Xuyên Đến Hậu Tận Thế, Ta Nhặt Rác, Trồng Trọt Cứu Nhân Loại (Dịch Full)

Chương 732 - Chương 732:

Chương 732: Chương 732:Chương 732:

Ngay khi chuẩn bị bước vào nhà vệ sinh, Ngạo Long chỉ cảm thấy bụng dưới đau dữ dội, không ổn, sắp ra rồi...

Nhưng Ngạo Bạch không biết sống chết tiến lên một bước, chen ngang vào giữa Ngạo Long và Ngạo Hổ, Ngạo Long trực tiếp đưa tay ra, thô bạo kéo Ngạo Bạch ra, ném xuống đất.

"Thứ vô phép."

Ngạo Bạch làm ra vẻ mặt muốn khóc, sợ hãi lùi lại: "Vậy thì cha và anh trai cứ thưởng thức' trước đi."

"Bị bệnh!"

Thưởng thức cái rắm, Ngạo Long mắng một câu rồi theo Ngạo Hổ vội vàng đẩy cửa nhà vệ sinh, âm một tiếng đóng mạnh cửa lại.

Ngạo Bạch lập tức thu lại biểu cảm, đứng dậy như không có chuyện gì đứng sang một bên.

Có người nhà họ Ngạo khác ôm mông chạy tới thì đều bị Ngạo Bạch chặn lại.

Cùng lúc đó, ngay dưới lòng đất, trong hệ thống cống thoát nước nhà họ Ngạo, Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào đã tìm thấy Quỷ Phục.

Còn WALL-E, ở lại trên đó, có chuyện quan trọng hơn phải làm.

Thế giới ngâm tỏa ra mùi khó chịu, cống nước đen kịt, chỉ có chỗ của Quỷ Phục có đèn tích điện năng lượng mặt trời.

Quỷ Phục chu đáo sắp xếp cho rô bốt đi đón hai người Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào.

"Cụ Quất, vất vả rồi."

"Ôi, có gì đâu, tôi còn rất mong chờ."

"Tôi đã xem rồi, bên trong gần như đầy." Quỷ Phục nói chính là, bình chứa phân gần như đầy...

Trong cuộc đời dài đằng đẫng của ông ta, chưa từng làm chuyện thú vị như vậy.

Quỷ Phục dẫn theo rô bốt từ sáng sớm, trời chưa sáng đã đến Hồng Nguyệt Lâu, gần đây ông ta thường xuyên ra vào đây, những người quen mặt đều biết ông lão nhỏ bé này.

Không biết đã rót thứ thuốc mê gì mà khiến cho bà chủ Hồng Nguyệt Lâu phong tình vạn chủng.

Ông già đem nhiều rô bốt đến đây để làm gì?

Quỷ Phục trợn mắt trợn mày: "Hừ, để dành cho người nào dám để ý đến người trong lòng tôi, sau này tôi sẽ mang rô bốt đến bảo vệ ở đây, xem ai dám dòm ngó?"

Người ngoài cười khúc khích, Quỷ Phục dẫn theo rô bốt ngang nhiên đi vào phòng bà chủ.

Bà chủ lật giường lên, mở viên gạch xanh ra, để lộ ra miệng hố đen ngòm.

Lối vào này ngoài bà chủ và Quỷ Phục ra, trên đời này những người biết đều đã chết từ lâu.

Bà chủ Nguyệt Hồng nhìn Quỷ Phục đầy tình ý: "Ông sẽ không chết chứ?"

Quỷ Phục thay đổi thái độ luộm thuộm phóng túng thường ngày, ngẩng đầu nhìn bà chủ cao hơn mình một cái đầu: "Nguyệt Hồng, nhiều năm như vậy, chuyện đó cũng sắp kết thúc rồi."

"Đợi tôi ra ngoài, bà sẽ cùng tôi về Phong Thổ Thành, cùng con gái chúng ta sống, không bao giờ xa cách nữa."

Bà chủ Hồng Nguyệt lau nước mắt nơi khóe mắt: "Được, nhiều năm như vậy, đúng là nên kết thúc rồi, đi đi, tôi đợi ông."

Quỷ Phục dẫn theo rô bốt đi vào lòng đất, dọc theo đường hầm phức tạp, tìm đến nhà họ Ngạo, lại định vị được nhà vệ sinh mà Thẩm Quả Quả nói.

Một buổi sáng, chỉ làm hai việc. Kéo bình chứa phân khổng lồ đến đây, hướng vào nhà vệ sinh.

Dùng cưa lọng, đào rỗng bốn phía mặt sàn của nhà vệ sinh, chỉ cân có trọng lượng đủ lớn đi vào, mặt sàn sẽ sập xuống.

Thẩm Quả Quả kiểm tra một chút: "Được rồi, mọi người lùi lại."

Mấy người đứng sau một đống ống nước, còn rô bốt thì đứng xa hơn.

Nếu lát nữa bị dính phân, về phải rửa sạch sẽ nhưng rô bốt thì không thể tắm...

Ting ting.

Cô nhận được tin nhắn của Ngạo Bạch.

"Hoắc Đào, chuẩn bị sẵn sàng."

"Ừm'", Hoắc Đào bên cạnh giơ một tấm thép đủ lớn, chờ ở đó.

Hai phút sau, nhà vệ sinh nhà họ Ngạo đột nhiên phát ra một tiếng âm ầm, giống như động đất nhỏ.

Ngay cả cửa sổ bằng gỗ quý cũng bị biến dạng.

Ngạo Bạch giật mình, nhanh chân bước lên định kéo cửa phòng ra xem, đúng lúc những người nhà họ Ngạo khác đến, nước mắt cô ta cũng vừa chảy xuống.

"Mau gọi người đến, cha... cha... cha và anh trai tôi còn ở bên trong."

Ngạo Bạch là một chiến sĩ cấp cao, không thể nào kéo không ra cánh cửa này, nhưng với đôi chân mềm nhũn, cánh tay run rẩy, giọng nói run rẩy của cô ta đã xóa tan nghi ngờ của mọi người.
Bình Luận (0)
Comment