Xuyên Đến Hậu Tận Thế, Ta Nhặt Rác, Trồng Trọt Cứu Nhân Loại (Dịch Full)

Chương 68 - Chương 68:

Chương 68: Chương 68:Chương 68:

Nghe Thẩm Quả Quả nói vậy, cô ấy không nói gì nữa, trực tiếp mang theo gan lợn còn nóng hổi về nhà.

Thẩm Quả Quả ôm lá dâu đã đặt trứng tằm vào quan sát, Hoắc Đào liếc nhìn thời gian.

"Quả Quả, hôm nay em có tắm không?"

"Vâng, tắm chứ, hôm nay ở lò mổ lâu như vậy, người toàn mùi hôi."

Sợ nhiệt độ ban đêm giảm xuống, Thẩm Quả Quả cẩn thận cho lá dâu vào một cái chậu, rồi đặt lên tủ.

Đợi cô ấy thu dọn hết lá dâu trên mặt đất, Hoắc Đào đã thành thạo chuẩn bị nước tắm cho cô ấy.

Ôi trời ơi-

Chu đáo đến phát khóc, hỏi xem ai có thể từ chối một anh chàng đẹp trai lại chu đáo như vậy?

Thẩm Quả Quả cũng không chắc!

Sau khi Hoắc Đào ra ngoài, Thẩm Quả Quả tự véo vào đùi mình một cái, cảnh báo bản thân phải tỉnh táo.

Lúc đầu cô chỉ muốn làm góa phụ, nhưng bây giờ cô lại muốn chữa khỏi chân cho Hoắc Đào.

Nếu không, một anh chàng đẹp trai chu đáo như vậy chỉ có thể ngắm chứ không dùng được, thật lãng phí.

Đúng vậy, là để không lãng phí.

Trong lúc nghĩ lung tung, cô cũng nhanh chóng tắm xong, hôm nay cô ấy có đồ ngủ để mặc, không còn ngượng ngùng như hôm qua nữa.

"Hoặc Đào,' Thẩm Quả Quả gọi người qua cửa. Nhưng tiếng gọi này lọt vào tai Hoắc Đào, dường như đã đi qua chín mươi chín khúc quanh, trong lòng như bị một loài động vật tên là mèo cào vậy.

Anh không khỏi đẩy xe lăn đến gần cửa.

"Anh vào tắm đi."

Chưa đợi Thẩm Quả Quả trèo lên giường, Hoắc Đào đã đẩy cửa bước vào.

Anh nhìn thấy hai chân trắng nõn của Thẩm Quả Quả, mặc bộ đồ ngủ quần đùi áo ngắn, đang nhấc chân lên giường.

Thẩm Quả Quả rất tự giác quay mặt về phía tường.

Hoắc Đào cởi hết quần áo trong ba nốt nhạc, xoay người bước vào chậu nước lớn.

"Ồ, em quên mất,' Thẩm Quả Quả đột nhiên lật người ngồi dậy, cô ấy quên không lấy riêng nước rửa mặt cho Hoắc Đào.

Kết quả là cô nhìn thấy một tấm lưng rắn chắc của Hoắc Đào, cánh tay cơ bắp cuồn cuộn, và nhìn từ phía sau bên hông, đường viền hàm của Hoắc Đào hiện lên đầy góc cạnh.

"Sao vậy?"

Hoắc Đào quay đầu lại, tóc anh đã ướt, trên mặt còn đọng những giọt nước, đôi mắt đẫm sương.

Nhìn anh như vậy, Thẩm Quả Quả biết mình đã nói muộn.

"Không có gì, cái đó... anh nhớ dùng khăn riêng để lau mặt."

Được rồi.

Thẩm Quả Quả lại nằm xuống, liếc nhìn sau lưng Hoắc Đào, nhẹ nhàng kéo chăn lên, trùm kín mặt.

Đàn ông!

Đàn ông!

Trước đây cô ấy còn từng mơ mộng với bạn thân, lần đầu tiên mình sẽ có một người đàn ông như thế nào. Khi cô ấy nói đến anh chàng đẹp trai thô lỗ, còn bị bạn thân chế giếễu.

Tiếc là bây giờ bạn thân không ở đây, nếu không cô ấy nhất định sẽ ấn đầu cô ấy xuống, để cô ấy xem anh chàng đẹp trai thô lỗ có thơm không.

Tách.

Đèn tắt.

Một luồng nhiệt tỏa ra bên cạnh, là Hoắc Đào nằm trên giường một cách vững vàng.

Hôm nay tiêu hao không nhiều, cộng thêm thu hoạch được nhiều như vậy, Thẩm Quả Quả lên kế hoạch cho những việc cần làm vào ngày mai, vẫn chưa ngủ ngay được.

Nuôi tằm cần có chỗ, hôm nay cô ở tiệm của chú Dương nói muốn lấy lá dâu để nhuộm vải, để đề phòng nhà họ Mã nghi ngờ, cô còn cần một chỗ để nhuộm vải, làm trò thì phải làm cho trọn vẹn, bây giờ cô không chọc nổi nhà họ Mã.

Còn giá sắt nhỏ cô từng hứa với Lý An vẫn chưa làm...

"Anh này, một thời gian nữa, khi chúng ta tích góp đủ tiền thì chuyển nhà nhé."

"Được." Hoắc Đào vui vẻ đồng ý.

"Hả? Anh không hỏi em tại sao à?" Thẩm Quả Quả lật người bò dậy, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Hoắc Đào, đôi môi anh đào của cô hơi cong lên.

"Thế tại sao?"

Thẩm Quả Quả nằm sấp trên gối,'Chúng ta cần nhiều không gian, đến lúc đó chọn một căn nhà hai tầng."

Cô đã sớm để mắt đến những căn nhà hai tâng gần nội thành rồi.

"Rồi sau đó thì sao?" Hoắc Đào hướng cô nói tiếp.
Bình Luận (0)
Comment