Chương 683:
Chương 683:Chương 683:
Sau khi Thẩm Quả Quả vào trong, mấy người bên ngoài rõ ràng im lặng hẳn.
Hoắc Đào hướng về phía bức tường của bệnh viện, trong lòng thâm cầu nguyện, nhất định không được có chuyện gì.
Mã Văn Tài an ủi anh: "Quả Quả suốt đường không có gì không ổn, còn cởi cả đồ bảo hộ ra, nên là sẽ không có chuyện gì đâu."
Ừ.
Hoắc Đào chỉ gật đầu.
Anh và Thẩm Quả Quả, một phần sinh mệnh đã hòa vào nhau, anh không thể chịu đựng được nỗi đau mất đi Thẩm Quả Quả.
Ở căn cứ Liên bang, loại kiểm tra phóng xạ này rất nhiều.
Cũng chỉ mất chưa đầy mười phút, Thẩm Quả Quả đã đi ra.
Robot y tế cầm màn hình điều khiển, máy móc trả lời báo cáo kiểm tra sức khỏe của Thẩm Quả Quả.
[Tít, Thẩm Quả Quả nhiễm phóng xạ vượt mức nhưng đặc điểm gen và tế bào không có biến dị rõ ràng, thuộc phạm vi có thể kiểm soát. ]
[Xin đừng lo lắng, có rất nhiều người nhiễm phóng xạ vượt mức, đặc biệt là... Tít tít tít... ]
Giọng điệu vốn bình ổn của robot y tế đột nhiên gấp gáp, ngắt quãng.
Bởi vì nó nhìn thấy màn hình điều khiển hiển thị, Thẩm Quả Quả không phải người bình thường, mà là người khuyết tật đến từ căn cứ Phong Thổ Thành.
Không đúng, người khuyết tật không thể rời khỏi căn cứ.
Người khuyết tật cũng không thể chịu được lượng phóng xạ như vậy.
Nhưng người trước mặt này chính là người đã vượt núi băng rừng đến Liên bang, lại còn sống sót khỏe mạnh. Lỗi logic này trực tiếp khiến robot y tế bị treo máy.
WALL-E lập tức tiến lên một bước, đứng trước mặt robot, [Tít, chị tôi là người bình thường, người bình thường có thể chịu được lượng phóng xạ như vậy không?]
Robot y tế lập tức trở lại bình thường.
{Tít, vâng, xin đừng lo lắng, người bình thường cũng có thể chịu được lượng phóng xạ như vậy, tình trạng của cô Thẩm rất tốt. ]
Mấy người thở phào nhẹ nhõm.
Bọn họ chỉ nghĩ đến việc đến Liên bang để kiểm tra sức khỏe cho Thẩm Quả Quả, suốt đường đi, không một ai nghĩ đến vấn đề thân phận người khuyết tật của Thẩm Quả Quả.
Nếu đào sâu vấn đề này, có thể sẽ mang đến nguy hiểm cho Phong Thổ Thành.
Đặc biệt là Phong Thổ Thành vừa giành được giải nhất cuộc chiến vùng hoang nguyên cách đây không lâu, chắc chắn đã thu hút sự chú ý của nhiều bên, Phong Thổ Thành bây giờ như một con thuyền nhỏ lênh đênh trên biển lớn.
Lúc này, chỉ cân một cơn sóng gió nhỏ cũng có thể khiến con thuyền lật úp.
Những người khác hoàn toàn không để ý đến chuyện này.
Cũng không có ai để ý đến khoảnh khắc đó, đôi mắt đỏ nhỏ dưới màn hình đen của WALL-E chớp nháy với tốc độ cực nhanh.
Càng không có ai để ý đến lượng pin của robot y tế gần cạn kiệt.
Thẩm Quả Quả suy nghĩ một chút: "Xin hỏi tôi có thể lấy báo cáo này không?"
Robot y tế do dự một chút, [Tít, được. ]
Báo cáo này được truyền đến vòng tay của Thẩm Quả Quả.
Mấy người hài lòng rời đi.
Robot y tế máy móc đẩy cửa phòng khám, sau khi vào trong, nó cầm màn hình điều khiển ngẩn người mất nửa ngày.
Bác sĩ bên trong thò đầu ra: "Cậu làm gì vậy? Mau đi gọi bệnh nhân." [Tít... Suy nghĩ, vâng. ]
Bác sĩ nhìn nó nghi hoặc, robot y tế dừng lại hai giây, sau đó kéo cửa ra ngoài gọi người.
Bác sĩ cúi đầu cau mày, vẻ mặt không vui, cầm lấy vòng tay gửi tin nhắn: "Tôi báo hỏng một rô bốt y tế ở đây, hãy nhanh chóng đổi cho tôi."
Báo cáo kiểm tra sức khỏe của Thẩm Quả Quả hiện tại cũng không có cách nào gửi cho Sơn Dược, nói trắng ra, cô chỉ tin tưởng viện trưởng Sơn Dược.
Nhưng dù sao thì báo cáo cũng đã có trong tay.
Ông chủ Lưu và mọi người đều vui mừng cho Thẩm Quả Quả,
"Cụ Quất vẫn chưa về sao?" Cô nhìn xung quanh một lượt.
Hoắc Đào lắc đầu.
"Vậy chúng ta đi tìm thử xem, bác sĩ lắp cánh tay máy, anh hai, anh có biết không?” Thẩm Quả Quả quyết định làm việc tiếp theo.
Thẩm Nhị Hoa gãi đầu, tỏ ý không biết.
Trước đó, anh ta còn chẳng biết đến có thể lắp chân tay bằng máy.