Chương 724:
Chương 724:Chương 724:
Ngạo Bạch lập tức hiểu ý: "Yên tâm, những người này đều là thân tín của tôi, tuyệt đối trung thành, không cần lo lắng."
Thẩm Quả Quả im lặng: "Vậy cô nói xem, cô muốn chúng tôi làm gì?"
"Tất nhiên, hy vọng cô đừng nói dối."
Thẩm Quả Quả đã quyết định, chỉ cần đối phương hở ra một chút sơ hở, cô sẽ giữ Ngạo Bạch lại ở Hoang Nguyên.
Ít nhất phải đợi đến khi cô hoàn thành kế hoạch 'sờ ổ điện mới thả người.
Ngạo Bạch hít sâu một hơi: "Lần gặp nhau ở bờ sông trước đó, tôi đã nói về chuyện của bạn tôi..."
"Tôi biết, đó là chuyện của cô." Thẩm Quả Quả cười với cô ta.
Ngạo Bạch: ...
"Thực tế là, mẹ tôi là một thương gia ở căn cứ Thạch Trang, những năm trước được chính phủ phân phối đối tượng, bà ấy đã phân phối cho tên súc sinh đó."
Ồ, tên súc sinh ở đây tất nhiên là nói Ngạo Hổ.
"Tên súc sinh đó vài năm về Thạch Trang một lần, vẫn bình an vô sự, chúng tôi đều tưởng rằng ông ta đi săn hoang dị thú ở bên ngoài."
"Sau đó... quá trình ở giữa quá phức tạp, tóm lại là chuyện thân phận thật sự của Ngạo Hổ bị mẹ tôi phát hiện, cả nhà mẹ tôi đến căn cứ Liên bang để đòi công lý."
"Lúc đó tôi ở bên ngoài, không thể ngăn cản chuyện này xảy ra."
"Thực ra đàn ông có mấy nhà cũng không sao, cũng tại mẹ tôi quá nặng tình."
"Sau đó thì sao?" Thẩm Quả Quả hỏi.
"Ngạo Hổ có lẽ là lần đầu tiên bị chất vấn như vậy... mẹ tôi, cậu tôi, dì tôi, ông ngoại tôi, tất cả đều mất tích."
"Tôi trở về căn cứ Thạch Trang sau đó đã đi xem thông tin vòng tay của họ, người đã chết hết, chuyện này xảy ra cách đây ba năm."
"Những năm sau đó tôi vẫn luôn tìm hiểu sự thật, chạy khắp nơi, mới điều tra được những chuyện này."
Ngạo Bạch tuy nói chuyện rất bình tĩnh nhưng nỗi oán hận ngập trời tỏa ra từ trong ánh mắt của cô ta, ngay cả WALL-E cũng cảm nhận được, đôi mắt đỏ của nó chớp liên tục.
"Cô hẳn là biết, lần này nhà họ Ngạo mời thành chủ đến dự tiệc là không có ý tốt." Ngạo Bạch thu lại cảm xúc, nhìn về phía Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào.
Thẩm Quả Quả gật đầu.
"Ngạo Hổ là người thâm hiểm độc ác, chỉ có thủ đoạn ông ta không nghĩ ra, chứ không có việc gì ông ta không làm được."
"Tôi thấy đây là một cơ hội, trừ khử Ngạo Hổ... nhưng cô biết đấy, đầu óc tôi không tốt lắm, vậy nên, cô thấy tôi có thể làm gì?"
Mặc dù Ngạo Bạch tỏ ra chân thành nhưng Thẩm Quả Quả không ngốc đến mức nói hết kế hoạch của mình.
Đây là chuyện liên quan đến sự sống chết của mọi người, ngay cả Ngạo Bạch cũng không chắc là đáng tin.
Ngạo Bạch chỉ có thể làm một khâu trong số đó.
"Đến lúc đó tiệc chiêu đãi khách vẫn ở nội viện lần trước chứ?"
"Đúng vậy."
"Vậy thì gần đó có ba nhà vệ sinh, nếu tôi nhớ không nhầm."
"Ừm? Quả nhiên lợi hại, cô đều biết cả rồi." Ngạo Bạch chớp đôi mắt to chân thành khen ngợi.
"Nếu đến lúc đó Ngạo Hổ muốn đi vệ sinh, cô có thể dẫn ông ta đến nhà vệ sinh ở góc tây bắc không?"
"Chỉ vậy thôi sao?" "Đúng vậy, chỉ có một chuyện này thôi."
Thấy Thẩm Quả Quả không có vẻ gì là đùa, Ngạo Bạch gật đầu: "Được, tôi sẽ có cách riêng, yên tâm, cứ giao cho tôi.
"Được."
Hai người lại bàn bạc thêm một số chỉ tiết nhỏ, Ngạo Bạch chủ động cáo từ: "Tôi cũng không thể đi lâu quá, tôi phải trở về rồi."
"Vẫn câu nói đó, Ngạo Hổ chết, nhà họ Ngạo sẽ là của cô."
"Đến lúc đó hãy nói."
Thẩm Quả Quả không đồng ý cũng không từ chối.
Cô cùng Hoắc Đào tiễn Ngạo Bạch và tùy tùng của cô ta rời đi.
Hoắc Đào cúi đầu nhìn vợ mình: "Vậy chúng ta có cần nhà họ Ngạo không?"
Thẩm Quả Quả trợn mắt với anh: "Mặc dù em rất muốn nhưng anh đừng quên, tại sao Hồng Thanh Thiết lại muốn trừ khử Ngạo Hổ."
"Chỉ vì thành chủ thấy nhà họ Ngạo không vừa mắt sao? Chỉ vì nhà họ Ngạo muốn tạo phản sao? Đâu có đơn giản như vậy."