngờ, sau khi đến gần thành phố đổ nát, mọi người mới phát hiện, không biết từ đâu xuất hiện hai đội nhỏ, cũng đang tiến về phía thành phố đổ nát.
Vừa rồi rô bốt không phát hiện ra nhóm người này, xem ra là đến cùng lúc với Thẩm Quả Quả và mọi người.
Ba đội nhỏ nhìn nhau từ xa, đều đề phòng nhau.
"Làm sao bây giờ? Còn vào không?”
"Hay là chúng ta tìm một chỗ ở bên ngoài đi."
Mã Văn Tài ra chủ trương ổn thỏa.
"Hừ, không cần sợ, bọn chúng đánh không lại chúng ta." Quỷ Phục hiếm khi đưa ra ý kiến.
Thẩm Quả Quả suy nghĩ một chút rồi nói: "Ở bên ngoài dễ bị các đội đi ngang qua để mắt tới, cũng dễ bị dị thú giẫm nát, vẫn là nên vào thành phố đổ nát đi."
Lần trước họ ngủ lại trong vùng hoang vu, đã từng gặp phải đàn dị thú di cư.
Một đàn ngựa vằn biến dị, chạy như điên từ vùng hoang vu qua.
Không biết vì sao những loài động vật vốn phải sống ở thảo nguyên lại đến đường về phương bắc này.
Còn có con biến dị to gần bằng con Ô Khuyển.
Nếu không phải vì những sọc đen trắng không thay đổi, Thẩm Quả Quả cũng không nhận ra đó là ngựa vẫn.
Lúc đó may mà có rô bốt và Cá Vảy Đá cảnh báo sớm, mọi người không mang theo gì, vội vàng rút lui mới giữ được mạng nhỏ.
Còn mất không ít thiết bị.
Một đội nhỏ cách họ không xa thì không may mắn như vậy.
Bị ngựa vằn biến dị giãm nát thành thịt vụn, cảnh tượng đó khỏi phải nói đến mức độ kinh khủng.
Sau đó Thẩm Quả Quả nói gì cũng không chịu ngủ lại trong vùng hoang vu. Quyết định vào thành phố đổ nát mới thấy yên tâm hạ trại.
Quỷ Phục hơi cúi mắt, lặng lẽ quan sát một vòng, cũng đi vào thành phố đổ nát.
Nơi mọi người vào, mơ hồ có thể thấy, có lẽ là một nhà ga.
Đường ray đã sớm bị phá hủy, sảnh chờ rộng rãi hùng vĩ trước đây, giờ chỉ còn lại bức tường thấp ngang người.
Thẩm Quả Quả thấy nơi này không tệ: "Muốn rời khỏi thành phố đổ nát, nhiều nhất cũng chỉ mất năm phút."
"Mọi người để hàng hóa ở đây,' chỗ đó trước đây có lẽ là một đường hầm ngầm, đã bị chôn vùi hoàn toàn, chỉ còn một nửa nhỏ lộ ra trên mặt đất.
Để hàng hóa vào trong đó, nếu không nhìn kỹ sẽ không bị phát hiện.
Quỷ Phục ngồi trên nửa bức tường, đột nhiên như tỉnh mộng.
"Nhớ lại hồi tham gia cuộc chiến vùng hoang vu năm đó quá."
"Mặc dù từng đợt giết chóc liên tiếp khiến người ta mệt mỏi, nhưng những ngày tháng đó thực sự đáng nhớ."